Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 139: Gia Nhập Đội Tuần Tra Cho Vui

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dữ :

“Em trốn ở đây hù ?”

Vừa xong, Ôn Xu lao lòng :

“Ôm Miêu Miêu một cái !”

Dù cô chủ động, Bùi Dữ cũng ôm . mà vì Ôn Xu là lên tiếng nên chuyện bỗng dưng trở nên nghiêm trọng.

Ngay cả Tiêu Dã cũng thấy khí gì đó sai sai.

Bùi Dữ cúi bế Ôn Xu như bế một đứa trẻ, đưa cô về phía ghế sofa:

“Xảy chuyện gì ?”

Chắc là Cố Dư gì đó khiến Tiểu Miêu sợ.

Lúc đầu Tiểu Bình Quả Ôn Xu ôm, giờ thì cô Bùi Dữ bế , nên Tiểu Bình Quả kẹp ở giữa. Nó kêu "meo" một tiếng, giãy giụa nhảy .

vì Ôn Xu ôm chặt quá, nó thoát , cuối cùng là Cố Cẩn Hành tiếng mới đến "giải cứu" nó.

Sau khi Bùi Dữ ôm, Ôn Xu còn hoảng sợ nữa. Cô kể chuyện mà Cố Dư báo cho .

Đợi cô xong, mới lấy điện thoại xem, phát hiện Cố Dư và Chu Hạo đều nhắn tin cho họ. Chỉ là lúc đó họ đang bận trò chuyện, điện thoại còn để chế độ im lặng nên ai để ý.

Thông tin từ Ôn Xu là do trong nhóm mấy họ cài đặt thông báo đặc biệt, còn trong danh bạ đều để im lặng hết.

Trong thời kỳ tận thế, chuyện là cần thiết. Nhiều lúc một âm thanh thông báo cũng thể khiến nguy hiểm ập tới ngoài dự đoán.

Tiêu Dã :

“Má nó, hình ảnh đúng là ghê rợn thật.”

Trong ảnh là t.h.i t.h.ể của một đứa trẻ, bụng rạch toạc , nội tạng và thịt ăn nham nhở. Thi thể biến dạng đến khó nhận , chỉ cần ảnh thôi cũng thể tưởng tượng mùi m.á.u tanh nồng nặc đến mức nào.

Cách đó xa là một phụ nữ cũng tấn công, một cánh tay c.ắ.n đứt, bụng rạch toạc, ruột và m.á.u vương vãi khắp nơi. Cô bất tỉnh đất, cơ bản là sống nổi.

Ngay cả Ôn Xu cũng dám ảnh.

Bình thường, c.h.ế.t là chuyện quá đỗi quen thuộc trong thời tận thế. kiểu c.h.ế.t tàn nhẫn, như săn mồi, g.i.ế.c một cách dứt khoát và m.á.u lạnh như thế khiến rùng .

Sau vụ việc, tâm lý trong căn cứ hoảng loạn. Ai nấy đều trốn trong phòng dám ngoài.

Trẻ con trong căn cứ Ăn No vốn dĩ còn nhiều, giờ chỉ còn hai đứa, một trai một gái giám sát cực kỳ nghiêm ngặt.

Sau vụ , hoạt động tập thể trong căn cứ đều tạm ngừng. Trừ đội tuần tra và ban quản lý, tất cả đều yêu cầu ở yên trong phòng. Ngoại trừ vệ sinh, ai tự ý khỏi phòng. Căn cứ sẽ tổ chức thời gian cụ thể để ngoài lấy khí.

Thực phẩm cũng thu hồi hết. Đội tuần tra sẽ tới từng nhà kiểm tra, bộ thực phẩm sẽ do căn cứ phân phối mỗi ngày. Cho đến khi con vật tiến hóa gây án bắt mới thôi.

Dù vụ việc xảy vô cùng đẫm máu, nhưng đều ý thức mức độ nghiêm trọng nên ai phản đối việc thực phẩm quản lý chung. Tuy nhiên, khí thì ngày càng nặng nề.

Cố Cẩn Hành khi xem hết thông tin, đẩy mắt kính lên :

“Chúng ở tầng 18, chắc cũng an hơn chút.”

Tiêu Dã :

“Mấy con vật thích ăn nội tạng ít. Nhìn dấu chân trong ảnh, đoán là hổ hoặc sư tử. nghiêng về hổ hơn, vì hổ sống đơn độc.”

Dấu chân trong ảnh khá rõ ràng, lộn xộn, kích thước đồng đều. Điều cho thấy chỉ một con vật gây án, mà sư tử thường sống theo bầy đàn.

