Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 134: Tiêu Dã - Ngọt Đến Sâu Răng!

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Dữ :

“Mỗi khi thăng cấp dị năng sẽ phản ứng khác . Anh từng thấy chẳng biểu hiện gì, thế mà dị năng tự thăng cấp luôn. Có khi dị năng của Xu Xu cũng thuộc loại đó.”

Anh xoa đầu Ôn Xu:

“Dị năng ngoan y như Xu Xu , chẳng gây ồn ào chút nào.”

Ngọt xỉu.

"Dị năng ngoan như Xu Xu" ~

Câu đó cứ lặp trong đầu Tiêu Dã như một bản ghi âm, xong chỉ giơ tay che tai.

“Rốt cuộc cách nào mà Bùi của thể khen nhẹ nhàng như uống nước trời…”

Vì dị năng của Ôn Xu đang ở cấp khá thấp, nên khi thăng cấp xong, Bùi Dữ cũng cho cô hấp thụ thêm tinh hạch nữa.

Đợi đến khi Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã hấp thụ xong tinh hạch, cả nhóm xuống lầu, đổi hướng tiếp tục tiêu diệt thêm một đợt tang thi nữa để thu thập thêm tinh hạch.

Họ bước khỏi cửa trung tâm thương mại, những vốn đang nấp trong các tiệm ăn nhanh và quán sữa gần đó cũng bắt đầu xuất hiện. Vì khu vực xung quanh nhóm Bùi Dữ “dọn sạch” gần như hết tang thi, nên những cũng mạnh dạn hơn, từng nhóm nhỏ tụ tập định tiến trung tâm thương mại.

Khi thấy nhóm của Bùi Dữ, ai nấy đều đồng loạt dừng , ánh mắt âm thầm đ.á.n.h giá đầy dè chừng.

Tiêu Dã liếc qua họ với vẻ lạnh nhạt. Khi ánh mắt lướt đến chỗ một bà lão co ro nền tuyết, mắt nhắm nghiền, môi khẽ hé, trông như sắp tắt thở, phát hiện ai tiến lên giúp, tất cả chỉ và âm thầm tranh vị trí để thể là đầu tiên xông trung tâm thương mại khi nhóm Bùi Dữ rời .

Chậc chậc.

Tiêu Dã tỏ thích thú khi thấy cái cảnh như phim truyền hình .

Sau khi họ rời , vòng sang mặt bên của trung tâm thương mại để tiếp tục tiêu diệt tang thi, xa bao lâu thì phía ầm ĩ, những … đ.á.n.h thật !

Hóa trong đám đó cũng dị năng giả. khi tang thi thì thấy họ tay, lúc gặp ngoài cũng chẳng dám hé miệng. Giờ thì dùng dị năng để tranh giành đồ tiếp tế, mà còn là tấn công trực tiếp khác, đ.á.n.h tới tấp hề đầu .

Tiếng la hét t.h.ả.m thiết vang lên dứt, chẳng mấy chốc chắc chắn sẽ kéo thêm tang thi đến.

Tiêu Dã cạn lời:

“Nếu họ dị năng thì tranh giành tinh hạch của khác gì? Cứ tưởng đều là sống sót bình thường chứ.”

Cố Cẩn Hành lắc đầu:

“Kệ , liên quan đến chúng .”

Ở mặt trung tâm thương mại nhiều tang thi, phần lớn đều đang lê lết lớp tuyết dày, con thậm chí ngã một chỗ bò dậy nổi.

Ba bọn họ mới hấp thụ xong tinh hạch, nên nhiệm vụ tiêu diệt tang thi lúc giao cho họ. Bùi Dữ bên quan sát.

Khác với dị năng của Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã, dị năng hệ Thủy của Ôn Xu cấp còn thấp, sức ép yếu, thể đ.á.n.h nổ đầu tang thi như hai , chỉ thể đẩy ngã tang thi.

Mà một khi tang thi ngã, khó để bò dậy trong lớp tuyết dày, chỉ cần giữ cách an là Ôn Xu thể xử lý từng con một.

Bùi Dữ phía Ôn Xu, con nào ngã xuống là tiến tới xử lý nốt, dùng dị năng hệ lôi giật c.h.ế.t chúng, tiện tay nhặt tinh hạch luôn.

Anh vỗ về cô:

“Chờ dị năng của Xu Xu lên cấp cao hơn nữa, em cũng sẽ mạnh mẽ như ai.”

Dị năng hệ Thủy của Ôn Xu thi triển nhanh chóng thời tiết đóng băng, tạo thành băng vụn giữa trung rơi xuống tuyết.

Hai bọn họ phối hợp ăn ý, xử lý tang thi khá nhẹ nhàng và thậm chí còn chút… vui vẻ.

