Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 142: Không Biến Lại Thành Mèo Được

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dữ cau mày, bước tới, cúi sờ trán cô.

Nhiệt độ vẫn bình thường, dấu hiệu sốt.

Ôn Xu ôm bụng, nước mắt rưng rưng:

“Bùi Dữ, em đau bụng quá.”

Bùi Dữ leo lên giường ôm cô lòng, nhẹ nhàng xoa bụng:

“Anh xoa như vầy đỡ hơn chút nào ?”

Ôn Xu kéo tay đặt lên bụng :

“Ừm... như thấy dễ chịu hơn.”

Thấy cô đau đến mức mồ hôi lạnh túa đầy , Bùi Dữ cũng lo lắng yên. Anh lấy khăn giấy lau mồ hôi cho cô, trong đầu lướt qua xem hôm nay cô ăn những gì.

Sáng nay vì dỗ cô vui, mà mắt cô cũng sưng lên do nhiều, nên bữa trưa Ôn Xu ăn luôn trong phòng ngủ.

Bữa trưa là Cố Cẩn Hành nấu riêng, canh gà hầm, thịt gà xào khi hầm, thêm mấy cái hoành thánh và nửa bát cơm.

Tối thì ăn canh đậu hũ nấu đầu cá, mì xào tôm, bánh bao hấp nấm hương.

Trước khi ngủ cô còn uống nửa ly sữa và ăn một viên kẹo sữa.

Toàn đồ ăn bình thường, món gì lạ ôi thiu. Cả Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành cũng ăn y chang, ai cũng , vấn đề gì.

Trong đầu Bùi Dữ vụt qua một ý nghĩ, nhưng vì từng kinh nghiệm trong chuyện , nên cũng dám khẳng định.

Bùi Dữ :

“Để liên lạc với Cố Dư xem trong căn cứ bác sĩ .”

Ôn Xu rưng rưng gật đầu.

Đau c.h.ế.t mất…

Cố Dư tin nhắn thì cũng năm phút .

Miêu: [Cố Dư, trong căn cứ ai còn sống là bác sĩ hoặc y tá ?]

Cố Dư: [Không . Xu Xu ?]

Miêu: [Cô thấy khó chịu.]

Bùi Dữ nghĩ một lúc, quyết định cụ thể triệu chứng cho Cố Dư. Dù gì cô cũng là con gái, thể từng trải qua và rõ hơn.

Miêu: [Cô đau bụng, đau đến mức toát mồ hôi lạnh, chỉ thấy dễ chịu hơn khi đắp tay lên bụng. Cô từng ? Cô nghĩ là do nguyên nhân gì?]

Nghe xong, Cố Dư lập tức hiểu , cả cũng nhẹ nhõm .

Cố Dư: [Chắc là tới kỳ kinh nguyệt . Tháng tới ngày ? Hay là Xu Xu theo dõi chu kỳ kinh?]

Cố Dư: [Anh thể giúp cô ghi nhớ, dễ theo dõi hơn. Lệch 2-3 ngày là bình thường.]

Bùi Dữ cau mày, tiếp tục nhắn .

Miêu: [Cảm ơn. Uống nhiều nước ấm lúc giúp ?]

Cố Dư: [Không gì. Có thể uống nước ấm, hoặc nước đường đỏ. Quan trọng là giữ ấm vùng bụng. Xu Xu chắc đau bụng kinh . Nhiều cũng như . Nếu đau quá thì nên uống t.h.u.ố.c giảm đau. Trong căn cứ thuốc, nhưng thể đưa trực tiếp , thử khu trao đổi vật tư xem .]

Thuốc men thời mạt thế hiếm, còn quý hơn cả thức ăn, nên là thứ các căn cứ bảo vệ kỹ nhất. Cố Dư thể tùy tiện lấy cho ai, càng thể đem cho khác dùng.

Miêu: [Không cần.]

Thấy câu trả lời, Cố Dư nhướng mày. Xem , Bùi Dữ cũng sẵn t.h.u.ố.c giảm đau, thậm chí thể còn dư dả. Nếu thì với sự quan tâm của dành cho Ôn Xu, chắc chắn để lỡ.

Mấy , đúng là bí ẩn thật…

Cố Dư gạt suy đoán sang một bên, gửi thêm cho Bùi Dữ một cách giúp giảm đau và dịu trong kỳ kinh.

Giữa hai cũng chẳng chuyện nhiều, ngoài việc liên quan đến Ôn Xu và căn cứ, cuộc trò chuyện cũng kết thúc nhanh chóng.

