Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 190: Thành Phố Kim Bảo

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:44:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dữ khuấy mì, để mùi hương bay về phía Ôn Xu:

“Em ngửi thử xem, thơm lắm, ăn cũng ngon nữa. Em chắc chắn nếm thử một chút ?”

Ôn Xu vẫn còn đang giận, chuyện.

Lúc cô còn đang do dự, Bùi Dữ bưng cả tô gần.

… Ôn Xu “miễn cưỡng” ăn hết hơn nửa tô mì gói.

Bên phía Cố Cẩn Hành, khi nhận tin nhắn báo Ôn Xu hạ sốt thì cũng hỏi thêm gì nữa.

Sau khi ăn xong, Ôn Xu phòng tắm rửa sạch sẽ, bôi t.h.u.ố.c cẩn thận mới từ từ giường.

Lần cô kiên quyết để Bùi Dữ giúp nữa, nên từ tắm đến bôi t.h.u.ố.c mất gần cả tiếng mới xong.

Bùi Dữ gom hết đá trong gian cho thùng giữ lạnh, thì thấy Ôn Xu ngủ giường .

Tính từ lúc cô từ phòng tắm đến khi ngủ chắc cũng chỉ hai phút.

Bùi Dữ đến kiểm tra vết thương của cô một nữa, cẩn thận bôi thuốc.

May mà Ôn Xu ngủ sâu, dễ tỉnh.

Sau khi bôi t.h.u.ố.c xong, Bùi Dữ tìm trong gian một chiếc áo khoác chống nắng màu đen, mỏng nhẹ, thoáng khí, thể che phần lớn vết bầm tím. Chỉ là phần xương quai xanh thì vẫn thể lộ một ít.

Ôn Xu giờ từng mặc đồ màu tối như , cũng coi như thử phong cách mới.

——

5 giờ sáng

Mọi đều chuẩn xong, xuống tầng để xuất phát.

Sau hai ngày nghỉ ngơi ở thị trấn nhỏ, ai cũng thấy khỏe , tràn đầy năng lượng.

Chỉ Ôn Xu là còn lờ đờ, mắt mở nổi. Mới hôm qua còn lo vết bầm lộ, mà ngủ cái là quên sạch.

Cố Cẩn Hành ghế phụ, đầu thoáng qua Ôn Xu, hạ giọng hỏi:

“Xu Xu hết sốt mà, vẫn mệt mỏi ?”

Bùi Dữ đáp:

“Chắc là do quá mệt, tối qua ngủ ngon.”

Cố Cẩn Hành gật đầu:

“Hôm Xu Xu sốt, Tiểu Bình Quả cứ chằm chằm chỗ các , cảm giác như chỉ chờ một giây là chạy tới.”

May mà Ôn Xu ngủ , chứ thì chắc ngượng chín mặt.

Bùi Dữ liếc Tiểu Bình Quả đang trong lòng Cố Cẩn Hành, trầm ngâm một lúc :

“Thật tối qua Xu Xu còn mơ một giấc mơ, liên quan đến Tiểu Bình Quả.”

Chuyện kiểu thì dễ cho là mê tín, nhưng liên quan đến Tiểu Bình Quả thì Cố Cẩn Hành cũng quyền .

Nếu là khác mơ thấy thì thể quan trọng, nhưng Ôn Xu cũng là dị năng đặc biệt. Mơ thấy Tiểu Bình Quả hóa thành , cũng giống như chút điềm báo.

Cố Cẩn Hành đoán cũng đoán , lập tức căng thẳng hẳn.

Anh xoa đầu Tiểu Bình Quả:

“Nói .”

Bùi Dữ:

“Xu Xu mơ thấy Tiểu Bình Quả biến thành , đôi mắt xanh biển, tóc dài màu bạc. Cô màu bạc đặc biệt, giống màu bạc bình thường, nhưng cụ thể thế nào thì nhớ rõ.”

“À…” Cố Cẩn Hành mơ màng, nhịn bế Tiểu Bình Quả lên mắt nó –

ngay màu mắt chắc đổi nhiều …”

Nếu mơ như thế… khi nào sẽ thành thật?

Cố Cẩn Hành từng mong điều đó, nhưng dù nghĩ mãi cũng từng mơ thấy hình của Tiểu Bình Quả.

