Tia chớp lóe lên sáng đến chói mắt, Ôn Xu nheo mắt mới miễn cưỡng thấy rõ. Ánh sáng chớp tắt liên tục, trông khá thú vị, giống như một thú cưng ngoan ngoãn khi ở bên Bùi Dữ, nhưng trở nên hung dữ khi gặp nguy hiểm.
Ôn Xu thắc mắc:
“Ủa, trong sân cỏ dại giật hết , cháy khét lẹt luôn.”
Bùi Dữ cố ý dùng điện thanh tẩy hết đám cỏ dại trong sân vì chúng che khuất tầm .
Dù dọn sạch , nhưng nền đất cháy đen thui. Làm nếu rắn sinh vật nào xâm nhập thì bọn họ sẽ dễ phát hiện hơn.
Bùi Dữ :
“Như sẽ rõ hơn. Xu Xu cũng luyện kỹ năng để g.i.ế.c zombie đúng ? Nào, em thử tạo một quả cầu nước ném góc tường .”
Ôn Xu ngoan ngoãn theo, tạo một quả cầu nước, ngẩng đầu tò mò hỏi:
“Sao ném góc tường?”
Dưới ánh trăng, gương mặt Ôn Xu đến mức thực, đặc biệt là đôi mắt màu hổ phách sáng lấp lánh, cứ như đang , đầy linh khí. Nhìn lâu còn khiến thất thần.
Bùi Dữ ánh mắt đến mức nhớ nổi định gì tiếp theo.
Trong lúc còn đang đơ , Ôn Xu nhanh tay ném quả cầu nước về phía góc tường.
Có điều… quả cầu bay lệch hướng, uốn cong đập thẳng lên tường đối diện, ngay ban công.
Bùi Dữ giật tỉnh , mấy ý nghĩ mơ màng cũng tan biến.
Anh giữ lấy cổ tay cô:
“Bắt đầu từ cơ bản . Đợi khi em ném phát nào trúng phát đó thì sẽ học tiếp cái khác.”
Ôn Xu hiểu :
“Ok, thầy Bùi!”
Bùi Dữ: “…”
Gọi là “thầy” thì sai, nhưng cảm giác quan hệ bọn họ “kéo xa” vài bậc.
Anh lắc đầu, xoa xoa cổ tay cô:
“Tạo thêm quả cầu nước nữa, sẽ dẫn tay em ném.”
Ôn Xu vui vẻ đáp:
“Dạ!”
Hai một góc luyện tập kỹ năng cơ bản, bên Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành bắt đầu cãi .
Tiêu Dã:
“Nhìn nè! đông cứng cây cỏ đó!”
Cố Cẩn Hành:
“Là chứ ai.”
Tiêu Dã:
“Gì? Nói xạo mà chớp mắt ? Rõ ràng là đông cứng nó mà?”
Cố Cẩn Hành:
“Cỏ gần như Bùi Dữ quét sạch , còn đúng một nhánh đó. nhắm ngay nó từ đầu.”
Tiêu Dã:
“ cũng mà!”
Trong lúc hai đang tranh cãi, khối băng bọc lấy nhánh cỏ bỗng nứt , kéo theo nhánh cỏ cũng vỡ vụn theo.
Cố Cẩn Hành đơ .
Tiêu Dã thì hưng phấn giơ tay đ.ấ.m gió:
“Wow! Lợi hại dữ !”
Hai thèm cãi nữa, lao tìm mấy nhánh cỏ khác để thử tiếp. Kết quả vẫn như cũ, hễ nhánh cỏ nào đông cứng thì cùng khối băng vỡ vụn!
Tiêu Dã :
“Để thử đông cứng cùng lúc hai nhánh cỏ xem !”
Cố Cẩn Hành hiểu sơ về năng lực của nên phân tích:
“Với cỏ thì chắc , nhưng đông luôn phần đất thì khó.”
Hiện tại kỹ năng của họ vẫn là kiểu “đông cứng một mục tiêu đơn lẻ”, chứ “đóng băng cả khu vực” như kỹ năng AoE.
Cố Cẩn Hành:
“Thử đóng băng một mảng đất nhỏ xem .”
Họ thử vài nhưng thành công, còn hao kha khá năng lượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-170-thay-bui-sieu-cap-thien-tai.html.]
