Dạo gần đây, nước ấm tiêu tốn khá nhiều củi khô, lá khô. Trong gian của Bùi Dữ vẫn còn trữ một ít nước ấm, tính toán kỹ thì cũng đủ dùng nửa tháng. Thời tiết kiểu thì vài ngày tắm một là , nước ấm mỗi ngày chỉ cần dùng cho việc rửa mặt buổi sáng và uống nước thôi.
Ôn Xu ăn mì nửa tô thì no, tay cầm chén mà cứ đăm đăm tô mì, ngẩn .
Không ăn hết thì thấy uổng, mà ăn hết thì no đến khó chịu.
Lúc , Bùi Dữ liền phát huy tác dụng.
Cô đẩy chén đến mặt Bùi Dữ, bằng ánh mắt mong chờ:
“Em no .”
Bùi Dữ ngạc nhiên.
Phải rằng, đây Ôn Xu dù no cũng sẽ cố ăn cho hết, bao giờ bỏ dở món ngon, nào cũng để sờ bụng cô kiểm tra xem ăn quá no , phòng trường hợp cô đầy bụng.
Bùi Dữ buông chén đũa, hỏi:
“Là ăn no thật là thích ăn mì nữa?”
“Thật sự no mà.” Ôn Xu gục đầu lên tay đặt bàn, “Em vẫn thích mì lắm.”
Mọi trong nhóm đều khá hợp về khẩu vị, đồ ăn từ đến giờ vẫn hòa hợp.
Bùi Dữ đưa tay sờ bụng cô, nhô lên thật, đúng là no thật.
Ăn mì xong, hôm nay cũng còn việc gì cần . Bùi Dữ suy nghĩ một chút, quyết định để Ôn Xu vận động thêm chút nữa.
Trước đây lên hẳn một kế hoạch luyện tập riêng cho Ôn Xu, là các bài tập phù hợp với mới bắt đầu như cô.
Mấy bài cơ bản nhẹ nhàng cô cũng luyện một thời gian , giờ là lúc cần tăng độ khó lên một chút.
Trước tiên cứ thử xem Ôn Xu theo kịp , nếu thì sẽ điều chỉnh .
Hai họ tay trong tay vận động, trong phòng chỉ còn Cố Cẩn Hành.
Cố Cẩn Hành Tiểu Bình Quả đang co ro bên máy sưởi, bất giác nhớ thời gian Ôn Xu mới biến thành .
Khoảng thời gian đó là lúc tâm trạng lên xuống nhiều nhất, đêm nào cũng khó ngủ.
Anh cứ nghĩ mãi: Tiểu Bình Quả thể biến thành ? Nếu biến thì sẽ là khi nào? Nếu nó biến thành , hai sẽ sống chung thế nào?
từng ngày trôi qua, suy nghĩ đó dần nhạt .
Con đúng là tham lam thật.
Lúc mèo thì mong , mong mèo biến thành .
Dạo gần đây còn đặt sẵn vài cái tên cho Tiểu Bình Quả, chỉ chờ nó biến thành để chọn.
Chuyện chỉ kể với Tiểu Bình Quả, vì đó là chuyện giữa và nó.
Tiểu Bình Quả Ôn Xu. Nó chỉ là một con mèo, thể hóa thành .
Nó hiểu lời , cũng cảm nhận cảm xúc của .
Mỗi nghĩ , đều thầm cảm thán —
Bùi Dữ thật sự quá may mắn.
Mà lúc , Bùi Dữ cũng đang ở phòng đối diện, chẳng hề em của đang âm thầm ghen tị với .
Bùi Dữ dẫn Ôn Xu tập một bài thể d.ụ.c nóng cơ thể.
Căn nhà bốn phòng, trong đó một phòng họ cải tạo thành phòng tập. gần đây thời tiết lạnh, trong phòng tập chỉ một máy sưởi, sợ Ôn Xu cảm, nên dắt cô về phòng ngủ để luyện tập.
Phòng ngủ trải t.h.ả.m lông, cần trải thêm đệm.
Phòng ba máy sưởi, hôm qua Ôn Xu vận động nhiều nên vẫn còn nóng, cô cởi cả áo khoác và áo len cổ cao, chỉ mặc mỗi cái áo lót dài tay màu vàng nhạt.
Bùi Dữ lo:
“Có cần mặc áo khoác ? Tập xong cởi cũng .”
Ôn Xu lắc đầu, lười phiền phức.
