Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 128: Một Ngày Thường Nhật

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Cẩn Hành : “Thời tiết kiểu c.h.ế.t cũng gì lạ.”

Đừng căn cứ Ăn No đến hơn hai ngàn , thực tế còn sống đang lang bạt bên ngoài chắc chắn còn nhiều hơn thế. Trước là mưa, tuyết rơi, thời tiết đổi đột ngột cho con một chút thời gian chuẩn . Số c.h.ế.t chỉ tăng chứ giảm.

Hiện tại, hầu hết các dị năng giả đều chọn cách gia nhập căn cứ để bảo vệ và chia sẻ tài nguyên. Như mới thể giảm bớt nguy cơ tử vong đáng .

Dù vật tư đủ, nhưng ít nhất khi tụ đông còn thể sưởi ấm cùng .

Tất nhiên, nhiều thì dễ sinh chuyện. Mâu thuẫn là điều thể tránh khỏi, ngay cả trong nhóm họ, còn huống gì là khác, cả dị năng giả lẫn thường.

Mọi thứ đều hai mặt.

Bùi Dữ cuộn mì : “Căn cứ cũng c.h.ế.t. Tối qua c.h.ế.t bảy .”

Tiêu Dã ngạc nhiên: “Hả?”

Cậu vội thoát khỏi trang web đang xem, mở ứng dụng mạng xã hội và tìm nhóm chat của căn cứ Ăn No. Vừa mở thấy tin tức về bảy tử vong.

Lần trong nhóm ai bàn tán gì, đều im lặng. Tin mới nhất là do Cố Dư gửi lên.

Tiêu Dã cảm thán: “Hôm qua gom một đống vật tư mà? nhớ mấy cái máy sưởi mà, vẫn c.h.ế.t rét ?”

Cố Cẩn Hành đáp: “Có khi cái c.h.ế.t đến từ mấy ngày . Đợt đó nhiệt độ giảm mạnh, nhiều kịp thích nghi, thể trạng yếu nên mấy ngày nay mới phát bệnh.”

Ôn Xu cũng cầm điện thoại lướt xem, lật ngược đoạn chat: “Có còn đề xuất... chia xác mấy đó cho …”

Cô còn xong câu đó thì Bùi Dữ lấy điện thoại của cô mất, đặt tay lên đầu cô xoa xoa.

Ôn Xu cam lòng: “Em còn xem hết mà…”

Câu đó đầy đủ là: ‘Có thể chia xác mấy đó cho ’, ngay đó là: ‘Để vật tư dự trữ’.

Sau hai câu đó thì ai trả lời nữa. Tiếp theo là thông báo tử vong và thông báo bảo quản lạnh do Cố Dư gửi.

Thực , ban đầu Cố Dư chủ động liên hệ liên quan để gọi về, nhưng đó giả vờ mất tích. Không trả lời, cũng xuất hiện, ngay cả Trần Thanh tìm khắp phòng cũng thấy, rõ ràng là cố ý trốn.

Người đó đang thử phản ứng của căn cứ, cũng là thử phản ứng của .

Chỉ cần ai phản đối, trong mắt họ, việc đó coi như chấp nhận.

Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành đến đoạn Ôn Xu nhắc thì cũng lật đoạn chat. Đọc đến hai tin đó thì ngay lập tức hiện lên tin nhắn mới nhất từ Cố Dư.

---

[Nhóm chính phủ căn cứ Ăn No] – Cố Dư:

@Không c.h.ế.t: [Nếu bạn còn lương thực, căn cứ vẫn thể hỗ trợ. Mỗi ngày một bữa, tuy đủ no nhưng cũng đến mức c.h.ế.t đói. bạn suy nghĩ như , còn lẩn trốn, lý do nghi ngờ bạn cũng đang nghĩ đến việc hại khác trong căn cứ và sẵn sàng tay.]

[Nhóm chính phủ căn cứ Ăn No] – Cố Dư:

[Đội tuần tra bắt đầu lùng bắt bạn trong khu. Sau đó, căn cứ sẽ để tất cả sống sót cùng bỏ phiếu quyết định xử lý.]

---

Cố Cẩn Hành xem xong tin mới, : “Thông báo đẩy áp lực lên tất cả trong căn cứ. Ai cũng hoang mang, chắc chắn ai dám bênh vực đó.”

Bùi Dữ : “Cố Dư xử lý chắc tay.”