Tiêu Dã đang lái xe, cuộc trò chuyện thì giảm tốc độ, giọng đầy ghen tị:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-190-thanh-pho-kim-bao.html.]

“Thật giả đấy? Sao mấy may mắn dữ !”

C.h.ế.t tiệt! Làm cũng nuôi mèo luôn!

mèo bây giờ hoang dã, thấy là chạy, thiết với sống sót.

Câu đó khiến Cố Cẩn Hành cũng thấy vui hơn.

Anh :

“Chắc chỉ là mơ thôi. Dù Tiểu Bình Quả hóa thành thì vẫn là mèo của , là nhà của .”

Tiêu Dã thở dài:

“Sớm cũng nuôi mèo… Mà nếu chọn, chắc nuôi ch.ó săn.”

Thật , nếu Tiêu Dã nuôi mèo thì đúng là bất ngờ thật.

Cố Cẩn Hành nghĩ một lúc :

“Thôi, đừng nuôi mèo. Mèo thì kêu và khó chiều, ch.ó dễ nuôi hơn, nhất là loại như giống mèo . Với tính cách của , nuôi ch.ó hợp hơn.”

Trong lúc bàn chuyện ch.ó mèo, Bùi Dữ vẫn ôm Ôn Xu nghỉ ngơi.

Trên xe vẫn mở điều hòa đủ mát, sợ Ôn Xu lạnh, Bùi Dữ còn đắp cho cô một chiếc áo khoác sơ mi.

Còn chuyện Tiểu Bình Quả thể thành thì cũng ai nhắc tới nữa.

——

Sau hơn một tháng nghỉ, cuối cùng họ cũng đến thành phố Kim Bảo.

Cảnh quan nơi đây khác hình ảnh tra mạng là bao, thậm chí còn tiêu điều hơn.

Trên đường gặp nhiều zombie, cũng thấy bóng sống, vắng vẻ yên tĩnh.

Theo lộ trình định, họ một thị trấn nhỏ ven thành phố Kim Bảo.

Thị trấn gần núi gần sông, một ngọn núi cao lắm, con sông nhỏ khá bẩn, xung quanh là những cánh đồng rộng lớn.

Nhà trong thị trấn đều xây sát , đa phần cao bốn tầng. Ba tầng để ở, tầng cùng là sân thượng dùng để trồng hoa, phơi đồ, trời lạnh thì nướng BBQ cũng .

Tiêu Dã lái xe tới một khu nhà nhất trong trấn, nhưng phát hiện ở.

Cậu lập tức đạp phanh, cau mày:

“Trên sân thượng quần áo đang phơi, còn nước rỉ xuống. Cửa tầng một sạch sẽ, tường rào mới xây, chắc chắn sống trong đó.”

Ngoài dự đoán thật.

Dọc đường đến thành phố Kim Bảo, nơi yên tĩnh đến kỳ lạ, giống như một vùng đất bỏ hoang từ lâu.

Mà khu nhà là khu nhà năm tầng duy nhất, rộng cao, tầm .

Ôn Xu ôm Tiểu Bình Quả, thò đầu phía :

“Thơm quá, chắc họ đang nấu ăn. Hình như là mùi trứng xào cà chua.”

Câu khiến cả xe phá lên .

Bùi Dữ :

“Đổi khu nhà khác .”

Có mấy khu trồng đầy hoa sân thượng. Sau tận thế, cây cối tiến hóa nên hoa cũng rực rỡ hơn. hoa mọc đầy lan cả cửa sổ ba, bốn tầng thì chắc chắn .

Cố Cẩn Hành và Bùi Dữ xuống xe, quan sát kỹ ở khu nhà , tìm nhà khác để chuyển đến.

Cố Cẩn Hành :

“Mấy khu nhà xung quanh sửa sang cũng tạm . Sân thượng trồng hoa cũng ít. Tính tới tính lui, thấy mấy khu nhất. Cậu thấy ?”

Ở bất kỳ nhà nào quanh đây thì cũng đồng nghĩa với việc sẽ hàng xóm là sống sót khác.

điều đó là vấn đề khiến họ lo lắng.

Vì sức mạnh của họ… mới là điều đáng để quan tâm.

 

Loading...