Bùi Dữ cúi đầu, đưa tay Ôn Xu đặt lên bụng :
“Lần chỉ là dọa em thôi, sẽ bắt nạt em thật .”
Mỗi ôm Ôn Xu, đều thói quen để cô dạng chân đùi . Tư thế vốn mật, hôm nay còn cởi trần, nóng từ khiến Ôn Xu suýt nữa hun đến đỏ mặt.
Chưa kể Bùi Dữ rõ ràng ý đồ nhỏ, cố tình siết cơ bụng để rõ các đường nét cơ bắp khi đặt tay cô lên .
Ôn Xu chẳng tin mấy lời dụ dỗ của , nhưng vẫn thuận tay sờ một cái nhanh chóng rụt tay :
“Em sờ nhé.”
Thấy cô thật sự dám đụng nữa, Bùi Dữ tiếc nuối. Nhìn thấy trán cô lấm tấm mồ hôi, liền bế cô nhà tắm rửa mặt.
Hôm nay ngoài nên chỉ cần mặc đồ ngủ mùa hè là .
Trong gian của Bùi Dữ, quần áo của Ôn Xu đều sắp xếp gọn gàng. Bùi Dữ còn dành riêng cho cô một khu vực rộng trong gian của , lấy đồ tiện.
Cô một bộ đồ ngủ tay ngắn, quần đùi màu hồng nhạt, in hình mèo con đáng yêu.
Hai đồ xong phòng khách thì thấy Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành cũng rửa mặt xong.
Sau khi thời tiết ấm dần, bữa sáng cũng đổi từ bún, mì, súp sang bánh mì và sữa.
Cố Cẩn Hành ngẩng đầu lên liền thấy Ôn Xu, :
“Chào buổi sáng, Xu Xu.”
“Chào buổi sáng!”
Thấy cô mặc đồ ngủ dễ thương, Cố Cẩn Hành liền đưa bánh mì và sữa bàn cho cô:
“Hôm nay ăn bánh mì ?”
Ôn Xu gật đầu, nhảy lên ghế sofa ôm Tiểu Bình Quả:
“Được chứ.”
Hôm nay Tiểu Bình Quả cũng mặc quần áo giữ ấm nữa, chỉ còn chiếc đuôi cột một dải lụa tím do Ôn Xu chọn từ , buộc thành nơ xinh xắn.
Ôn Xu ôm mèo hôn một cái, khen:
“Xinh quá mất!”
Mới ăn sáng một lúc, Tiêu Dã c.ắ.n nửa cái bánh mì lấy mấy bản kế hoạch mà tối qua và Cố Cẩn Hành thức đêm bàn bạc:
“Anh Bùi, xem thử phương án nào hợp lý nhất .”
Đây là kế hoạch chọn đường đoạn cuối để khỏi thành phố Kim Bảo. Những đoạn xác định .
Bùi Dữ cầm lấy xem. Tối qua hai suy tính kỹ càng mặt, bản kế hoạch mới là lựa chọn tối ưu nhất, mấy bản cũ thể giữ dự phòng.
Ăn xong, Bùi Dữ cửa sổ quan sát tình hình tuyết ngoài đường.
Dưới ánh nắng gắt, lớp tuyết cao ngập ngoài đường tan gần một nửa. Ngoài , mặt đất chỉ còn tuyết và nước tan. Người sống sót trong căn cứ Ăn No cũng bắt đầu dọn bàn ghế hành lang phơi nắng, mang cả chăn gối hong khô.
Bùi Dữ :
“Mai sáng sớm 5 giờ chúng xuất phát. Lát nữa thu dọn đồ trong phòng, cái gì cần thì cho ba lô mang theo, cần thì thu gian.”
Thời tiết ấm hơn , chăn bông, t.h.ả.m lông cũng thể cất .
Cố Cẩn Hành ăn xong liền dậy về phòng:
“Vậy để thu dọn đồ.”
Tiêu Dã :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-156-muon-gia-nhap.html.]
“Anh Bùi, phòng đối diện còn mấy khúc gỗ và lá cây linh tinh, thể gom luôn.”
“Ừ, lát nữa sẽ qua. Phòng cũng dọn sẵn , lát gom một thể.”