Tiêu Dã: “Nói mới nhớ, hôm nay vẫn đóng góp dị năng cho căn cứ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-128-mot-ngay-thuong-nhat.html.]

Cố Cẩn Hành: “Lát nữa hỏi Trần Thanh xem thể đóng góp cả tuần một . Mỗi ngày chạy tới lui cũng mệt.”

Bùi Dữ lấy một chiếc túi nhỏ từ gian: “Hỏi thêm xem thể dùng lương thực thế năng lượng dị năng .”

Anh đưa túi cho Ôn Xu đeo lưng: “Trong đó hai thanh thịt của Tiểu Bình Quả. Còn chocolate, kẹo dẻo, bánh quy linh tinh là cho em. Gương nhỏ, lược, khăn giấy cũng luôn.”

Ôn Xu ngượng: “Em con nít… với em chung với mà.”

Chủ nhân quá !!!

Bùi Dữ : “Anh thấy mấy cô gái nhỏ ngoài mang theo túi nhỏ, tiện đủ thứ.”

Hơn nữa, kiểu gì lát nữa xuống lầu, cô bé với , nhưng mà hễ thấy Cố Dư là kiểu gì cũng chạy qua chơi với cô .

Mọi chỉnh quần áo cùng xuống chỗ cống hiến dị năng.

Trên đường , Cố Cẩn Hành gửi tin nhắn hỏi Trần Thanh xem thể dùng đồ ăn thế dị năng . Vì hiện tại căn cứ đang thiếu lương thực, nên tạm thời , nhưng khi khủng hoảng lương thực qua thì sẽ nữa. Còn đóng góp năng lượng theo tuần thì chỉ áp dụng cho dị năng thể tích trữ , ví dụ hệ nước, hệ băng thì , nhưng hệ lửa, hệ gió thì .

Nên cuối cùng họ vẫn đóng góp như bình thường.

Khi họ xuống tới lầu , hành lang đội tuần tra chờ sẵn, 50-60 . Khi thấy họ xuống, tất cả đều né tránh bản năng.

Cố Dư và Chu Hạo đang chuyện ngoài hành lang. Trần Thanh thì dẫn đội tuần tra tìm tên “Không c.h.ế.t”, hiện tại vẫn tìm thấy.

Thấy nhóm bọn họ xuống, Cố Dư và Chu Hạo tiến tới chào hỏi.

Cố Dư tươi với Ôn Xu: “Chào buổi sáng, Xu Xu.”

Ôn Xu đáp ngọt ngào: “Chào buổi sáng, chị Cố Dư.”

Cố Dư dựa lan can trèo lên vài bậc, : “Hay em cứ gọi chị là chị luôn . Chị 27 , chắc chắn lớn hơn em.”

Ôn Xu liếc Bùi Dữ, thấy phản đối, liền ngoan ngoãn gọi: “Chị.”

Cố Dư hỏi: “Mọi xuống nhiệm vụ hằng ngày hả?”

Ôn Xu gật đầu: “Vâng.”

Bùi Dữ nắm tay Ôn Xu, gật nhẹ với Cố Dư: “Bọn nhiệm vụ .”

Khi họ chuyện, các thành viên đội tuần tra xung quanh đều âm thầm quan sát, thỉnh thoảng trao đổi ánh mắt với quen.

Hiện tại, đa trong căn cứ đều thái độ dè dặt, e ngại với nhóm Bùi Dữ. Nếu cần thiết, chẳng ai dám gần.

Đóng góp dị năng thường chỉ mất tầm mười phút. Dị năng hệ nước của Ôn Xu yêu cầu cung cấp ba xô nước mỗi ngày, mỗi xô đầy ít nhất 95%.

Cô là cuối cùng thành, đều ngoài đợi.

Chạy cầm tay Bùi Dữ, cô vui vẻ : “Xong nè!”

Tuyết bên ngoài còn dày hơn so với lúc họ từ lầu. Từng bông tuyết rơi chậm rãi phủ trắng khắp nơi. Trên mặt đất dày đến mắt cá chân.

Bùi Dữ quấn khăn cho cô: “Có chơi tuyết ?”

Ôn Xu , nhưng do dự: “Có ? Lỡ bệnh thì …”

sợ bệnh, chỉ lo nếu ốm sẽ phiền . Đồ ăn cũng sẽ đổi thành món thanh đạm, vì mùa đông rửa nồi cực. Hơn nữa còn khiến Bùi Dữ vất vả.

 

Loading...