Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 135: Gan Miêu Miêu To Hơn Trời

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau một hồi mật, Ôn Xu tỉnh táo. Cô ôm cổ Bùi Dữ, nũng:

“Em ăn gì đó ngọt ngọt.”

Bình thường Ôn Xu ít khi nũng, mà Bùi Dữ thì vốn dĩ chẳng bao giờ cưỡng cô. Giờ một câu nũng thì gần như gì cho nấy.

Bùi Dữ lấy hũ bơ chocolate trong gian , phết lên hai lát bánh mì đưa đến bên miệng cô:

“Ăn tạm lót bụng . Lát nữa cơm tự chín với lẩu tự chín cho em.”

Lúc gần 9 giờ tối , bọn họ vẫn ăn tối.

Trời tối, cũng nhóm bếp phiền phức, ăn tạm chút gì đó cho no là .

Bơ chocolate khá ngọt, bình thường chỉ Ôn Xu với Tiêu Dã mới ăn nổi, nên ít khi mang .

Do phết khá nhiều, khi Ôn Xu c.ắ.n một miếng thì khóe miệng dính đầy chocolate.

Bùi Dữ lấy khăn giấy lau cho cô.

“Xu Xu ăn lẩu tự chín cơm tự chín?”

Ôn Xu ngẫm nghĩ, “Anh ăn cái nào?”

“Cơm,” Bùi Dữ đáp.

“Vậy em ăn lẩu!”

Như thể ăn thử cả hai món. Nếu ăn hết thì cũng Bùi Dữ dọn giúp.

Chờ Ôn Xu ăn xong bánh mì, Bùi Dữ dậy qua gõ cửa phòng Cố Cẩn Hành, đưa cho phần tinh hạch của hôm nay.

Hiện tại, tang thi tiến hoá dần dần thế tang thi thường, lượng cũng nhiều hơn hẳn. Hôm nay tinh hạch trong gian của Bùi Dữ chất thành một đống như núi nhỏ. Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã mỗi nhận hai ba lô to, phần còn giữ cho Ôn Xu và dùng dự phòng.

Cố Cẩn Hành nhận ba lô, tiện thể xin thêm ít t.h.u.ố.c thú y.

Bùi Dữ hỏi, “Tiểu Bình Quả bệnh ?”

Cố Cẩn Hành lắc đầu , “Không . Chỉ là đề phòng thôi. Nhỡ chuyện thật, mà lúc đó phiền đến các thì .”

Bùi Dữ yên tâm, phòng Cố Cẩn Hành, để thêm vài phần cơm tự chín, lẩu tự chín, mì hộp, cả đồ hộp và thức ăn mèo cho Tiểu Bình Quả - thói quen ăn của nó là .

Ngoài còn mấy món ăn vặt, nước đóng chai, linh tinh mấy thùng.

Bùi Dữ : “Phần của Tiêu Dã để ngoài cửa, lát về thì với một tiếng.”

Cố Cẩn Hành gật đầu: “Được. đang định qua phòng đối diện nấu ít nước nóng ngâm chân. Nấu xong gọi .”

“Ừ,” Bùi Dữ đáp. “Mai chắc ngoài , chúng nấu luôn nhiều nước một thể, để sẵn trong gian, dùng lúc nào lấy lúc đó cho tiện.”

Chia đồ xong, Bùi Dữ về phòng bắt đầu đồ ăn.

Một hộp cơm tự chín đủ no, luôn hai hộp.

Hôm nay tuyết rơi, trong phòng thêm một máy sưởi. Tổng cộng ba cái, rèm cửa cũng bằng loại dày hơn để giữ nhiệt, tuy gió lùa nhưng vẫn đảm bảo lưu thông khí.

Ba máy sưởi hoạt động hết công suất, nên trong phòng cũng cần mặc quá dày. Ôn Xu cởi áo khoác ngoài, lộ chiếc áo len cao cổ trắng mềm mịn, trông vô cùng dễ thương.

Cơm tự chín cần 15 phút. Trong lúc chờ, Bùi Dữ ở trong phòng bắt đầu thấy nóng, liền cởi luôn áo khoác và áo len, chỉ còn áo giữ nhiệt ôm sát màu đen, cơ bắp lộ rõ mơ hồ lớp vải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-135-gan-mieu-mieu-to-hon-troi.html.]

