Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 159: Sa Lầy

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi trong nhóm sẽ tiếp tục giữ liên lạc với Cố Dư. Nếu thực sự rời khỏi căn cứ Ăn No và , thì chắc chắn sẽ chào đón nồng nhiệt.

Ôn Xu xong, kìm mà lấy điện thoại xem.

Mở máy lên, cô thấy Cố Dư nhắn cho cô một tin nhắn từ nửa tiếng , chúc cả nhóm đường bình an và mong sớm gặp .

Ôn Xu lập tức gửi một sticker mèo dễ thương.

Miêu Miêu Đáng Yêu: Cố Dư ơi, hẹn gặp nha!!

Cố Dư cũng nhanh chóng gửi một sticker mèo.

Vốn dĩ hôm nay tâm trạng của Ôn Xu khá , giờ nhận hồi âm từ Cố Dư, cô càng vui hơn.

Bùi Dữ chuyện chia tay với Cố Dư ít nhiều vẫn ảnh hưởng đến tâm trạng của Tiểu Miêu, liền giơ tay xoa đầu cô:

“Giờ còn sớm, em ngủ thêm một chút ?”

Ôn Xu lắc đầu, l.i.ế.m môi :

“Em ăn kẹo.”

Bùi Dữ đưa cho cô một ít kẹo trái cây đủ vị với vài viên kẹo sữa, đặt lòng bàn tay cô để chọn.

Ôn Xu chọn viên kẹo sữa cho , đưa cho viên kẹo vị cam.

Cô vốn ăn cả hai loại, nhưng Bùi Dữ chỉ cho cô ăn một viên.

Tuyết tan, Cố Cẩn Hành lái xe khá chậm, ưu tiên sự định an .

Mặt đường ướt sũng là nước tuyết, lát nữa nếu trời nắng lên, chắc chỉ nửa ngày là sẽ khô ráo .

Vì tuyết rơi mấy ngày liên tiếp, lượng tang thi xuất hiện ít nhiều. Giờ thấy , còn cảm thấy lạ lẫm.

Ôn Xu lâu ngoài, nên tò mò và thích thú với cảnh vật ngoài xe. Cô áp mặt cửa kính xe ngoài, thấy lũ tang thi còn bò tới như , còn tranh thủ chụp vài tấm ảnh.

Vừa chụp xong, xe bất ngờ dừng .

Ôn Xu hiểu chuyện gì, sang Bùi Dữ, thì thấy hạ cửa kính xe xuống. Một tia chớp tím quen thuộc lóe lên, tang thi phía ngoài lập tức hóa thành những xác khô mới tinh.

Tiêu Dã đổ hết đồ trong balo , xuống xe nhặt tinh hạch.

Cả nhóm phối hợp với ăn ý: Cố Cẩn Hành dừng xe, Bùi Dữ tay tiêu diệt, Tiêu Dã phụ trách gom tinh hạch.

Còn Ôn Xu... chính là linh vật duy nhất của đội, chỉ cần trong xe vững vàng là đủ .

Nhặt xong tinh hạch, tiếp tục hành trình, gom thêm mấy túi tinh hạch lớn.

Tang thi vẫn còn, nhưng do cơ thể đóng băng nên thể hoạt động. Vừa gượng bò dậy, cánh tay rơi xuống, trông chẳng khác gì đang tháo rời linh kiện.

Ôn Xu chúng nó lảo đảo bò tới, vài bước rụng mất bộ phận, cô kìm xoa xoa tay , chụp thêm mấy tấm ảnh thôi thèm nữa.

Chẳng bao lâu, Ôn Xu mệt rũ, ôm tay Bùi Dữ ngủ bù.

Hôm nay cô dậy khá sớm, mà mèo con thì mê ngủ. Chỉ cần bên cạnh quen, chỗ nào cô cũng thể ngủ .

Trong xe bật điều hòa, Bùi Dữ sợ cô cảm nên đắp thêm áo khoác cho cô.

Chặng đường chung khá thuận lợi, còn thu kha khá tinh hạch.

Không lâu , trời bắt đầu nắng lên. Ban đầu nắng còn nhẹ, nhưng dần dần trở nên gay gắt.

Ôn Xu xe xóc tỉnh giấc.

Vừa mở mắt , cô phát hiện xe đang dừng . Nhìn xung quanh chỉ thấy tang thi và cây cối biến dị, ai gì bất thường.

Tiêu Dã xuống xe kiểm tra, mới xuống phát hiện vấn đề:

“À… xe tụi sụp lầy .”