Tiêu Dã dậy:
“Rõ .”
Hai , Bùi Dữ liếc Ôn Xu đang chơi với Tiểu Bình Quả bên sofa, với cô một câu cũng về phòng.
Phòng khách lập tức yên tĩnh hẳn, nhưng vẫn còn trong nhà nên Ôn Xu thấy sợ. Cô từ từ ăn hết bánh mì, sữa thì uống một nửa uống nữa, để lên bàn đợi Bùi Dữ uống giúp.
Hôm nay Tiểu Bình Quả còn dính như , trở về trạng thái Miêu tổng kiêu kỳ, nhưng vẫn thiết với Ôn Xu.
Cô sofa chơi với mèo lướt điện thoại, nhận tin nhắn của Cố Dư.
Thấy tin nhắn, cô do dự mới bấm xem, sợ Cố Dư sẽ gì níu kéo hoặc cảm động khiến cô khó xử.
Cô Cố Dư buồn, nhưng Tiểu Miêu nhất định sẽ theo chủ nhân của .
Kết quả mở thấy hai tin nhắn:
Cố Dư: “Xu Xu, lúc các em rời … thể dẫn theo chị ?”
Cố Dư: “Không cần áp lực gì , chị chỉ hỏi thử xem ý các em thế nào. Nếu tiện thì thôi, tụi vẫn giữ liên lạc. Chị hỏi là vì… chị cũng rời khỏi căn cứ .”
Đọc xong, Ôn Xu thật sự bất ngờ, trong lòng cũng chút khó hiểu.
Cố Dư là đầu của căn cứ Ăn No, đột nhiên rời ?
Tiểu Miêu thì chẳng nghĩ nhiều, liền hỏi thẳng:
Miêu Miêu Đáng Yêu: “Sao chị rời ? Không vẫn đang quản lý căn cứ ?”
Cố Dư: “Chị từng thật lòng quản lý. Lúc đầu là ai mạnh đó lên thôi. Nếu vị trí , vì để khác quản , thì chị chọn tự quản khác – ít còn tự do.”
Cố Dư: “Bây giờ căn cứ định hơn, nhiều năng lực cao thể duy trì. Chị rút lui cũng ảnh hưởng gì. Thật lòng là… chị mệt .”
Cố Dư: “Chị nhờ em hỏi giúp thì Bùi Dữ mới khả năng đồng ý. Chứ nếu chị hỏi trực tiếp, chắc chắn sẽ từ chối ngay. Dị năng của chị là hệ lửa, mà trong đội các em hiện thiếu như . Chị thể hỗ trợ nhiều.”
Thực khi Cố Dư cùng, Ôn Xu cũng thấy vui, vì Cố Dư là bạn nữ đầu tiên của cô.
cô bối rối. Nếu Bùi Dữ đồng ý, chắc chắn phần lớn là vì cô. Ôn Xu chắc thêm một sẽ ảnh hưởng thế nào đến đội, nên cũng khó xử.
Bây giờ Cố Dư rõ lợi thế của , đúng là dị năng cả đội đang thiếu thì là chuyện khác.
Miêu Miêu Đáng Yêu: “Vậy để em hỏi giúp chị nhé. chị cùng tụi em ?”
Cố Dư: “Vì em. Chị thật sự thích Xu Xu, sống cùng em. Chị cũng đủ khả năng bảo vệ em.”
Thật , dù gặp Ôn Xu thì Cố Dư cũng sẽ rời , chỉ là sớm như .
Ôn Xu thấy tin nhắn, tự dưng thấy ngại.
Miêu Miêu Đáng Yêu: “Vậy chị đợi chút nhé!”
Nói xong, cô cầm điện thoại chạy về phòng ngủ tìm Bùi Dữ.
“Bùi Dữ! Cố Dư cùng tụi , bảo em hỏi đồng ý .”
Bùi Dữ đang gấp chăn chuẩn cất gian, thì cau mày, vẻ mặt vui. vì Ôn Xu chơi với Cố Dư, tỏ thái độ gì ngoài.
Anh chỉ hỏi:
“Cô trực tiếp hỏi ?”