Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 176: Có Phải Nên Được Khen Thưởng Không?

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:44:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu đó của đúng là khiến khác đ.á.n.h cho một trận, nhưng ai dám cãi , cũng chẳng ai dám cho rằng đang đùa.

Khu của căn cứ Ngự Phong là một khu nhỏ, nhưng đám sống sót ở đây bình thường kiêu căng. Những đến từ căn cứ khác đều họ bắt nạt đủ kiểu, thế nên cảnh tượng hôm nay đúng là từng — bọn họ đè đầu cưỡi cổ, dám hó hé.

Trong tận thế, kẻ mạnh là vua, thực lực quyết định tất cả.

Mặc dù đám sống sót ở căn cứ Ngự Phong run rẩy đến mức nổi, nhưng vẫn cố gắng lết trong căn cứ, tranh thủ trong vòng mười phút gom hết vật tư ngoài.

Không còn vật tư thì cùng lắm ăn vỏ cây, cướp đồ của căn cứ Quan Thổ cũng , nhưng nếu mất mạng thì đúng là mất sạch thật .

Cảnh bọn họ bò lết đất t.h.ả.m hại, cũng khá buồn . Tiêu Dã đầu tiên “ngẩng mặt ”, công khai cướp mà cảm thấy quá sảng khoái, liền rút điện thoại video, chụp hình gửi nhóm chat của bọn họ.

Cái thói quen ghi mấy chuyện thú vị kiểu , là học từ Ôn Xu.

Sau khi gửi xong, Tiêu Dã phát hiện mấy của đám căn cứ đổ nát vẫn đực đó, liền bực :

“Không các thuộc căn cứ Ngự Phong ? Không các vật tư ?”

Đám đó tuy chạm mặt đám “sâu lông” đang đất , nhưng Tiêu Dã nhắc thì cũng dám chậm trễ, vội vàng ùa nhà gom đồ, chen lấn giẫm đạp lên , cảnh tượng hỗn loạn cực kỳ.

Tiêu Dã nghĩ một chút, sợ bọn họ trốn bằng cửa sổ nên :

“Để trông chừng.”

Bùi Dữ gật đầu, “Có gì gọi .”

Tiêu Dã đáp, “Biết !”

Có Tiêu Dã trông bên trong, Bùi Dữ sang chú ý mấy chiếc xe đang đậu bên đường.

Mấy chiếc xe đều do căn cứ Ngự Phong cướp . Càng gần căn cứ, xe càng bám bụi dày.

Bùi Dữ thẳng tới hàng xe cuối cùng, thu luôn năm chiếc xe cả hai bên gian.

Trong xe chìa khóa, chắc là tên thủ lĩnh căn cứ giữ.

Lúc Bùi Dữ bên xe, Ôn Xu hạ cửa kính xe, ló đầu , mắt lấp lánh, đưa cho một chai nước:

“Anh uống nước ?”

Khuôn mặt lạnh lùng ban đầu của Bùi Dữ lập tức dịu khi giọng cô.

Anh nhận lấy chai nước, uống một ngụm , “Cảm ơn Xu Xu.”

Ôn Xu chớp mắt, “Hồi nãy siêu ngầu luôn! Đẹp trai dã man!”

Bùi Dữ bật , “Không Xu Xu mất mặt là … Anh biểu hiện , nên khen thưởng ?”

Cố Cẩn Hành trong lòng thầm chậc một tiếng: hổ.

, nhưng xe chật nên vẫn rõ mồn một.

Anh cúi đầu xoa Tiểu Bình Quả từ lòng Ôn Xu chạy qua chỗ , nhỏ giọng :

“Em cũng thấy ngứa tai với chứ gì?”

Tiểu Bình Quả quen thuộc trèo lên đùi tìm chỗ , chẳng thèm phản ứng.

Ôn Xu ngờ Bùi Dữ , ngẩn một lúc, ngây ngô hỏi:

“Khen thưởng gì cơ?”

Bùi Dữ , “Cái để Xu Xu tự nghĩ .”

Ôn Xu nghiêng đầu, “Vậy để em suy nghĩ kỹ .”

Ý là, bây giờ , đừng thúc em, từ từ em mới nghĩ .

