Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 123: Bùi Dữ Quá Tàn Nhẫn

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay từ lúc họ bắt tay, Cố Dư kéo Tiêu Dã vội vàng chạy vòng phía đống tàn tích, luồn lách leo lên lầu.

Tiêu Dã đường còn yên tâm, đầu mấy . Thấy Bùi Dữ chỉ dùng một chân đạp cho đối phương quỳ xuống, mới yên tâm, còn phấn khích đến mức nắm tay hò hét, vượt lên cả Cố Dư mà chạy tiếp.

Tiêu Dã :

“Chạy nhanh lên! Phần tiếp theo bỏ lỡ !”

Cố Dư chậm rãi phía , :

“Lên tầng năm, tầng sáu là . Khu vực giờ , cẩn thận một chút.”

Tiêu Dã ngẫm nghĩ, cũng sợ gây chuyện nên bắt đầu chậm , thắc mắc:

“Hôm nay cô tự ý sửa kịch bản ?”

Lúc rời khỏi nhà còn hô hào thể hiện thật , mà giờ chẳng cơ hội thể hiện gì cả. Về chắc chắn Cố Cẩn Hành cho thối mũi.

Cố Dư liếc mắt :

“Trong tình huống khi đó, theo đúng kịch bản còn bằng ứng biến của .”

Dù gì cũng ai trong nhóm cũng là diễn viên chuyên nghiệp. Diễn nhiều thì dễ sai, huống hồ Tiêu Dã vốn đáng tin lắm. Cậu thì đúng là lạnh lùng thật đấy, nhưng ánh mắt cứ tò mò như thế thì giả vờ thế nào ?

Tiêu Dã cũng thở dài:

“Nói cũng . Thật để tập luyện còn hồi hộp, chứ g.i.ế.c , phóng hỏa thì mắt chẳng chớp cái nào. diễn xuất thì đây là đầu đấy.”

Trò chơi đúng là thiên phú, bình thường học .

Cố Dư :

“Thực Bùi Dữ cũng mong diễn đạt . Anh Lâm Thủy đang ý đồ gì với , cho dù hôm nay xử lý , thì đêm nay cũng thể tìm thẳng tới cửa.”

Dù gì Lâm Thủy cũng chẳng quen gì Bùi Dữ. từ lòi mối thù sâu đậm thế .

Tiêu Dã sửa :

“Không Lâm Thủy, là Lâm Tĩnh Thủy.”

Cố Dư chau mày:

“Tên thì đấy, nhưng hợp với bản chút nào.”

Người vẫn tên thế nào thì thế nấy. cảm giác từ cái tên , ăn nhập với bản chất của .

Tiêu Dã bật :

“Cũng giống như kiểu, chắc xứng với tên, nhưng đôi khi sự xứng đó cũng là một kiểu xứng.”

Cố Dư ngạc nhiên, ngẩng lên Tiêu Dã. Không ngờ câu đó.

Họ chạy thẳng lên tầng sáu, tìm một phòng trống thể ngoài qua cửa sổ. Từ đây thể thấy rõ bóng dáng Lâm Tĩnh Thủy, nhưng thấy rõ mặt Bùi Dữ.

Thật thấy cũng chẳng quan trọng, vì mưa to che hết tầm , chỉ còn lờ mờ hai cái bóng.

Tiêu Dã mắt hơn Cố Dư, :

“Lâm Tĩnh Thủy chắc Bùi cho ăn điện , còn nổi nữa .”

Cố Dư thấy tay Bùi Dữ hình như đang cầm một con dao, vẻ định tự tay kết liễu đối phương, nên tò mò:

“Hai họ thù oán gì? Lâm Tĩnh Thủy rõ ràng quen Bùi Dữ mà.”

Tiêu Dã nhún vai:

“Bọn cũng . ai mà chẳng bí mật? Tin , cùng đường sống sót với , Lâm Tĩnh Thủy chắc chắn , tay dính m.á.u ít .”

Anh Bùi tay cũng xem như là trừ hại cho dân đấy.

Cố Dư:

“Nhìn là dễ dây . từng g.i.ế.c ai thì rõ… Thôi, xuống , thấy cũng sắp xong .”

Tiêu Dã sốc:

“Hả? Nhanh thế? Mới đó mà kịp đ.á.n.h luôn.”

Cố Dư im vài giây:

“Lâm Tĩnh Thủy là lính đ.á.n.h thuê, nghĩ Bùi đấu tay đôi ? Ngay từ đầu cửa đ.á.n.h . Không thì Bùi Dữ dùng dị năng gì?”

Chỉ đơn giản là biểu diễn vài chiêu tay thôi.

đoán Bùi Dữ để Lâm Tĩnh Thủy nếm trải cảm giác kề cận cái c.h.ế.t, m.á.u tuôn mà bất lực. Cái cảm giác tuyệt vọng và căm phẫn đó sẽ khiến Lâm Tĩnh Thủy phát điên, nhưng chẳng thể phản kháng.