Ban đầu Bùi Dữ còn định cho cô nghỉ thêm nửa phút, nhưng thấy cô mặc phong phanh quá, sợ lâu sẽ cảm, nên bỏ luôn thời gian nghỉ mà thẳng bài tập.
Bùi Dữ lấy một sợi dây nhảy từ trong gian. Phòng trải t.h.ả.m nên dùng loại dây tay cầm, chỉ là dây thẳng bình thường.
Ôn Xu tò mò nhận lấy:
“Anh nhảy cùng em hả?”
Bùi Dữ gật đầu:
“Ừ, nhảy cùng. Anh dừng, em cũng dừng.”
Ôn Xu ngơ ngác:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-140-ham-sac-dep.html.]
“Có … đang bắt nạt mèo ?”
Bùi Dữ bật , xoa đầu cô:
“Anh sẽ căn theo tình trạng của em để điều chỉnh. Nếu thực sự chịu nổi, sẽ dừng .”
Ôn Xu bán tín bán nghi, nhỏ giọng hỏi:
“Thế nào mới tính là chịu nổi?”
Bùi Dữ gõ nhẹ trán cô:
“Bé ơi, còn bắt đầu mà hỏi hả?”
Ôn Xu ôm trán, dây nhảy, thở dài như gánh cả thế giới.
Thôi . Vì trai , vì body cực phẩm, cố gắng một chút cũng đáng.
Lúc cô còn , chủ nhân của "ác ma" đến cỡ nào .
Nhảy dây là dạng bài tập cardio nhẹ nhàng, dễ duy trì, kén sân bãi, cần thời gian cụ thể. Chỉ cần tập trung là thể thành hai ba chục cái dễ dàng.
Ôn Xu vận động đều đặn, nên mấy cái với cô cũng khó.
Bùi Dữ nhảy theo nhịp của cô, chậm rãi và đều đặn. Hai nhảy hơn trăm cái thì Ôn Xu bắt đầu thở dốc.
Bùi Dữ động viên:
“Cố lên bảo bối, thêm 30 cái nữa!”
Giọng khàn, mang chút gợi cảm, khiến tai cô như tê rần.
Với giọng đó, cô thể nhảy thêm 60 cái cũng !
Và đúng là cô nhảy thêm 60 cái thật.
Ban đầu Bùi Dữ bảo nhảy thêm 30 cái, nhảy xong bảo "cố thêm tí nữa", thành thêm 30 cái nữa.
Nhảy xong 60 cái, Ôn Xu đuối, nhảy nổi nữa, Bùi Dữ cũng dừng , cho cô nghỉ một lát.
Sàn nhà trải t.h.ả.m lông, Ôn Xu mệt quá, quỳ xuống trườn thẳng t.h.ả.m như con rùa nhỏ bò lết.
Bùi Dữ xếp bằng, nhanh chóng lấy nhịp thở, cô mà thấy buồn dễ thương.
Tư thế giống y như Tiểu Miêu bò, y như con rùa con.
Anh xuống, bóp chân cho cô:
“Nghỉ một phút tập tiếp nhé.”
Ôn Xu thở dốc, mắt đảo đảo:
“Không cần , hôm nay tập là đủ !”
Bùi Dữ vỗ nhẹ chân cô:
“Hôm nay là bài nâng cấp, nhảy thêm trăm cái nữa đổi bài khác, nhảy dây nữa.”
Ôn Xu tự vỗ mặt :
“Hay là đổi bài khác ?”
Mục tiêu của vận động là khỏe mạnh chứ để luyện cơ như vận động viên. Bùi Dữ nghĩ cũng đúng, cần quá khắt khe, nên gật đầu đồng ý.
Anh đè chân cô xuống,
“Được, bài gập bụng, tiên 30 cái nhé.”
Mắt Ôn Xu sáng rỡ, vỗ vỗ chỗ bên cạnh:
“Anh đây !”
Bùi Dữ nhướng mày:
“Muốn tập ?”
Ôn Xu nhếch môi, mắt cong cong:
“Được ?”
Bùi Dữ gõ nhẹ trán cô, ngoan ngoãn xuống chỗ bên cạnh.
Ôn Xu ngay chân , hai tay nắm lấy đầu gối , hô hào:
“Ok! Bắt đầu nào!”
Bùi Dữ lúc nào cũng đoán cô nghĩ gì, ví dụ như , cứ tưởng cô nghỉ ngơi thêm một chút nên kêu . thực cô chỉ là… “lợi dụng” để ngắm nhan sắc của mà thôi.