Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 125: Chị Dâu

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc trời còn sớm, mới hơn bốn giờ sáng. Tiểu Miêu ngủ sớm nên bây giờ tỉnh táo, nhưng bên phía Cố Cẩn Hành thì chắc chắn vẫn còn đang ngủ.

Bùi Dữ phiền lúc , liền đặt bé mèo nhỏ lông hồng nhạt xinh xắn lên giường, lót khăn quàng cổ cho cô , mở một bộ phim tài liệu về động vật cho cô xem.

Bộ phim tài liệu chia ba phần, phần đầu về họ nhà mèo.

Bùi Dữ xoa đầu Tiểu Miêu, đút cho cô một thanh thịt, chải lông cho cô, đó còn vén cái đuôi bông mềm mại lên mà nghịch.

“Xem phim g.i.ế.c thời gian nhé,” Bùi Dữ đặt bên giường một chén nước ấm và một chén đồ ăn mèo, “Cố Cẩn Hành còn đang ngủ, Tiểu Bình Quả chắc cũng . Đợi trời sáng hẵng chơi với nó.”

Ôn Xu ngoan ngoãn dụi đầu mu bàn tay Bùi Dữ, nhảy lên vai , cọ cọ mặt đầy thiết.

Bùi Dữ bật , bế Tiểu Miêu lên ôm, hôn lấy hôn để, đến mức Tiểu Miêu giãy đành đạch, kêu “meo meo” kháng nghị ngừng.

Ai cũng , mặt chủ nhân thì giãy thế nào cũng vô dụng.

Thế là bé mèo xù lông tơi tả, mắt ươn ướt, từ một bé mèo xinh biến thành bé mèo tội nghiệp bù xù. Cô chui ổ mèo, lật đuôi che mặt, im giả vờ c.h.ế.t.

Ô ô ô… Không dán dính với Bùi Dữ nữa…

Bùi Dữ vỗ nhẹ cô, mà Tiểu Miêu vẫn giả vờ bất động.

Anh phì : “Anh ngủ thêm chút nữa, chuyện gì thì kêu .”

Tiểu Miêu lắc nhẹ đầu đuôi, thèm để ý đến .

Bùi Dữ vẫn còn mệt, dặn dò Ôn Xu xong thì giường nhắm mắt dưỡng thần.

Nói là ngủ, thực là thả lỏng im. Bởi vì bên tai vẫn đang phát tiếng phim tài liệu, lâu lâu tiếng kêu của mấy con thú nhỏ vang lên.

Chẳng con nào kêu bằng bé mèo nhà .

Tiểu Miêu co một lúc thì cũng dậy ngay ngắn, chăm chú xem phim.

Cảnh trong phim , động vật nhỏ cũng chi tiết, góc gần góc xa đều , thật cũng thu hút.

Hấp dẫn hơn cả mèo đuổi chuột.

Một tập phim dài một tiếng rưỡi, xem xong là hơn 6 giờ sáng.

Bùi Dữ chợp mắt nửa tiếng, còn thì nhắm mắt dưỡng sức. Đến khi phim kết thúc thì cũng tỉnh hẳn, dậy rửa mặt.

Tiểu Miêu lẽo đẽo theo tới tận phòng tắm, đó ôm lên.

Rửa mặt xong, cũng quên lau chân cho Tiểu Miêu, bế phòng khách.

Phòng khách ai, cửa phòng của Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành vẫn đóng, chắc họ vẫn ngoài.

Bùi Dữ xoa đầu Tiểu Miêu: “Anh qua bên đối diện nấu bữa sáng, em theo ở đây chờ Tiểu Bình Quả?”

“Meo.” Tiểu Miêu đáp, xổm , cái đuôi vểnh lên.

Bùi Dữ nhíu mày, vẻ yên tâm: “Vậy đừng chạy bếp nhé? Ở đây chờ Tiểu Bình Quả chơi.”

Tiểu Miêu ngoan ngoãn gật đầu, “Meo~”

Tiểu Miêu thông minh, thậm chí thể biến thành , hiểu rõ thứ, nhưng với Bùi Dữ, cô vẫn là bé mèo nhỏ nuôi từ bé.

