Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 146: Ý Tưởng

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Xu gục mặt xuống cái bàn tròn nhỏ, giọng buồn rầu:

“Dạ, ...”

Vừa tiếp xúc gần với con hổ tiến hóa thật sự quá kinh khủng. Dù bây giờ tâm trạng định hơn, nhưng cảm xúc vẫn ảnh hưởng, tiêu hao ít năng lượng và tinh thần, khiến cô cảm thấy xuống dốc rõ rệt.

Bùi Dữ xoa đầu cô, nhét một viên socola miệng cô.

Tiểu Miêu đang vui, đến cả việc ăn cũng ảnh hưởng. Bùi Dữ sợ cô lát nữa ăn cơm nên nhanh chóng đổi chủ đề.

“Đồ ngọt Cố Cẩn Hành cho em hôm nay vẫn ăn mà. Nếu hâm một nữa chắc hương vị sẽ còn ngon như ban đầu .”

Ôn Xu nghĩ một chút đáp:

“Không , với em thì vẫn ngon mà.”

Dù gì đó cũng là tấm lòng của Cố Cẩn Hành. Hơn nữa tài nấu ăn của ai cũng công nhận, lý do gì món tráng miệng tệ cả.

Bùi Dữ :

“Để hôm nào học cách của , tự tay cho Xu Xu ăn.”

Ôn Xu kìm mà cong môi :

“Ừ, đấy.”

Thấy cô , Bùi Dữ cũng theo:

“Anh phòng khách xem , tiện thể hâm đồ ăn luôn.”

Ôn Xu một lúc , trong lòng vẫn còn chút sợ hãi nên cũng dậy cùng.

Cô ngẩng đầu lên, khuôn mặt xinh xắn tròn tròn như trẻ con, trông ngoan ngoãn:

“Em cũng .”

Bùi Dữ nắm tay cô, trêu chọc:

“Tiểu Miêu mà cũng sợ cơ ? Bình thường dữ lắm, c.ắ.n chẳng ngại là gì.”

đang cố gắng chuyển hướng suy nghĩ để cô còn hoảng sợ nữa, nhưng Ôn Xu xong vẫn thấy ngứa ngáy răng, c.ắ.n cho một phát thật mạnh.

Cô bĩu môi:

“Anh nữa là em c.ắ.n thật đó.”

Nhờ câu mà cảm giác sợ hãi trong cô cũng tan kha khá.

Hai nắm tay phòng khách. Trên sofa chỉ còn Tiêu Dã đang nghịch điện thoại, trả lời tin nhắn. Bên ngoài, tiếng dọn dẹp vết m.á.u trong phòng đối diện vẫn còn vang vọng, là trong căn cứ đang giúp dọn dẹp chiến trường.

Tiêu Dã ngẩng lên thấy họ liền :

“Chào hai . Ngoài mấy trong căn cứ đang thu dọn chiến trường, chắc mười phút nữa mới xong.”

Bùi Dữ gật đầu, kéo Ôn Xu xuống sofa.

Nhà đối diện còn đang dọn, nên đồ ăn thể hâm . Đành chờ thêm chút nữa.

Tiêu Dã tiếp:

“Cố Dư trong nhóm là bọn giúp việc lớn, căn cứ sẽ gửi quà cảm ơn. Cô hỏi cần vật tư gì ?”

Bùi Dữ đáp:

“Hạt giống . Các loại rau củ, cây trái. Ngoài kêu họ coi còn gì hữu dụng thì gửi thêm.”

Giờ ở căn cứ Ăn No cái gì cũng thiếu, mà thời điểm nhạy cảm như , Bùi Dữ cũng chẳng thể đòi hỏi gì nhiều từ họ. Suy tính , thứ thực tế và hữu dụng nhất vẫn là hạt giống.

Tiêu Dã gật đầu, sang với Ôn Xu:

“Xu Xu, em trả lời tin nhắn của Cố Dư . Hồi nãy cô hỏi vài câu, cũng báo tình hình cho cô .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-146-y-tuong.html.]

Lúc chuyện xảy , Ôn Xu mang theo điện thoại.

Cô cúi xuống lấy điện thoại từ ghế, mở thấy hàng loạt tin nhắn từ Cố Dư, hỏi cô . Cô cúi đầu soạn một đoạn dài, trả lời từng câu thật cẩn thận gửi .

Ngay lúc , Cố Cẩn Hành cũng mở cửa phòng bước .

Vừa ngoài, ai trong phòng khách cũng về phía .