Ôn Xu ghế , bất giác nhớ những ngày còn là mèo…

Lúc còn là mèo, cô từng bụng dẫm tới dẫm lui. Khi đó Bùi Dữ cũng chiều. Bây giờ thì... dù vẫn chiều, nhưng “hậu quả” gánh nổi. Đành dám chạm.

Miêu Miêu thấy tiếc ghê!

Ánh mắt cô vốn dĩ giấu kỹ. Bùi Dữ nhưng giả vờ , chỉ kéo cô lòng, mở điện thoại lên xem tin tức khắp nơi.

Mùa đông lạnh giá kéo đến, sống sót khắp nơi đang gửi những lời kêu cứu, hy vọng căn cứ phía Nam cử đến cứu trợ. Phần lớn họ là dị năng giả sống sót đơn lẻ, hoặc nhóm nhỏ vài , cuộc sống vô cùng khó khăn.

So với việc trông chờ căn cứ phương Nam, chi bằng tập hợp dị năng giả quanh vùng, lập thành đội đông chia tìm đồ ăn.

Thiên tai là thử thách là cơ hội. Thời tiết tuyết rơi mưa đều gây ảnh hưởng đến tang thi và động vật biến dị.

Nên nếu ngoài lúc , sẽ dễ dàng hơn một chút. Ít nhất cũng sợ vây bởi đàn tang thi.

mùa đông lạnh giá thì vẫn khắc nghiệt hơn cả mưa to.

Ngoài tin cầu cứu, còn ít dị năng giả chia sẻ cuộc sống thường ngày, phần lớn là ở khu vực phía Nam. Qua đó cũng thấy cuộc sống của họ vẫn còn khá .

Bùi Dữ chăm chú thu thập tin tức từ các bài . Còn Ôn Xu thì bắt đầu thấy chán vì ôm như con búp bê, liền len lén sờ thử cơ bụng của .

Úi chà!

Ôn Xu ngượng nhưng sờ tiếp. Cô chọc nhẹ một cái ngẩng đầu Bùi Dữ bằng ánh mắt vô tội, như thể chẳng gì cả.

Bùi Dữ vẫn giả vờ , mặc cô gì thì .

Chỉ cần quá đà… đều thể nhịn.

Ôn Xu thấy chăm chú điện thoại, bèn cúi đầu tiếp tục nghịch cơ bụng, sờ len lén sắc mặt Bùi Dữ.

Anh chỉ vỗ nhẹ lưng cô, gì.

Không gì = đồng ý = sẽ mắng Miêu!

Càng chiều, Miêu Miêu càng gan to. Ban đầu chỉ sờ thử, đó bắt đầu xoa bóp hẳn hoi. Từ cơ bụng lên tới cánh tay, cuối cùng còn mò lên cả n.g.ự.c .

Mới chạm thì còn mềm, nhưng giây liền thấy cơ n.g.ự.c cứng . Cùng lúc đó, một tiếng ho nhẹ vang lên đầu cô, eo cũng nhéo nhẹ một cái qua lớp áo.

Ôn Xu ngẩng đầu vô tội , thấy Bùi Dữ đang cúi xuống cô, trong mắt ý cưng chiều pha lẫn buồn . Mặt cô lập tức đỏ bừng, dám , vùi ngay mặt n.g.ự.c .

Trời ơi.

Gần , lỡ tay sờ tí thì chứ!

Miêu Miêu hư!

Bùi Dữ cô đến mức tai đỏ rực, nhẹ ho một tiếng gì nữa, tiếp tục xem các bài điện thoại.

Anh chủ yếu xem tin tức về khu vực phía Nam. Ngoài lũ lụt nghiêm trọng thì 7 giờ tối nay, nơi đó cũng bắt đầu tuyết rơi, nhiệt độ giảm đột ngột.

Bùi Dữ vô thức nhớ những thiên tai trong kiếp , nhưng nhận ký ức kiếp bắt đầu nhạt nhòa, chỉ những từng gắn bó sâu sắc như Hà Văn Hi là còn nhớ rõ.

Anh khẽ cau mày.

khoảnh khắc tiếp theo, Tiểu Miêu bất ngờ đụng mà giật cả

 

Loading...