Bùi Dữ nhanh tay lẹ mắt, đóng ba lô mèo ngay khi Tiểu Miêu kịp nhảy .
Tiểu Miêu: “?”
Tiểu Miêu: “Meow!!!”
Bùi Dữ giải thích, “Ngoan nào, giờ thể ôm em . Vừa gián bò đầy , còn tắm.”
Tiểu Miêu: “......”
Sợ cô mè nheo đòi ôm, dừng vài giây mới từ từ mở ba lô. Bên trong, Tiểu Miêu đang cuộn lưng , giờ thì xoãi , để lộ cái bụng mềm mềm, l.i.ế.m móng vuốt gãi gãi lông, cái đệm thịt hồng nhạt mà chỉ bóp.
Tiểu Miêu l.i.ế.m móng xong, thấy Bùi Dữ thì khò khè một tiếng, vươn duỗi lưng.
Cảnh tượng đáng yêu quá mức, khiến Bùi Dữ chỉ ôm cô dụi lòng.
Anh : “Tiểu Miêu đáng yêu quá, ôm ghì một cái ghê.”
Đôi mắt màu hổ phách của Tiểu Miêu cảnh giác liếc một cái, , chui hẳn ba lô giả vờ ngủ.
Không thấy, thấy gì cả.
Bùi Dữ buồn , nghĩ đến bao giờ mới tắm, mà dù dùng cồn lau thì vi khuẩn vẫn còn, nên kéo kín khóa ba lô .
Trong xe trở yên tĩnh.
Cố Cẩn Hành định lên mạng đăng bài cảnh báo, để chú ý khu vực đàn gián tiến hóa xuất hiện.
Anh bài rõ ràng, tránh nhắc đến thông tin quá riêng tư đăng lên.
Bình thường Cố Cẩn Hành ít khi bình luận đăng bài, nên bài cũng thu hút nhiều sự chú ý.
Anh bình tĩnh : “ nhớ từng thích ăn gián, còn cố tình mua về xào...”
"AAAAAA!" Tiêu Dã gào lên như phát điên, “Là ai?! Rốt cuộc là ai ăn cái thứ ?! túm đầu quăng đây cho mùi!”
Xe tay lạng một vòng chữ S, suýt nữa đ.â.m thẳng bờ sông. Từ góc của Cố Cẩn Hành, như thể chỉ cần thêm một giây là cả xe lao xuống nước.
Cố Cẩn Hành im lặng, kiểm tra dây an .
Thật , cách Tiêu Dã lái xe cũng chẳng khác nào tên lửa. Trước khi trời sáng, họ băng qua một cánh đồng rộng.
Cánh đồng tận thế thì bỏ hoang, rau quả trồng ở đây cũng tiến hóa, to bất thường và màu sắc thì rực rỡ lạ lùng.
Khu vài căn biệt thự, mỗi căn đều là ba tầng.
Bùi Dữ và dừng xe ven đường, tháo lốp xe xả , chạy nhanh về phía căn nhà gần nhất.
Thật sự nhịn nữa.
Họ tắm ngay.
Chiếc xe từng gián bò qua , tắm xong cũng chẳng ai dùng nữa.
Cánh cổng biệt thự gần nhất mở toang.
Tiêu Dã dẫn đầu, cẩn thận kiểm tra cổng và sân.
Cổng sắt vẫn nguyên vẹn, nhưng trong sân cỏ dại mọc cao tới đầu gối, khó rõ bên trong.
Tiêu Dã hít sâu một , lấy dũng khí bước .
Không gì đáng sợ hơn gián tiến hóa!
Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành theo sát phía , quan sát xung quanh. Chỉ khi cả nhóm yên phòng khách, mới thở phào nhẹ nhõm.
Chưa kịp thở xong, thì từ trong nhà vang lên tiếng thở dốc đặc trưng của tang thi.
Tiêu Dã tai thính, lập tức nhận âm thanh đó phát từ phòng bếp hoặc phòng ngủ chính tầng một.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-163-tang-thi-tan-tat.html.]
Cậu tiến , vặn thử tay nắm cửa, đó lùi xa vài bước, tung một cú đá bay cửa.