Sắc mặt :

“ Tiểu Bình Quả , cho uống thuốc. Giờ đang im trong thùng giấy.”

Tiểu Bình Quả giống mấy con mèo bình thường, nó là động vật tiến hóa, nên thể chất mạnh hơn hẳn, sức chống chịu cũng hơn.

Chắc qua ngày mai sẽ . là chủ, thấy thú cưng của dọa cho hoảng loạn, tránh khỏi cảm giác day dứt và buồn bã.

Ôn Xu thấy như , tâm trạng cũng rơi xuống theo.

Nếu đang trong kỳ, giờ cô biến hình để dỗ Tiểu Bình Quả , chắc chắn nó sẽ từ chối cô .

Vài phút , tiếng động ngoài cửa dừng .

Trần Thanh ngoài do dự mất hai phút, cuối cùng dám gõ cửa mà chỉ nhắn tin cho Tiêu Dã.

Khi một quá mạnh, khác thường kính sợ e dè. Hy vọng đó mãi là chỗ dựa, nhưng cũng chút lo ngại đó sẽ "ngã ngựa".

Trần Thanh ý , nhưng cũng dám nhiều với nhóm Bùi Dữ. Anh sợ lỡ miệng đụng trúng điều cấm kỵ nào đó thì c.h.ế.t cũng chẳng .

Tiêu Dã thấy tin nhắn đầu tiên:

“Phòng bên dọn xong , trong căn cứ cũng rút hết.”

Những khác còn ăn, nên cả nhóm kéo qua đối diện nhóm lửa, hâm đồ ăn.

Chuyện con hổ tiến hóa tuy giải quyết xong, nhưng mối đe dọa vẫn hết.

Hôm nay là hổ, ngày mai thể là con gì khác.

Căn cứ Ăn No hiện tại còn đủ khả năng bảo vệ nữa.

Hơn nữa, động vật tiến hóa còn khó đối phó hơn cả zombie.

Sau khi ăn tối xong, Ôn Xu mệt nên Bùi Dữ dỗ ngủ. Đợi cô ngủ say, bên giường thêm một lúc mới khỏi phòng.

Trong phòng khách, máy sưởi vẫn chạy, phát tiếng nhỏ nhỏ. Ngoài cửa sổ, tuyết rơi dày đặc như lông ngỗng, che lấp cả tầm xa, chỉ còn một màu trắng chói mắt.

Bùi Dữ kéo rèm cửa:

“Căn cứ đáp ứng nổi nhu cầu của bọn nữa. Gần đây mạng nhiều sống sót đăng bài, phần lớn đều nhắc đến căn cứ nơi họ đang ở. Mọi chuyển sang căn cứ khác ?”

Cố Cẩn Hành hiểu ngay ý :

“Bình thường để ý mấy chuyện , nhưng nếu chuyển và nhập căn cứ khác, nghĩ mấy căn cứ do chính phủ lập sẽ đáng tin hơn.”

Căn cứ do chính phủ thành lập, dù hiện giờ trật tự rối loạn, luật pháp lỏng lẻo, nhưng ít nhất vẫn hệ thống quản lý rõ ràng, khả năng kiểm soát đông dị năng.

Tiêu Dã hiểu vì tự dưng họ bàn chuyện , nhưng quan tâm, cũng , miễn là theo nhóm của Bùi Dữ.

Cậu :

“Vậy tính về phía Nam hả? phía Nam đang ngập lụt nghiêm trọng. Trên mạng chính phủ chuẩn dời căn cứ chỗ khác, nhưng quyết định dời .”

Hiện giờ sống sót ở phía Nam đang bất an, sợ hãi vì thiên tai nối tiếp khiến cuộc sống vô cùng khốn khổ. Họ thể tự rời , cũng nơi nào để trông cậy.

Bùi Dữ lịch.

Nếu phía Nam thật sự bắt đầu di dời, thì với thời gian và nguồn lực cần thiết, chắc tầm nửa năm mới thành.

Anh nhớ rõ ở kiếp , chính phủ cho đến vùng trung bộ chọn đất. Sau khi xác định địa điểm, họ vận chuyển một nhóm đến để xây dựng, quét sạch zombie và tiến hành thi công. Dù ảnh hưởng bởi zombie, động vật tiến hóa và căn cứ lân cận, họ vẫn thành một căn cứ mới ở trung bộ trong vòng đầy nửa năm, diện tích còn lớn.

 

Loading...