Cố Cẩn Hành vội chạy đến bế nó lên, “Nhìn bộ dạng , chắc tối nay em cũng tắm hả?”
Tiểu Bình Quả: “Meo~!”
Ôn Xu cúi xoa đầu nó, “Tiểu Bình Quả giờ thành mèo bẩn nè.”
Tiểu Bình Quả xoa đến thoải mái, mắt lim dim, kêu khẽ một tiếng đầy nũng nịu, “Meo ~…”
Cố Cẩn Hành nhướng mày, nhẹ nhàng véo đuôi Tiểu Bình Quả.
Một bé mèo đáng yêu thật sự.
Mọi khóa kỹ cửa ban công cùng xuống lầu.
Bùi Dữ : “Đợi tí nữa sẽ đưa mỗi một hộp nhỏ tinh hạch. Tối nay dùng dị năng nhiều, hấp thụ thêm một ít sẽ ích. Nếu cơ thể phản ứng nóng lên như đang lên cấp, cảm giác khó chịu, nhớ tìm ngay, hoặc ít nhất là giúp canh chừng.”
Cấp bậc dị năng càng cao thì phản ứng khi thăng cấp càng rõ. Mỗi thể chất khác , phản ứng cũng khác . Đã từng c.h.ế.t ngay lúc dị năng thăng cấp.
Bùi Dữ điều để chuẩn .
“Cố gắng đừng lên cấp khi đang mệt mỏi,” dặn.
Thông thường thì dù đau, vẫn thể chịu đựng .
Tiêu Dã đáp: “ thấy mà, lúc dị năng thăng cấp chỉ choáng tí, choáng xong là ngủ liền.”
Cố Cẩn Hành cũng : “ chắc cũng , cảm giác nóng lên cũng ít lắm.”
Ai cũng tự hiểu tình trạng của nên Bùi Dữ thêm nữa. Lên đến tầng hai, đưa cho mỗi một hộp tinh hạch, dặn họ về phòng nghỉ.
Ôn Xu cùng Bùi Dữ phòng ngủ, tinh thần vẫn tỉnh táo, hề buồn ngủ.
Bùi Dữ hỏi: “Lúc nãy dùng dị năng cũng nhiều, em đói ?”
Ôn Xu cảm nhận một chút lắc đầu.
Bùi Dữ lấy một hộp tinh hạch từ gian: “Vậy em hấp thụ hết hộp nhé. Nếu cảm thấy , lát nữa thể dùng thêm một hộp nữa.”
Giờ Ôn Xu tích cực với việc luyện dị năng và hấp thụ tinh hạch, ngoan ngoãn gật đầu bên mép giường, cầm một viên tinh hạch lên.
Ôn Xu hỏi: “Vậy tắm nha?”
Bùi Dữ lo: “Em tự ở đây chứ?”
Ôn Xu mở to mắt: “Tất nhiên là !”
Cô giả vờ giận dỗi, nhưng hề đáng sợ, ngược càng dễ thương. Dù trừng mắt giận dữ, đôi mắt cô cũng khiến thấy khó chịu.
Bùi Dữ bất chợt nhớ đến ánh mắt của cô lúc ở ban công, kiềm cúi xuống hôn nhẹ lên mắt cô.
Ôn Xu lập tức giận nữa, ngập ngừng hỏi: “Sao tự nhiên hôn em ?”
Cô vốn đang giận, giờ thì chẳng giận nổi, còn ngại nữa.
Bùi Dữ thấy tai cô ửng đỏ, : “Vì mắt em quá. Ngay cả lúc giận cũng .”
Ôn Xu mím môi, bật : “Đừng phá em nữa.”
Bùi Dữ xoa đầu cô, dịu dàng : “Được .”
Thật lo quá, tắm cũng chỉ vài phút, mà Ôn Xu gì chỉ cần gọi là thể lập tức chạy đến. Không cần cứ chằm chằm cô suốt.
Anh rời , Ôn Xu bắt đầu hấp thụ tinh hạch.
Tốc độ hấp thụ của cô chậm hơn khác, nhưng cái định.
Trong lúc hấp thụ, cô cảm thấy dễ chịu, hề khó chịu gì cả. Nên với cô, việc khá nhẹ nhàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-171-ti-mi-lua-chon.html.]