Trong lúc đó, chắc chắn sẽ mong tới cứu. Cái hy vọng mong manh sẽ càng khiến đau khổ hơn.

Có lúc, trả thù cần tàn nhẫn quá, chỉ cần đúng cách là đạt hiệu quả tối đa.

Kiểu hành hạ tâm lý thế , mới khiến c.h.ế.t dần trong đau đớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-123-bui-du-qua-tan-nhan.html.]

Chưa kể… Lâm Tĩnh Thủy khi đến c.h.ế.t cũng tại Bùi Dữ g.i.ế.c . Nghĩ đến đội từng xây dựng, nghĩ đến giấc mộng còn dang dở, nghĩ đến cái c.h.ế.t mơ hồ, sẽ cam tâm.

Khủng khiếp thật.

Bùi Dữ đúng là quá tàn nhẫn.

Cố Dư chợt lo lắng cho Ôn Xu. Sau nếu Bùi Dữ lòng đổi , hoặc còn thích nữa thì

Hai họ đình nghỉ, lúc Bùi Dữ đang xổm bên rìa đình dùng nước mưa rửa tay.

Lại gần hơn, thể thấy rõ xác cháy đen bên trong, và mùi m.á.u tanh nhàn nhạt vẫn còn trong khí dù nước mưa rửa trôi phần nào.

Tiêu Dã liếc cái xác, do dự hỏi:

“Xử lý xong ?”

Bùi Dữ gật đầu.

Rửa tay xong, dậy, sang Cố Dư:

“Hôm nay cảm ơn nhé. Mai trưa rảnh qua ăn cơm ?”

Cố Dư:

“Nếu thời gian thì .”

Bùi Dữ hỏi:

“Có thích món gì ?”

Vừa chuyện, họ về. Thi thể cháy đen trong đình , giờ chẳng còn ai bận tâm tới nữa.

Cố Dư đáp:

“Ăn gì cũng , kén.”

Về tới khu tàn tích, Cố Dư trở về phòng, lấy đồ ăn vặt cho Ôn Xu. Khi cô bước nhà, mấy mới tới ban nãy cũng lục tục về. Hai trong đó là lính đ.á.n.h thuê cùng Lâm Tĩnh Thủy. Gặp Bùi Dữ, họ chỉ gật đầu chào chờ Cố Dư.

bước , hề bất ngờ khi thấy họ, đưa túi đồ cho Bùi Dữ:

“Cho Xu Xu đồ ăn vặt .”

Bùi Dữ nhận lấy túi, im rời .

Hai vòng vo, hỏi thẳng:

“Lâm Tĩnh Thủy ? Cô đưa ? Sao giờ thấy về?”

Cố Dư hỏi :

“Anh là đồng đội của , hỏi ? Có bằng chứng gì cho thấy là đưa ?”

“Chúng rõ ràng thấy cô đưa Lâm mà. Sao thừa nhận? Anh Lâm ?”

Nghe , họ cũng đoán Lâm Tĩnh Thủy chắc c.h.ế.t, nên bắt đầu giận dữ. Dù thiết, nhưng là dị năng giả mạnh nhất đội, đội trưởng cũng hợp lý. Giờ c.h.ế.t một cách khó hiểu như , họ đòi lời giải thích.

Bùi Dữ bước lên che mặt Cố Dư:

“Bằng chứng ?”

Đối diện với Bùi Dữ, hai họ lập tức dè chừng, thái độ hòa hoãn hơn nhiều. Dị năng của Bùi Dữ chiều nay khiến họ dám coi thường.

Họ , :

“Chúng cũng chẳng thiết gì với Lâm Tĩnh Thủy, nhưng nếu các đưa , cũng nên cho bọn lý do.”

Tiêu Dã cũng bước lên, vai kề vai với Bùi Dữ:

“Mấy em , cùng là sống sót, gì thì cứ thẳng. Hắn đội trưởng . Không , cũng đỡ mệt hơn. Tóm , từ giờ trong căn cứ sẽ thấy nữa. Nếu nhất quyết tìm…”

Cậu siết chặt nắm đấm:

“Thì tìm , cho các một lời giải thích.”

Không khí trở nên căng thẳng.

Cố Dư sang bên cạnh, nửa lộ , mỉm :

“Dù , chỉ cần căn cứ tiếp nhận, các vẫn hưởng đầy đủ quyền lợi. Thiếu một thì chia vật tư càng dễ. Chẳng hơn ?”

Hai thêm gì. Thấy Bùi Dữ và Tiêu Dã quá cứng rắn, cuối cùng cũng im lặng .

Ngay khi họ xoay , Bùi Dữ tung một tia dị năng, khiến cả hai ngã xuống đất như những con bọ điện giật, mềm nhũn dậy nổi.

Anh sang bảo Cố Dư trong, còn thì xách túi đồ ăn vặt, cùng Tiêu Dã ngang qua hai kẻ đó.

“Những thứ nên động , thì đừng động .”

 

Loading...