Con đường đường núi, nhưng khá lầy lội. Vì tránh và đường chính, cả nhóm đường nhỏ.

Đi bao nhiêu chặng đường như , đây là đầu tiên gặp tình huống .

Bùi Dữ vỗ nhẹ lưng Ôn Xu:

“Xuống xe nào.”

Vừa xuống xe, Cố Cẩn Hành liền đặt Tiểu Bình Quả lòng cô:

“Xu Xu giúp ôm Tiểu Bình Quả chút nhé.”

Ôn Xu ngoan ngoãn nhận lấy, còn hôn nhẹ lên trán Tiểu Bình Quả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-159-sa-lay.html.]

Cả nhóm bắt đầu nâng xe lên, chèn gỗ chỗ bánh sụp.

Ôn Xu giúp gì, bèn bên cổ vũ với Tiểu Bình Quả:

“Cố lên cố lên!”

Tiểu Bình Quả cô bóp móng vuốt, miễn cưỡng “meo” một tiếng hưởng ứng.

Cố Cẩn Hành khỏe bằng Bùi Dữ và Tiêu Dã nên xổm ở mép hố, chuẩn mấy thanh gỗ. Đợi hai nâng xe lên, nhanh chóng chèn gỗ bánh.

Cứ như , xe nhanh chóng thoát khỏi vũng bùn.

Ôn Xu mang nước cho cả nhóm rửa tay.

Trời vẫn còn nắng gắt nên rửa tay xong thì lập tức lên xe.

Bùi Dữ phát cho mỗi một lọ gel nha đam:

“Đừng vội chạy tiếp, thoa cái .”

Lần cháy nắng là một bài học lớn.

Trên bây giờ vẫn còn dấu vết. Lúc trời lạnh thì , nhưng thời tiết nóng thế , chính cũng thấy khó chịu, huống hồ còn ôm Ôn Xu, hai một bên như mỹ nữ, một bên như thú hoang.

Bùi Dữ bảo Ôn Xu bôi giúp :

“Lát nữa bôi cho em .”

Ôn Xu chớp mắt, nghi ngờ hỏi:

“Em cũng bôi ?”

Bùi Dữ làn da hồng hồng của cô vì nắng chiếu :

“Hồi nãy em cũng phơi nắng đó.”

Da cô mịn màng nhạy cảm, nắng nhẹ cũng đỏ ửng lên .

Gel nha đam thoa lên dính, nhưng trong xe điều hòa, cảm giác mát lạnh dễ chịu.

Ôn Xu sợ lạnh lẫn sợ nóng, rúc trong lòng Bùi Dữ để thoa giúp.

Lúc xe chạy bình thường trở . Phía hai đàn ông thoa nhanh cho xong, cẩn thận như Bùi Dữ bôi cho Ôn Xu.

Sau khi tỉnh thì Ôn Xu còn buồn ngủ nữa. Trong lúc Bùi Dữ bôi gel cho cô, cô mở điện thoại xem mấy tấm ảnh chụp và gửi nhóm chat 4 .

Tiêu Dã đang phía canh Tiểu Bình Quả, thấy ảnh gửi liền là đầu tiên bấm xem phá lên.

Tiêu Dã:

“Cười c.h.ế.t , Cố Cẩn Hành xổm quê ghê luôn á… Sao da trắng dữ ? Mà hồi đen thì Bùi còn trắng hơn nữa chớ?”

Cậu lướt xuống xem ảnh với Bùi Dữ.

Tiêu Dã:

“Tư thế như đang chổng m.ô.n.g ? Xu Xu, chụp cho dáng đàn ông mạnh mẽ chút nha?”

Ôn Xu ảnh chậm rãi đáp:

“Cũng mà, em còn chụp đặc tả cơ bắp tay cho luôn đó!”

Tiêu Dã lúc đầu chỉ chú ý cái mông, giờ mới để ý tới cánh tay, vì dùng sức nên cơ bắp nổi lên rõ, đường nét hảo.

Cậu ngắm nghía vài , tấm tắc:

“Không hổ là Xu Xu! Chụp quá !”

Cố Cẩn Hành, nhạo vô cớ lạnh lùng lên tiếng:

“Xu Xu chụp thật, cơ mà cơ bắp giống như đ.á.n.h lòi mấy lớp khối luôn.”

Tiêu Dã:

“Hả?”

Tiêu Dã:

“Anh xem ảnh chụp mà gì kỳ !”

Cố Cẩn Hành bình thản:

“Cần gì xem ảnh? Cậu ngay cạnh , liếc mắt cũng thấy cái cơ bắp đó .”

 

Loading...