Khi Bùi Dữ tắm xong , cô hấp thụ gần một nửa hộp.
Anh phiền, chỉ lặng lẽ quan sát, nghĩ chắc lát nữa cô sẽ đói nên lấy hai chiếc bánh kem nhỏ từ tủ lạnh để rã đông.
Ngoài , cũng bổ sung thêm đá lạnh cho tủ bảo quản tinh hạch trong phòng, suy nghĩ xem ngày mai nên chuẩn cho cô bộ quần áo màu gì.
Không gian của chứa nhiều quần áo . Mỗi chuẩn đồ cho cô là thấy khó chọn.
Trong lúc đang suy nghĩ, Ôn Xu cũng hấp thụ xong tinh hạch.
Nghe thấy cô cất tinh hạch hộp, bê ly sữa đậu nành cạnh, đưa cô ly sữa và tự dọn dẹp đống tinh hạch dùng xong.
Anh hỏi: “Hấp thụ thế nào em?”
Ôn Xu uống một ngụm sữa đậu, ngọt ngào đáp: “Rất , khó chịu chút nào.”
Bùi Dữ nghĩ một lát: “Vậy thử thêm một hộp nữa nhé? Nếu giữa chừng thấy thì dừng .”
Bình thường Ôn Xu ít dùng dị năng, nên rõ hiện tại trình độ của cô đến , thử từng bước.
Ôn Xu uống hết sữa đậu, l.i.ế.m môi, “Được luôn!”
Tinh hạch nhỏ xíu, khó mèo con.
Sau khi hấp thụ xong hộp tinh hạch thứ hai, Ôn Xu bắt đầu thấy mệt, tắm xong liền kéo Bùi Dữ lên giường ngủ cùng.
Bùi Dữ thật buồn ngủ, ban ngày ngủ đủ, giờ vẫn còn tỉnh táo.
Đợi Ôn Xu ngủ, lặng lẽ dậy ghi bộ tình hình dị năng của cả nhóm: tình trạng cơ thể, phản ứng khi thăng cấp, chiêu thức, định hướng luyện tập… Các phần về chiêu thức thì sẽ gợi ý vài chiêu mạnh, còn để từng tự điều chỉnh.
Với Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành, chỉ ghi chú và đề xuất, còn họ sẽ tự thiện thêm.
đến phần của Ôn Xu, ghi chi tiết và tỉ mỉ.
Không từ khi nào đến tận khuya.
Sáng hôm , ánh nắng chiếu là cả nhóm đều thức dậy.
Ôn Xu cũng dậy sớm vì nắng chói quá, kéo rèm thì khó ngủ nướng.
Thấy cô cũng tỉnh, Bùi Dữ ôm cô phòng vệ sinh rửa mặt.
Anh : “Tối qua chuẩn cho em hai bộ đồ mới, một bộ màu xanh lá, một bộ màu tím. Em mặc bộ nào?”
Xanh lá thì mát mẻ, dễ chịu, hợp với mùa hè.
Còn màu tím thì thật sự nổi bật, nhất là với làn da trắng như cô, mặc kiểu gì cũng hút mắt .
Ôn Xu phân vân, vì cô đều thích cả hai màu.
Nghĩ một lát cô : “Anh chọn giúp em .”
Bùi Dữ: “Vậy hôm nay mặc màu tím nhé, mai mặc màu xanh.”
Cả hai bộ đều kiểu yếm váy ngắn, váy hoa nở, quần legging co giãn bên trong nên lo lộ hàng bất tiện gì cả.
Yếm màu tím nhạt, váy thì tím đậm.
Ôn Xu rửa mặt xong đồ luôn, gương ngắm nghía một hồi mới khỏi nhà vệ sinh.
Tâm trạng cực kỳ vui, ôm lấy tay Bùi Dữ : “Bùi Dữ! Bộ đồ quá trời luôn!”
Bùi Dữ xoa đầu cô, bế cô lên hôn một cái: “Bảo bối mặc gì cũng .”
Không uổng công tối qua chọn váy hơn cả tiếng đồng hồ. Thật bộ màu xanh cũng , trẻ trung năng động, nhưng vẫn nghiêng về màu tím hơn, và đúng là mặc lên đúng như tưởng.