Bùi Dữ đặt điện thoại sang một bên, gian tìm hộp t.h.u.ố.c giảm đau, tiện thể tìm thêm băng vệ sinh.

Lúc khi thu gom vật tư, khu đồ dùng phụ nữ cái gì thấy là lấy hết, nên thứ cũng .

Ôn Xu vốn đang đau chuyện, nhưng thấy cứ bận rộn lo lắng cho , kìm hỏi:

“Cố Dư ?”

Bùi Dữ tìm miếng dán giữ ấm, dán lên bụng cô qua lớp áo:

“Có thể là sắp tới kỳ kinh. Em cái chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-142-khong-bien-lai-thanh-meo-duoc.html.]

Ôn Xu ngẩn :

“Biết chứ…”

Kỳ kinh thì cô đương nhiên , nhưng cô cứ tưởng ăn nhầm đồ nên mới đau bụng.

Làm mèo lâu quá , cô quên mất cảm giác luôn…

Cô ngập ngừng:

“Nếu em biến thành mèo, sẽ thế nữa ?”

Bùi Dữ tìm gói băng vệ sinh, :

“Cái thì tránh . Dù em biến thành mèo, biến thành thì cũng vẫn trải qua.”

Bao băng hướng dẫn sử dụng rõ ràng, sơ là hiểu.

Bùi Dữ cũng lên mạng tìm hiểu thêm, nắm cơ bản.

Anh đưa cho cô một miếng loại dùng ban ngày:

“Chưa thấy máu, nhưng cứ lót .”

Ôn Xu đau đến mức thẳng nổi, nhưng vẫn ngoan ngoãn đồ.

Bình thường quần áo hai đều do Bùi Dữ giặt, chẳng thấy . nếu bây giờ dính quần áo, giặt…

C.h.ế.t mất.

Mới nghĩ tới thôi, mặt cô đỏ ửng vì hổ.

Lúc cô khỏi nhà vệ sinh, Bùi Dữ chuẩn sẵn t.h.u.ố.c và nước ấm.

Ôn Xu uống một nửa cốc nước, thụp xuống sàn nhúc nhích.

Bùi Dữ bế cô giường:

“Ngủ một giấc dậy sẽ đỡ hơn nhiều. Đừng lén biến thành mèo đấy, ?”

Ôn Xu ngập ngừng:

“Em biến nữa … chắc là vì cái .”

Bùi Dữ nhíu mày:

“Em phát hiện từ khi nào? Sao với ?”

Nghe tới đó, Ôn Xu hừ nhẹ một tiếng, thèm trả lời.

Cái kiểu phản ứng , chắc chắn là từ sáng khi bực dọc cô phát hiện .

Biết , Bùi Dữ chuyển chủ đề:

“Chỉ cần cơ thể . Ngủ , lát nữa t.h.u.ố.c ngấm sẽ đau nữa.”

Bình thường giờ cũng là lúc ngủ, nhưng vì đau bụng nên trễ mất nửa tiếng.

Ôn Xu xuống định ngủ thì một luồng nóng đột ngột trào , khiến cô tỉnh hẳn.

Miếng dán ấm lúc áp sát bụng, chẳng hiệu quả chút nào, còn khó chịu.

Cô tháo miếng dán để tủ đầu giường, kéo tay Bùi Dữ đặt lên bụng:

“Giúp em che .”

Bùi Dữ thấy hành động đó buồn dễ thương, liền kéo cô ôm lòng, áp sát n.g.ự.c lưng cô.

Anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô:

“Ngủ .”

Dù bụng vẫn còn đau, nhưng Ôn Xu vẫn trong vòng tay , cũng còn cảm thấy quá khó chịu.

Sáng hôm tỉnh dậy, cả cô vẫn ê ẩm, chẳng còn chút sức lực nào.

Có lẽ nhờ uống thuốc, bụng vẫn còn đau âm ỉ nhưng đến mức toát mồ hôi như hôm qua.

Thấy cô đau đến mức chẳng buồn ăn uống gì, Bùi Dữ xót xa vô cùng. Bình thường dù khó chịu cỡ nào, cô cũng ăn chút ít, mà giờ đến miếng cơm cũng nuốt nổi, đủ hiểu là khó chịu đến mức nào.

Bùi Dữ lấy hướng dẫn sử dụng t.h.u.ố.c giảm đau xem kỹ mấy , lên mạng tra thêm, đó cho cô uống một viên nữa.

Nửa tiếng , cơn đau giảm hẳn, Ôn Xu mới bắt đầu thấy đói bụng và thể ăn .

 

Loading...