Cố Cẩn Hành thở dài:

“Động vật tiến hóa còn khó đối phó hơn cả zombie.”

Cơ thể chúng to lớn gấp nhiều . Hổ vốn to sẵn, khi tiến hóa thì càng khủng khiếp hơn. Ngay cả đội tuần tra của căn cứ tập hợp cũng chắc đấu nổi.

Xem vẫn nhờ đến Bùi Dữ tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-139-gia-nhap-doi-tuan-tra-cho-vui.html.]

So với tiếng thở dài của , Tiêu Dã vẻ tích cực hơn:

“Bùi Dữ, vụ thấy vẫn nên để giải quyết. Anh thấy ?”

Căn cứ nhờ Bùi Dữ giúp, tất nhiên sẽ từ chối, nhưng cũng thích chủ động nhận việc. Mục đích chính của khi đến căn cứ Ăn No chỉ là để cho Tiểu Miêu một chỗ định mà thôi.

Bùi Dữ :

“Chờ họ tìm con vật tiến hóa đó, sẽ giúp.”

Tiêu Dã nhăn mặt:

“Chờ họ tìm chắc cũng mất khối thời gian. Hay là xin tham gia đội tuần tra, giúp tìm cho nhanh?”

Bùi Dữ:

“Nếu thì cứ . nhớ về 10 giờ tối.”

Đội tuần tra chia ba ca, sáng – trưa – tối ca luân phiên.

Bình thường 10 giờ là chuẩn ngủ, khi còn ngủ . Nếu Tiêu Dã về muộn quá sẽ ảnh hưởng đến an chung.

Tiêu Dã nghĩ một lúc :

“Vậy để báo Chu Hạo xuống nhập đội!”

Cố Cẩn Hành nhắc nhở:

“Đi cho lanh lẹ, đừng để dắt mũi. Cũng đừng để lộ thông tin về tụi .”

Tiêu Dã trợn mắt:

“Anh nghĩ là ngốc chắc?”

“Meoo——”

Tiểu Bình Quả chắc thấy ồn ào quá, kêu một tiếng nhảy khỏi lòng Cố Cẩn Hành, chạy vô phòng uống nước.

Ôn Xu sang Tiêu Dã, nhẹ nhàng:

“Anh nhớ cẩn thận đó.”

Tiêu Dã tươi như hoa:

“Cảm ơn Xu Xu nha!”

Sau khi gửi tin cho Chu Hạo, chỉ vài phút nhận một tràng dài tin nhắn trả lời. Tóm là cực kỳ hoan nghênh gia nhập.

Chỉ cần tin nhắn cũng thấy Chu Hạo nhiệt tình cỡ nào!

Nhận phản hồi, Tiêu Dã chào xuống lầu.

Chuyện Tiêu Dã gia nhập đội tuần tra khiến Chu Hạo và đồng đội vô cùng ngạc nhiên và vui mừng. Trong mắt họ, việc Tiêu Dã đến giúp cũng phần nào đại diện cho thái độ của Bùi Dữ đối với chuyện . Thật , các cuộc bàn luận xoay quanh Bùi Dữ trong căn cứ vẫn bao giờ dừng . Để tránh chuyện rắc rối, Chu Hạo còn cố ý về nhóm họ với , lời lẽ ca ngợi cứ như cần tiền.

Chỉ tiếc là Tiêu Dã thấy. Nếu , chắc toe toét cả ngày, tối về còn khoe với nhóm.

Sau khi Tiêu Dã rời , Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành ôm hai bé mèo sang phòng đối diện.

Lúc đó cũng gần tới giờ ăn sáng. Bùi Dữ tiện tay nấu một nồi mì, Cố Cẩn Hành đun nước ấm, còn Ôn Xu thì chơi trò bắt cá với Tiểu Bình Quả.

Tiểu Bình Quả giống Tiểu Miêu, nó đam mê game bắt cá. Chơi hai ván là chán, sang l.i.ế.m lông, chăm chú ngón tay của Ôn Xu chọt chọt màn hình.

Chơi một lúc thì mì chín.

Bùi Dữ múc cho Ôn Xu một bát, thêm nửa thìa ớt sa tế, trộn đều đút cho cô ăn.

Lúc đó cô vẫn chơi xong game, nên cứ ăn một miếng chơi tiếp. Chơi xong thì mì cũng nguội bớt, Ôn Xu tự bê bát ăn tiếp.

 

Loading...