Ngược , bên phía Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã thì phần lộn xộn hơn vì cả hai đang luyện tấn công diện rộng, kỹ thuật thuần thục nên ném trượt.

Gần lúc kết thúc, Bùi Dữ nhận tin nhắn từ Cố Dư, báo về tình hình tuyên truyền.

Cố Dư tìm hiểu rằng lực lượng chính phủ tại khu vực rút hết từ sớm thời điểm tận thế bùng phát, khi còn đang lo tìm nơi trú ẩn thì trụ sở trống rỗng từ lâu.

Về chuyện tuyên truyền , cô rõ chi tiết, nhưng khả năng mạo danh của chính phủ.

Còn lý do mạo danh? Có thể là để trộm của, g.i.ế.c .

Cố Dư: [Khi nào về? Tuyết dày lắm .]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-134-tieu-da-ngot-den-sau-rang.html.]

Miêu: [Đang về đây.]

Cố Dư: [Ok.]

Bùi Dữ gửi tin nhắn xong, sang bảo Cố Cẩn Hành:

“Đi thôi.”

Tuyết rơi quá dày, xe di chuyển nên họ quyết định bộ về.

Bùi Dữ bế Ôn Xu lên:

“Về nhà nào.”

Chuyện chiếc xe thì ai nhắc đến, căn cứ cũng chẳng ai dám hỏi.

Trời lạnh căm căm, Cố Cẩn Hành lấy hai chiếc khăn quàng cổ từ Bùi Dữ nhét túi đựng Tiểu Bình Quả, giữ ấm cho nó.

Thời tiết thật sự thích hợp để ngoài chút nào.

Trên đường về, họ gặp một nhóm sống sót, hơn chục cả nam lẫn nữ đang dìu .

Bùi Dữ và nhóm của đối diện, nhóm liền bên vệ đường chằm chằm, đề phòng Bùi Dữ thể tấn công bất ngờ.

Cũng giống như Tiêu Dã, họ đều dè chừng lẫn , nên cả hai bên đều giữ cách và nhanh chóng tách hướng.

Nhìn qua cũng nhóm đó là dị năng giả, thuộc nhóm lưu lạc.

Cố Cẩn Hành lẩm bẩm:

“Dạo khu càng ngày càng nhiều .”

Bùi Dữ gật đầu:

“Tuyết rơi thế chắc ai cũng tìm nơi định trong thành phố để qua mùa đông.”

Nếu đoán nhầm, nhóm cũng đang định tới khu thương mại nhỏ. Nếu đụng đám trong tiệm ăn nhanh chừng chuyện.

Lúc gần chạng vạng, cả nhóm rảo bước nhanh hơn.

Ôn Xu gọn trong lòng Bùi Dữ, mệt rã rời, bao lâu ngủ .

Hôm nay dị năng và thể lực cô đều tiêu hao khá nhiều. Thời tiết lạnh giá nên mệt mỏi cũng là điều dễ hiểu.

Bùi Dữ hạ mũ cô xuống, che khuôn mặt xinh xắn.

Khi họ về đến căn cứ thì trời tối hẳn. Không đèn đường, suốt dọc đường họ dùng đèn pin để soi lối. Vừa đến cổng khu nhà, Cố Dư, Chu Hạo và Trần Thanh từ chòi bảo vệ chạy .

Cố Dư thoáng qua Ôn Xu đang ngủ say, nhỏ:

“Em tưởng chuyện gì xảy chứ. Trên đường chuyện ?”

Bùi Dữ gật đầu:

“Làm lo lắng , cả. Chỉ là về trễ chút, tuyết dày quá nên thể lái xe.”

Cố Cẩn Hành rùng một cái vì lạnh:

“Vào nhà , lạnh quá.”

Chu Hạo gọi lớn:

“Vào phòng họp ! đun nước nóng sẵn , nấu chút kỷ tử nữa, uống xong hãy về.”

Trừ Tiêu Dã, những còn đều cần chăm sóc cho hai bé mèo, nên Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành từ chối khéo, để Tiêu Dã cùng Chu Hạo và Trần Thanh, tiện thể tóm tắt chuyến .

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành mỗi về phòng . Bùi Dữ đặt Ôn Xu xuống giường, kịp buông tay thì cô tỉnh dậy.

Cô tỉnh giấc nhưng vẫn còn lơ mơ, đôi mắt mở mà như tỉnh hẳn, cứ ngẩn như .

Bùi Dữ xoa nhẹ mặt cô, bế cô dậy trong lòng, giúp cô tháo mũ, khăn choàng, cởi áo khoác và giày, bằng bộ đồ ngủ lông ấm áp và dép bông ở nhà.

 

Loading...