Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 195: Gặp Mặt Trò Chuyện

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:44:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thể uống đồ lạnh, Ôn Xu lập tức trở nên hào hứng, ngoan ngoãn đ.á.n.h răng rửa mặt.

Bùi Dữ rửa mặt từ khi cô tỉnh dậy. Lúc cô đang vệ sinh cá nhân, phòng chọn cho cô một bộ đồ rộng rãi, thoải mái.

Sau khi cả hai chuẩn xong thì cùng xuống lầu.

Vừa bước xuống, Ôn Xu bỗng nhớ mấy hôm nay Cố Dư liên lạc với cô.

Ôn Xu :

“Cố Dư mấy ngày nay nhắn gì cho em. Tối qua em nhắn báo là bọn đến thành phố Kim Bảo, mà chị vẫn trả lời.”

lo lắng, Cố Dư gặp chuyện gì .

Thật từ đó, Cố Dư bắt đầu giảm bớt tần suất trò chuyện. Tuy chủ động nhắn tin, nhưng cũng từng bỏ qua tin nhắn của Ôn Xu. Vậy nên dù thưa thớt, cả hai vẫn giữ liên lạc. bốn, năm ngày chuyện.

Bùi Dữ an ủi:

“Có khi cô đang bận thôi. Dạo cũng vẻ khá bận mà, đúng ?”

Ôn Xu nghĩ ngợi gật đầu,

“Ừm, chắc .”

Mùi canh gà thơm nức lan tỏa khắp gian, còn lẫn chút mùi ớt xanh.

Khi họ phòng khách thì hơn 10 giờ rưỡi.

Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã vẫn đang bận rộn trong bếp.

Tiêu Dã xổm cửa bếp, đang rửa rau. Thấy hai họ bước xuống, liền nhe răng :

“Chào buổi sáng nha! Bữa sáng để bàn đấy, bánh bao với sữa đậu nành.”

Ôn Xu định chào thì Tiểu Bình Quả từ lưng Tiêu Dã chạy .

Nếu nó tự xuất hiện chắc Ôn Xu cũng chẳng thấy , vì Tiêu Dã che mất.

Nghe thấy tiếng động, Cố Cẩn Hành gọi vọng :

“Xu Xu tỉnh ? Mau bế Tiểu Bình Quả giúp cái, nó nghịch quá trời.”

Ôn Xu cúi xuống bế nó lên, bênh vực:

“Ngoan mà, .”

Tiêu Dã lập tức méc:

“Chỉ mới ngoan bây giờ thôi. Hồi nãy đang rửa rau thì nó tới quậy, lúc Cẩn Hành đang thái thịt, nó còn định gần l.i.ế.m thử, suýt nữa là cắt đầu luôn.”

Cố Cẩn Hành cũng bất lực lắc đầu:

“Hồi phá thế . Xu Xu, em trông giúp chút nha, xong liền.”

Ôn Xu gật đầu, vỗ nhẹ đầu Tiểu Bình Quả:

“Ừ, em dẫn nó phòng khách.”

Nấu cũng sắp xong, nên Bùi Dữ phụ nữa mà cùng Ôn Xu phòng khách ăn sáng.

Anh hỏi:

“Em uống gì mát mát ?”

Ôn Xu đang vuốt ve Tiểu Bình Quả, vui vẻ trả lời:

“Nước chanh dây nha!”

Chua ngọt đá lạnh, uống là tỉnh cả .

Bùi Dữ mang một ly nước chanh dây pha mật ong cho cô. Thấy cô chơi đùa với Tiểu Bình Quả say mê, cũng bắt cô rửa tay, mà xé bánh bao thành miếng nhỏ đút tận miệng.

Cảm giác chẳng khác gì đang cho mèo ăn.

Một lúc , Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã cũng từ bếp . Cố Cẩn Hành lên lầu đồ, mang theo một cái túi nhỏ bên trong ba gói mì và sáu viên kẹo.

Anh :

chào hỏi hàng xóm nhé.”

Giờ cũng ai ở nhà . Nếu thì chắc để đến trưa .

Nghe , Ôn Xu nhớ tới cô bé dễ thương hôm qua liền giơ tay:

“Em cùng ?”

Cố Cẩn Hành ngập ngừng, kịp trả lời thì Bùi Dữ dậy:

“Vậy cùng luôn .”

“Hả?” Tiêu Dã lập tức chạy lên lầu.

