Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 148: Chu Hạo Nổi Giận

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Xu lo lắng hỏi:

“Tiểu Bình Quả ? Nó ?”

Bùi Dữ đáp:

“Nó , đang sofa ngoài phòng khách. Em là thấy ngay.”

Động vật tiến hóa vẫn sự khác biệt lớn so với động vật bình thường, ở phương diện đều vượt trội hơn một bậc.

Bùi Dữ treo bộ quần áo hôm nay cô sẽ mặc lên giá, :

“À đúng , Xu Xu, bọn đang tính trong vài ngày tới sẽ tìm căn cứ mới để chuyển , hoặc ít nhất là một chỗ ở tạm thời. Em ý kiến gì ?”

Thật bọn họ đến căn cứ Ăn No lâu, nhưng mối quan hệ giữa Cố Dư và Ôn Xu ngày càng thiết, đến mức tặng quà cho , mời về nhà chơi, cứ như hồi nhỏ chuyển nhà, ba lo con sẽ mất bạn . Giờ Bùi Dữ cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng kiểu đó.

Bây giờ bạn của Ôn Xu chỉ Tiểu Bình Quả và Cố Dư.

Ôn Xu nghĩ một lúc :

“Em cũng nghĩ gì cả.”

Cô cầm ly nước lên uống mấy ngụm, ngửa mặt lên uống “ực ực” vài cái lỡ phun ngoài.

Bùi Dữ :

“Thật luôn hả?”

Ôn Xu gật đầu, giục:

“Khăn mặt ?”

Không nhanh là đồ ăn nguội hết mất!

Cô nhanh chóng rửa mặt, đồ xong thì hai phòng khách.

lúc đó, Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành bưng thức ăn lên nồi. Tiểu Bình Quả theo Cố Cẩn Hành, thấy Ôn Xu liền chạy , bám lấy ống quần cô trèo lên.

Ôn Xu vội bế nó lên, ôm lòng:

“Woa, hôm nay Tiểu Bình Quả trông tỉnh táo ghê.”

Cố Cẩn Hành :

“Hôm nay nó quấn .”

Bình thường Tiểu Bình Quả khá nhát , nhưng hôm nay nó cứ bám riết rời, chắc vẫn còn sợ vụ hôm qua.

Ôn Xu cúi xuống hôn nó mấy cái:

“Nó ăn gì ?”

“Chưa ,” Cố Cẩn Hành khi tới, “Xu Xu ăn , để cho nó ăn.”

Tiểu Bình Quả kêu một tiếng “meo”, tay Cố Cẩn Hành đưa mà chẳng thèm động đậy.

Ôn Xu tít mắt:

“Để em cho nó ăn.”

Thấy Tiểu Bình Quả tỏ vẻ “lạnh nhạt” với , Cố Cẩn Hành cũng gì thêm, chỉ lẳng lặng mở hộp thức ăn cho mèo giúp cô.

Ôn Xu xổm vuốt đuôi Tiểu Bình Quả, nó cúi đầu ăn một lúc mới nhà vệ sinh rửa tay, đó bàn ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-148-chu-hao-noi-gian.html.]

Buổi trưa hôm đó, trời nắng ấm rực rỡ, ánh nắng chiếu lên mặt tuyết sáng đến chói mắt.

Hôm nay ở căn cứ Ăn No đều phấn khởi. Tuyết ngừng rơi vài ngày liền, khí cũng phần thoáng đãng hơn, khiến ai nấy đều thấy nhẹ nhõm, vui vẻ.

Chỉ trong một buổi sáng ngắn, họ dọn dẹp một con đường sạch sẽ. Không khí căng thẳng và u ám mấy ngày qua như tan biến, đó là sự náo nhiệt, đầy hy vọng.

Nhiều gần như cạn kiệt đồ dự trữ. Suốt mấy ngày tuyết rơi, họ chỉ dám ăn một bữa/ngày, khi còn đủ. Giờ trời tạnh nắng lên, ai cũng tranh thủ mời mấy quen dị năng đến nhà, cùng nấu nướng bữa trưa, dọn sạch nốt phần lương thực còn .