“Rầm!” Cửa mở, họ lập tức thấy bên trong.
Có một con tang thi duy nhất, xe lăn. Xe lăn trói chân giường bằng dây thừng, nên nó chỉ thể cử động loanh quanh mép giường.
Bùi Dữ nhiều, dùng dị năng thiêu rụi tang thi trong tích tắc, :
“Tiêu Dã kiểm tra tầng 3, Cẩn Hành kiểm tra tầng 2.”
Tiêu Dã: “Ok!”
Cố Cẩn Hành: “Được.”
Bùi Dữ vòng cửa, khóa , kiểm tra từng căn phòng ở tầng 1, phòng vệ sinh, phòng bếp, phòng ngủ phụ và cả kho chứa, phát hiện tang thi động vật tiến hóa nào.
Trong khi hai kiểm tra tầng , Bùi Dữ thu dọn ghế sofa và bàn phòng khách, cất gian của . Sau đó nhà vệ sinh, thả Tiểu Miêu .
Anh đặt một cái ghế sạch cạnh đó: “Xu Xu, để quần áo sạch ghế . Em thể biến thành ?”
Tiểu Miêu trong ba lô, ngẩng mặt "meo" một tiếng nhẹ nhàng.
Bùi Dữ vuốt đầu cô qua lớp khí.
Không lâu , Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành cũng kiểm tra xong, báo rằng ngoài con tang thi , thứ đều an .
Tiêu Dã nóng lòng: “Đi tắm tắm !”
Ôn Xu từ nhà vệ sinh , thì giơ tay: “Để em cấp nước cho mấy .”
Cố Cẩn Hành tháo kính: “Mỗi hai xô nước nhé. Cảm ơn Xu Xu.”
Căn biệt thự mỗi tầng đều hai nhà vệ sinh, một chính và một phụ, nên họ thể tắm cùng lúc.
Sau khi Ôn Xu đổ đầy nước cho Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành, cô theo Bùi Dữ lên tầng hai.
Cô nhảy nhót cầu thang: “Bùi Dữ, các ai thương ?”
Anh sợ cô té, : “Không cắn, từ từ thôi.”
“Em cũng tắm. Em phòng tắm của phòng ngủ chính nha?”
Bùi Dữ gật đầu, dẫn cô đến phòng tắm trong phòng ngủ chính, kiểm tra kỹ xung quanh, chuẩn sẵn quần áo sạch, đồ dùng tắm rửa và một thùng nước ấm.
Anh dặn dò: “Tắm xong đừng chạy lung tung. Xuống phòng khách ghế sofa, bàn với sofa là đồ của tụi , sạch sẽ mà.”
Anh còn để sẵn bánh mì, bánh quy và nước uống.
Ôn Xu gật đầu: “Biết ạ.”
Trên đường đến phòng tắm, cô kiềm nắm tay Bùi Dữ chơi, nhưng cứ nhanh tay né.
Cô thấy thú vị, bắt chơi đuổi bắt vài .
Khi đến cửa phòng tắm, Bùi Dữ ngừng : “Xu Xu, lấy cho hai xô nước .”
Cô kêu một tiếng lo việc, đó cúi đầu chào chạy tắm.
Bình thường cô tắm lâu, hôm nay càng kỹ càng, mất hơn hai mươi phút mới , tóc cũng gội sạch.
Ôn Xu dùng khăn lông quấn đầu, để lộ gương mặt xinh xắn, mặc áo ngủ in hình gấu nhỏ, tay xách ghế con đến gõ cửa phòng tắm nơi Bùi Dữ đang tắm.
Ôn Xu: “Bùi Dữ, em tắm xong nè.”
Giọng vọng qua cánh cửa khó , Bùi Dữ dừng tay, gọi tên cô xác nhận.
Ôn Xu đặt ghế con sang bên, chờ cửa: “Em là Tiểu Miêu mà, em tắm xong .”
Ba trai đám gián hành hạ đến kiệt sức, ai cũng tắm lâu hơn bình thường. Bùi Dữ khi Ôn Xu báo, cũng dám vội vàng, sợ kỳ sạch.