Lúc đầu còn phấn khích vì thành công, giờ thì bắt đầu mệt và tỉnh .
Tiêu Dã:
“Thấy đuối đó, thấy mệt ?”
Cố Cẩn Hành gật đầu:
“‘Đông cứng’ tốn nhiều năng lượng và sức hơn các kỹ năng đơn giản thường dùng như tạo cầu băng, trùy băng. Còn ‘đóng băng’ thì hao gấp mấy .”
Vì mai còn lên đường, họ quyết định nghỉ ngơi, tập thêm nữa.
Bên phía Ôn Xu, một hồi luyện ném, cô ném trúng tường 7/10 — khá.
Thấy cô tập ném cầu nước cũng tạm , Bùi Dữ sợ cô thấy nhàm nên bắt đầu dạy cách tạo cầu nước bao quanh mục tiêu.
Bùi Dữ giải thích:
“Thật bao phủ mục tiêu bằng cầu nước cũng là tấn công là phòng ngự. Năng lực của Xu Xu hiện tại đủ mạnh, nên chúng tập trung phòng ngự . Nếu bao zombie trong quả cầu thì chúng sẽ tấn công em nữa, đúng ?”
Ôn Xu hứng thú gật đầu lia lịa:
“Vậy em thể tạo tường nước ? Để chặn zombie ?”
Bùi Dữ :
“Tất nhiên là . Xu Xu của giỏi lắm. hiện giờ dị năng của em đủ để mấy chiêu tốn nhiều năng lượng. Vậy nên cứ học cách bao mục tiêu bằng cầu nước , ?”
Ôn Xu:
“Dạ! Thế khi nào em mới học tường nước? Em nghĩ chiêu nào thì thể tự tập luôn ?”
Bùi Dữ:
“Được chứ. Dị năng vốn hình dạng cố định, em nó thành cái gì thì nó sẽ biến thành cái đó. quan trọng là thể lực em đủ khỏe, dị năng đủ mạnh, và kỹ năng điều khiển cũng quen tay.”
Nhiều chiêu thức chỉ tiêu hao năng lượng mà còn tốn sức và tinh lực, nên việc thể lực cũng quan trọng.
Nghe thì vẻ khó, với Tiểu Miêu thì càng khó hơn vì ý tưởng thì bay cao, bay xa, còn thực lực thì theo kịp.
Ôn Xu thở dài, nhíu mày:
“Nghe vẻ khó ghê, em học nổi ?”
Cô nàng lộ vẻ buồn bã cũng đáng yêu.
Tiêu Dã xen liền:
“Đương nhiên là ! Xu Xu nhà thông minh thế, thầy Bùi siêu cấp thiên tài dạy nữa, chắc chắn học !”
Ôn Xu bật vì câu “siêu cấp thiên tài” của .
Nếu là khác câu thì chắc ăn đòn .
Cố Cẩn Hành cũng đẩy gọng kính, nghiêm túc :
“ đồng ý. Xu Xu chăm chỉ luyện tập thế , chỉ là vấn đề thời gian thôi.”
Bùi Dữ xoa mặt Ôn Xu, bảo:
“Nghe ? Ai cũng khen em đó.”
Nếu hồi còn là mèo nhỏ quen khen ngợi ngốc ngốc kiểu , chắc cô tin thật mất!
đúng là lời khen của khiến Ôn Xu thêm tự tin.
Cô tươi rói:
“Cảm ơn ! Em nhất định !”
Tiêu Dã xong thì bật :
“Câu giống mấy vai phản diện trong phim hoạt hình ghê… Á!”
Cố Cẩn Hành giơ tay gõ một cái lên đầu Tiêu Dã mà vẫn :
“Nói chuyện duyên chút ?”
Tiêu Dã: “…”
Bùi Dữ đồng hồ:
“Muộn , về nghỉ thôi. Mọi tranh thủ hấp thụ tinh hạch … Còn nhiều ?”
Tiêu Dã:
“ còn nửa balo nữa, chắc đêm nay dùng hết.”
Cố Cẩn Hành:
“ cũng gần hết .”
Họ đẩy cửa kính bước nhà, thì quả cầu bụi màu xám nhạt — Tiểu Bình Quả — liền nhảy phốc lên, dùng móng bám lấy vạt áo Cố Cẩn Hành.