Họ ăn no, ăn một bữa trò.

Chẳng ai chắc ngày mai còn thấy nắng nữa , nên hôm nay đặc biệt quý giá. Sau bữa trưa, đều chuẩn ngoài tìm thêm vật tư. Bốn phụ trách dẫn đội là đội trưởng đội tuần tra, Trần Thanh, Cố Dư, và Chu Hạo.

Ngoài già, trẻ nhỏ và bệnh, Cố Dư còn để một thành viên đội tuần tra để trông coi căn cứ. Tất cả những còn đều tham gia đội tìm vật tư.

Sau bữa trưa, ai nấy đều vui vẻ, hào hứng lên đường, rôm rả.

niềm vui đó chẳng kéo dài bao lâu. Trước khi xuất phát, đội điểm danh xác nhận quân . Trong danh sách đội ngoài tên nhóm của Bùi Dữ, khiến nhiều bắt đầu bất mãn.

Có nhóm Bùi Dữ cùng thì họ an hơn nhiều, dù gặp tranh giành cũng chẳng sợ, bởi “đủ mạnh” lo liệu. Thế mà họ tham gia?

“Ủa... chẳng mấy cũng là của căn cứ ? Sao tìm vật tư cùng ?”

“Họ là dị năng giả mạnh mà? Lúc đang cần , tay giúp?”

“Không năng lực thì gì cũng nhé. Cơm ăn nước uống cũng là của căn cứ, ít nhất cũng nên ý thức đóng góp chứ. Anh Trần, Chu, hai thấy ?”

Chu Hạo gầm lên:

“Cậu là cái thá gì mà ?”

Tiếng hét của tất cả giật , đặc biệt là dọa đến run lên, đỏ mặt tức giận.

sai gì ? Sao mấy mạnh chịu ? Nếu bọn gặp nguy hiểm thì ai cứu?”

“Họ mạnh thì càng nên chứ!”

Chu Hạo nạt lớn:

“Mấy nhớ ai xử lý con hổ tiến hóa hôm qua ? Ai tay cứu ? Họ chịu ở căn cứ nể mặt bọn lắm ! Đừng đó mà càm ràm. Không thì cút ! Mau dọn đồ biến!”

Giọng lớn đến mức ai dám hé răng, tất cả chỉ cúi đầu im lặng.

Thật bọn họ cũng chỉ than phiền chút thôi, gì quá đáng . Mà nghĩ kỹ thì những lời đó cũng phần đúng, đáng để nổi nóng ?

Chu Hạo trừng mắt cho đến khi họ bắt đầu xuất phát. Từ đó về , ai dám mở miệng nữa.

Tiếng quát ban nãy vang đến tận tầng 18, nên nhóm của Bùi Dữ chuyện gì xảy .

Trước khi , Cố Dư nhắn cho Ôn Xu và nhóm Bùi Dữ, báo rằng hôm nay căn cứ sẽ ngoài tìm vật tư, nếu họ việc gì thì ở giúp trông căn cứ.

Việc nhỏ như , tất nhiên Bùi Dữ từ chối. Dù gì hôm nay họ cũng định ngoài.

Ôn Xu ăn xong sớm, bên cửa sổ xuống. Tuyết ngoài trời sáng lóa, khiến cô nheo mắt . Cô ngắm đến khi thấy tất cả rời khỏi căn cứ, bóng dáng còn nữa, mới sofa .

Tiểu Bình Quả lẽo đẽo theo , chờ cô xuống liền nhảy lòng, tìm tư thế dễ chịu im.

Hôm nay tâm trạng khá , nên Bùi Dữ định học Cố Cẩn Hành đồ ngọt, còn Tiêu Dã thì giúp nhóm lửa.

Ôn Xu thì đó một , ôm theo Tiểu Bình Quả sang phòng bên cạnh, mượn iPad của Bùi Dữ cùng mèo chơi game bắt cá.

Khung cảnh quá quen thuộc, từng lặp trong quá khứ.

 

Loading...