Bùi Dữ chỉ trêu cô một chút, cũng chẳng mong cô nghĩ cái gì ngay lúc .

lúc đó, đám căn cứ Ngự Phong bắt đầu vác vật tư ngoài.

Bùi Dữ đưa chai nước cho Ôn Xu, xoa đầu cô một cái xe đầu hàng, đám vác đồ .

Tên thủ lĩnh chạy đầu tiên, ôm theo một thùng mì gói:

“Đại ca ơi! Thùng mì còn nguyên, mới tinh luôn, tặng đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-176-co-phai-nen-duoc-khen-thuong-khong.html.]

Sau đó, nhiều lục tục kéo bao lớn bao nhỏ, thấy Bùi Dữ thì cố nở nụ nịnh nọt, cẩn thận đặt đồ mặt .

Bùi Dữ gì, đợi Tiêu Dã lững thững mới hỏi:

“Bên trong còn ai ?”

Tiêu Dã lắc đầu, “Không còn. Không để bọn họ chạy thoát .”

Ý là cũng tính chuồn, mà chặn .

Cậu vỗ bụi quần, khoanh tay dựa cửa, khẩy:

“Với cái trình độ mà cũng đòi đ.á.n.h với bọn , gãy chân là đúng .”

Không lạ, Bùi Dữ lúc nãy thấy mấy tên mặt mũi bầm dập, ôm đồ mà còn cà nhắc kéo lê chân theo.

Tên đầu sỏ thấy liền nịnh:

“Không nhé, xúi bọn họ chạy. đầu tiên nộp đồ mà… Chứng tỏ hai thực lực khủng khiếp thật! Làm bọn sợ chạy luôn, hề hề…”

Lời ngon tiếng ngọt ai mà chẳng thích.

Trong bụng còn một đống lời , chỉ mong đủ để giữ mạng!

Bùi Dữ chẳng quan tâm mấy chuyện nhỏ nhặt đó. Anh liếc qua đống vật tư đất — thiếu, nhưng cũng nhiều.

Hai thùng mì gói, vài túi đồ ăn vặt, một thùng nước suối, còn là mấy thứ như quần áo, nồi niêu, bật lửa linh tinh…

Anh :

“Tất cả lưng , cúi đầu xuống.”

Đám hoang mang, nhưng mạng trong tay , cãi cũng dám, thế là ai cũng .

Lúc , họ đối mặt còn là Bùi Dữ nữa mà là Tiêu Dã, đám từng đ.á.n.h run rẩy cúi gằm mặt xuống, sợ để ý.

Trời ơi đất hỡi!

Hóa đội bốn , một tên hệ băng, một tên hệ lôi — là dị năng hiếm! Bảo bọn họ đập cho sấp mặt.

Bùi Dữ gom hết đống vật tư gian, chỉ để vài thứ dùng đến như nồi niêu, quần áo.

Hiện tại, cả đội ngày càng mạnh lên. Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã giờ đều vượt mặt phần lớn dị năng giả, một chấp hai, một chấp ba thành vấn đề. Thậm chí Tiêu Dã thể một chấp năm.

Còn Ôn Xu thì lúc nào cũng Bùi Dữ kè kè bên cạnh, gần đây còn học xong kỹ năng “vây bắt”, coi như khả năng tự vệ.

Mọi đều dần trưởng thành, Bùi Dữ cũng chẳng bận tâm nếu gian dị năng.

thì, đời chắc cũng chẳng gặp đám nữa.

Anh hỏi:

“Chìa khóa xe ? Ai giữ?”

Tên thủ lĩnh căn cứ Ngự Phong cẩn thận giơ tay, “Ở chỗ ! giữ!”

Bùi Dữ một cái, “Đưa đây.”

Hắn lập tức :

“Được ! chìa khóa , nhà lấy.”

Tiêu Dã lập tức dậy, “Đi, cùng.”

Tên quýnh quáng chạy , miệng vẫn lải nhải:

“Ấy da, mấy chuyện nhỏ như mà cũng để cùng, gì dám trốn. Lấy xong ngay!”

Tiêu Dã chẳng buồn , ngắt lời luôn:

“Nói lắm thế, tí mà thấy chìa khóa là đ.á.n.h đấy.”

Phản diện mà nhiều thì sớm c.h.ế.t, câu bao giờ ?

Tên thủ lĩnh: “……”

 

Loading...