Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 162: Thoát Thân Thành Công

Cập nhật lúc: 2025-10-16 08:44:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Xu trốn trong túi mèo, hoảng đến mức tự thu dám động đậy.

Tiểu Miêu nhỏ xíu cần thật sự đụng đám gián , nhưng Bùi Dữ và hai còn thì t.h.ả.m .

Đám gián bay loạn khắp nơi, đen sì sì như một đám mây, lao thẳng về phía họ. Một con còn đậu trực tiếp lên da trần, bò khắp từ đầu đến chân.

Lưng gián dẹp, màu nâu sậm, cánh mỏng, đầu hai râu dài lúc bò còn đung đưa theo nhịp. Sáu chân của chúng gai nhỏ, lúc bò lên da tạo cảm giác ngứa ngáy, rợn cả .

Kinh dị nhất là phần đầu hai vết sẫm màu, sơ cứ tưởng là mắt của chúng. Mà lúc , cả ba đám gián bu kín.

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành tuy sợ gián, nhưng cũng thấy ghê tởm. Họ vội vàng phủi gián khi chúng kịp cắn.

Sấm sét màu tím nổ , thiêu c.h.ế.t cả mảng gián, nhưng lũ gián như thể sợ, cứ liều c.h.ế.t lao tới như thiêu , ánh mắt như ăn tươi nuốt sống .

“AAAAAA——!”

Tiêu Dã la tới đứt cổ họng, tay chân múa loạn như lên đồng, đầu lắc nhanh đến chóng mặt.

Cậu sắp đến nơi, giọng run rẩy:

“Bùi Dữ! Nhanh giật mấy con gián c.h.ế.t ! giật trúng cũng !!”

Đáng sợ thật, từng gián thể dọa đến mức !

Trong trí nhớ của , gián chỉ là mấy con bé tí, giẫm một phát là c.h.ế.t. Giờ thì đúng là ác mộng sống.

Bùi Dữ dùng điện giật mấy nhưng cũng dám mạnh tay, sợ thương trong nhóm.

Vừa g.i.ế.c đợt , đợt khác lao đến. Bọn họ chạy g.i.ế.c gián, tình trạng vô cùng t.h.ả.m hại.

May mắn là do đ.á.n.h loạn xạ nên mấy con gián kịp c.ắ.n ai.

Bùi Dữ chạy ngay mà ngược còn lao về phía đám gián, châm lửa vũng xăng chuẩn sẵn.

"Đoàng!" Một tiếng, lửa bùng lên, đốt sạch một vùng đất mắt.

Ngọn lửa bùng lên, đám gián lập tức tản loạn, con nào kịp chạy trốn đều thiêu sạch.

Bùi Dữ tiếp tục đổ thêm hai can xăng đốt, ánh lửa chiếu sáng cả đất trống. Mấy con gián còn bám cũng thiêu trụi.

Mùi thịt cháy âm thầm lan trong khí.

Tiêu Dã thấy lửa thì đầu chạy , chạy đập mạnh lên , cuối cùng cũng gỡ sạch gián.

Dòng xăng lan đến khu nhà thấp phía xa, lửa cháy lan theo, chiếu sáng cả khu vực, lộ rõ đám gián đang bám dày đặc xung quanh.

Sau khi đốt cháy một mảng lớn gián, Bùi Dữ lấy vài cây gậy, quấn vải lên đầu gậy, đổ xăng châm lửa thành đuốc.

Anh đưa một cây cho Tiêu Dã:

“Ra xe xem , kiểm tra xung quanh xem gián , thấy thì đốt hoặc đuổi .”

Tiêu Dã nuốt nước bọt, run rẩy cầm đuốc kiểm tra.

Cố Cẩn Hành thấy vẻ mặt của Tiêu Dã thì tâm trạng cũng dịu đôi chút:

cũng xem.”

Bên phía đường lớn đổ xăng, đám gián chạy trốn cũng tản về hướng đó khá nhiều, chắc chắn xung quanh xe vẫn còn sót gián.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-162-thoat-than-thanh-cong.html.]

Bùi Dữ ngọn lửa phía , sang khu nhà thấp gần đó.

Một vài con gián xuất hiện thì lạ, nhưng cả bầy như thế thì đáng ngờ.

Có thể là chúng từ ngọn núi nhà tràn xuống, hoặc ẩn náu trong dãy nhà thấp .

Dù thế nào, đây là nơi hẻo lánh, ít ở, khả năng cao là nhóm họ gặp xui đầu tiên.

Tiêu Dã la lên:

“Bùi Dữ! Gián hết , trong xe cũng còn. Mình vẫn dùng xe hả?”

Bùi Dữ cầm đuốc bước đến:

“Dùng. Trên đường tìm chỗ nào đó thể tắm rửa.”

Tuy sợ gián, nhưng cả đầy gián cũng thật kinh tởm.

Anh đưa cho họ hai chai cồn xịt:

“Không điều kiện gì hơn, lấy cồn sát khuẩn tạm . Phải xịt hết hai chai, kiểm tra xem c.ắ.n .”

Gián khác với tang thi, chúng nhỏ, nhanh, lao thẳng về phía con , khiến dị năng của khó phát huy hết sức.

Tiêu Dã sắp phát điên vì ghê tởm, cảm giác như vẫn còn gián bò , ngứa chịu .

Cậu xịt cồn như điên:

“Khốn thật! Đám gián đó từ chứ! Sao ở cái nơi quỷ quái gián hả! Aaaa!”

Không ai quan tâm đến la hét, ai cũng đang lo sát khuẩn cho .

Hai chai cồn 500ml dùng hết sạch, gần như là tắm bằng cồn. Người ai cũng ướt đẫm, nồng mùi cồn nồng nặc, gió thổi qua lạnh run .

khi xịt xong, Tiêu Dã cũng thấy dễ chịu hơn, tinh thần tỉnh táo hẳn.

Sau khi khử trùng xong, cả nhóm lên xe. Tiêu Dã chỗ lái, thấy ai cũng yên, liền bất ngờ đạp ga, xe vút như tên bắn.

Hành động đột ngột khiến cả xe nghiêng ngả, kịp đề phòng, đập cả ghế .

Nếu là , Cố Cẩn Hành chắc càm ràm vài câu, nhưng giờ thì chỉ nhanh chóng tìm chỗ tắm, nên nhịn luôn.

Không khí trong xe yên ắng, ai cũng còn chìm trong cảm giác kinh hoàng khi gián bò đầy , càng nghĩ càng lạnh sống lưng.

Bùi Dữ nhắm mắt nghỉ một chút, nhưng cảm thấy gì đó đúng… Sao Miêu Miêu của im ắng quá?

Anh lập tức mở mắt, bật dậy kéo khoá túi mèo xem.

Không thấy gương mặt lông xù tròn tròn quen thuộc, chỉ thấy cái ót nhỏ xù lông đang cụp xuống.

Tiểu Miêu tròn vo, úp mặt xuống hai cái móng , co thành cục bông nhỏ, bất động .

Cái đuôi mềm mịn của bé cũng quấn chặt quanh .

Bùi Dữ thử nhúc nhích, Tiểu Miêu cũng theo đó lắc nhẹ một cái.

“Xu Xu?” khẽ gọi.

Đôi tai nhỏ run nhẹ theo phản xạ, bé từ từ ngẩng nửa khuôn mặt lên. Thấy ánh mắt quen thuộc và nụ của Bùi Dữ, Tiểu Miêu lập tức "meo~" một tiếng uỷ khuất, nhảy thẳng lòng .

 

Loading...