“Đợi tí! bộ đồ khác !”

Nãy rửa rau ướt, lôi thôi.

Ôn Xu xuống áo , khẽ kéo vạt áo:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-195-gap-mat-tro-chuyen.html.]

“Vậy… em cũng nên đồ nhỉ?”

Cố Cẩn Hành bật :

“Không cần . Em mặc màu hồng nhạt .”

Cô đang mặc một chiếc áo thun hồng nhạt đơn giản, cổ chữ U, vải mỏng nhẹ. Bên là quần short thể thao màu xám sáng, cao thon. Trông cô chỉ như gái 18 – 19, tràn đầy sức sống.

Bùi Dữ xoa đầu cô, cái túi trong tay Cố Cẩn Hành, lấy thêm hai lon nước và một gói muối bỏ .

“Nên mang thêm mấy món nữa.”

Hôm qua chuẩn chu đáo. Nếu đối phương nuôi gà thì chắc cũng thiếu thịt nước, mấy gói mì và viên kẹo trông vẻ dáng "quà gặp mặt" cho lắm.

Cố Cẩn Hành nhận lấy, bỏ túi:

“Ừ, đúng lúc nãy cũng thấy túi nhẹ.”

Chờ thêm hai phút, Tiêu Dã hớt hải chạy xuống lầu:

“Đi thôi!”

Lo sợ Tiểu Bình Quả thấy lạ quào linh tinh, Cố Cẩn Hành cho nó túi mèo cõng lưng.

Vừa bước tới sân, nhóm Trần Cạnh Ngôn đang tầng quan sát liền phát hiện họ.

Trần Cạnh Chi chau mày:

“Hình như họ đang về phía .”

Trần Cạnh Ngôn siết tay:

“Đừng là tới gây chuyện nha?”

Hà Nguyệt lo lắng:

“Nhìn họ vẻ gì là gây gổ. ... nếu thì họ định tới chuyện gì?”

Trần Mộng Mộng nhón chân ngoài:

“Cả chị gái xinh cũng tới! Em xuống gặp chị !”

Trần Cạnh Chi liếc em gái:

“Vậy em cứ bọn .”

Cô bé từ nhỏ chính kiến. Đã gặp thì chẳng ai cản .

Trong khi họ vẫn quan sát từ xa, nhóm Bùi Dữ thật sự tới tòa nhà của họ.

Hà Nguyệt và những còn bắt đầu bối rối, vội vàng chạy xuống lầu, tất cả tụ tập trong phòng khách, chờ tiếng gõ cửa vang lên.

Từ khi đến khu đến giờ, đây là đầu tiên chủ động đến thăm.

Bảo hồi hộp là dối, mà mong chờ thì… cũng hẳn. Thậm chí phần đề phòng.

Thật lúc họ đang lén từ lầu, cả Bùi Dữ và Tiêu Dã đều để ý thấy.

Cố Cẩn Hành đầu, mang theo túi, gõ cửa nhà hàng xóm.

Trong phòng, nhóm Trần Cạnh Chi . Trần Cạnh Ngôn định mở cửa thì Hạ Duệ dậy :

“Để mở, mặt trông nghiêm hơn chút.”

Hà Nguyệt vội :

“Anh đừng nghiêm quá, kẻo dọa .”

Biết họ chỉ chào hỏi quen thôi thì ?

Hạ Duệ gật đầu:

“Anh .”

Cửa mở, Cố Cẩn Hành nở nụ nhẹ nhàng, :

“Chào , bọn mới chuyển tới hôm qua, đây là chút quà gặp mặt nhỏ, mong đừng chê.”

Quả thật, như , ai nỡ nặng lời với đang mỉm .

Hạ Duệ khựng :

“Ừ, chào mừng các . Vào nhà chơi chút chứ?”

Ban đầu còn chuẩn tâm thế "nếu họ kiếm chuyện thì sẽ xử", giờ thấy ngại vì phản ứng kịp điều chỉnh.

Không khí phần ngượng ngùng. Hà Nguyệt nhanh nhẹn dậy, chào:

“Chào , là Hà Nguyệt.”

Ba em Trần Cạnh Chi cũng lượt lên chào theo.

Trần Mộng Mộng nấp lưng trai, tay níu áo , khuôn mặt tròn tròn lộ vẻ tò mò, len lén về phía Ôn Xu.

Chị gái xinh thật sự luôn đó.

 

Loading...