Anh từng dám lơ là với Ôn Xu dù chỉ một chút.

Bùi Dữ gõ cửa phòng Cố Cẩn Hành. Không lâu cửa mở, và Tiểu Bình Quả lập tức chạy ào ngoài, lao về phía Tiểu Miêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-125-chi-dau.html.]

Cố Cẩn Hành ngạc nhiên Tiểu Bình Quả đè lên Tiểu Miêu: “Bảo nãy cứ cào ống quần , còn đầu mãi, hóa Tiểu Miêu đến.”

Bùi Dữ : “Ôn Xu dậy sớm lắm, mong chờ chơi với Tiểu Bình Quả. Giờ cũng thấy thức nên bế em đây.”

Cố Cẩn Hành gật đầu: “ cũng định nấu ăn luôn, hôm nay dậy sớm hơn khi.”

Tiểu Bình Quả cứ nằng nặc đòi phòng khách, rõ chuyện gì, bèn rửa mặt luôn cho tiện.

Bùi Dữ: “Vừa , qua bên đó nấu bữa sáng , để hai em ở đây chơi.”

Cố Cẩn Hành: “Ừ, .”

Khi hai ngang qua, Tiểu Bình Quả đang đè Tiểu Miêu l.i.ế.m lông, còn Tiểu Miêu thì trông như thể chán đời, khiến cả hai đều phì .

Trước khi , họ còn đặt hai bé mèo lên ghế sofa, dặn dò kỹ càng, khóa bếp cẩn thận mới yên tâm sang phòng đối diện.

Sau khi l.i.ế.m xong lông cho Tiểu Miêu, Tiểu Bình Quả ườn , lười biếng, thi thoảng đầu l.i.ế.m nhẹ bạn .

Ôn Xu khó khăn lắm mới thoát , lắc lắc nhảy xuống định dạo vòng vòng phòng khách.

Không ngờ nhảy hụt, chân ngắn quá nên ngã sấp mặt ngay cửa phòng Tiêu Dã.

lúc Tiêu Dã mở cửa, liền thấy Tiểu Miêu đang bẹp đất. Anh mơ màng xuống, nhấc cô lên xem xét.

“Meo !”

Tiêu Dã , ngơ ngác : “Tiểu Bình Quả giống như nhỉ? Ủa, em leo lên tầng 18 ? Còn đúng cửa nhà bọn nữa?”

Trời đất…

Không lẽ ông trời ban cho bạn gái mèo?

Khoan

Anh kỹ , nuốt nước bọt: “Tay ngắn… chân ngắn… Em… em là Xu…”

“Meo ngao! Meo ngao meo ngao!”

Tiểu Miêu tức sôi máu! Đã nhận thì thôi, còn bảo chân ngắn!

Giọng ! Màu lông ! Hình dáng !

Tiêu Dã cứng , run run đặt Tiểu Miêu xuống, chắp tay ngực, thành khẩn : “Xin chị dâu! xin ! cố ý!”

Ai mà ngờ Ôn Xu biến thành mèo chứ!

Anh với Tiểu Miêu cũng tiếp xúc nhiều!

Ôn Xu đang gầm gừ mắng, bỗng thấy hai chữ “chị dâu”, ngơ ngác hình.

Tiêu Dã vẫn đang líu lo: “ lỡ mạo phạm ! Chị dâu! Cho chuộc bằng que mèo nhé? Đừng méc Bùi… thì g.i.ế.c mất!”

Vừa , tranh thủ chụp vài tấm hình Tiểu Miêu.

Lần nhất định giữ bằng chứng quý giá !

Tai Tiểu Miêu giật giật, mắng nữa, lưng nhảy lên sofa, kế bên Tiểu Bình Quả.

Tiểu Bình Quả l.i.ế.m lông cho cô, át luôn thở của Tiêu Dã.

Hai bé mèo con sát bên , khung cảnh đáng yêu dễ thương quá mức. Tiêu Dã lặng lẽ chụp thêm tấm nữa. Thấy Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành trong phòng, chỉ còn hai bé mèo, quyết định nấu ăn mà ngắm tụi nó chơi.

 

Loading...