Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 121: Diễn Một Vở Kịch

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:12:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , Cố Cẩn Hành cũng hỏi thêm. Dù chuyện cũng liên quan đến , Bùi Dữ giải thích thì chỉ cần lo phần lên kế hoạch là đủ.

Ôn Xu hiểu lắm, tò mò hỏi:

“Cố Dư phối hợp gì cơ?”

Bùi Dữ bóp nhẹ má cô:

“Tối nay xử lý một kẻ , cần Cố Dư giúp diễn một vở kịch. Tiểu Miêu thể giúp hỏi xem Cố Dư đồng ý ?”

Nghe , Ôn Xu vội đặt miếng khoai tây xuống, luồn tay kẽ ghế sofa lôi điện thoại :

“Được nha!”

Ban đầu Bùi Dữ còn xem cô sẽ nhắn tin gọi thế nào, ai ngờ nghiêng qua thì thấy cô bấm luôn video call cho Cố Dư .

Cố Dư bắt máy ngay tức khắc, nhanh đến mức Bùi Dữ còn kịp phản ứng.

“Chào buổi tối, Xu Xu.” Giọng Cố Dư vang lên rõ mồn một trong phòng khách nhỏ, âm lượng lớn do Ôn Xu kịp chỉnh nhỏ, ai nấy đều rõ mồn một.

Lạ ghê, giọng giống giọng thường ngày của Cố Dư cho lắm…

Ôn Xu đáp ngọt xớt:

“Chào buổi tối nha, Cố Dư.”

Giọng Tiểu Miêu mềm như bánh bông lan phủ kem ngọt, ngọt đến mức thấy cả tim cũng mềm theo.

Cố Dư bật :

“Xu Xu gọi cho chị chuyện gì ?”

“Ừm!” Vừa trả lời, Ôn Xu vặn âm lượng nhỏ , “Bùi Dữ nhờ chị diễn kịch, hỏi chị chịu ?”

Cố Dư thấy liên quan đến Bùi Dữ thì cũng bất ngờ lắm, nhưng còn diễn kịch thì ngạc nhiên:

“Diễn cái gì ? Để Bùi Dữ chuyện với chị .”

Ôn Xu gật đầu ngoan ngoãn:

“Được, để chuyện với chị.”

Cô đưa điện thoại cho Bùi Dữ, ánh mắt vô tội .

Bùi Dữ khẽ kéo má cô, nhận lấy điện thoại kể bộ kế hoạch cho Cố Dư .

Ôn Xu kế bên cũng và hiểu rõ chuyện:

Thứ nhất: Tối nay Bùi Dữ sẽ tay g.i.ế.c một , mang theo Miêu Miêu, cũng dẫn theo Cố Cẩn Hành Tiểu Bình Quả, chỉ với Tiêu Dã.

Thứ hai: Trong “vở kịch” tối nay, họ sẽ đóng vai phản diện. Miêu Miêu vai, Tiêu Dã thì vai tay sai hăm dọa Cố Dư, đầu căn cứ, buộc Cố Dư đưa đến gặp một nhóm lính đ.á.n.h thuê mới tới. Sau đó Tiêu Dã sẽ dụ dỗ một tên Lâm Thủy cùng để dẫn đến chỗ Bùi Dữ.

Ôn Xu theo xem kịch, ánh mắt mong mỏi Bùi Dữ khi tắt máy, nhưng đưa điện thoại cho cô.

Cố Dư :

“Xu Xu? Chị chuyện . Xu Xu ăn tối ?”

Ôn Xu mất tập trung, nhưng vẫn trả lời nghiêm túc:

“Ăn , Cố Cẩn Hành nấu, ngon lắm.”

Cố Dư vẫn còn việc nên chuyện lâu :

“Vậy tối nay để Bùi Dữ mang ít đồ ăn vặt cho em nhé. Chị bận chút, trò chuyện tiếp.”

Ôn Xu đáp hai tiếng, “Bye bye Cố Dư ~”

“Bye bye.”

màn hình vài giây, thấy tắt thì tự ấn tắt.

Tắt máy xong, Ôn Xu nhào lòng Bùi Dữ:

“Em cũng xem diễn!”

Bùi Dữ chỉ dịu dàng từ chối. Lần đích tay, sẽ m.á.u me và bạo lực, để Ôn Xu thấy trong trạng thái đó.

“Lần nguy hiểm lắm. Em với Tiểu Bình Quả ở nhà, Cố Cẩn Hành sẽ ở trông. Em cần lo.”

Ôn Xu nghiêm túc suy nghĩ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-121-dien-mot-vo-kich.html.]

“Vậy… lén theo xem cũng ?”

Bùi Dữ ôm cô trở phòng ngủ, xuống ghế sofa đặt sát tường, hôn nhẹ lên mắt cô:

“Không . Ngoài trời đang mưa lớn, nguy hiểm lắm.”

Ôn Xu vốn ngoan. Đã hỏi hai đều từ chối thì hỏi nữa.

“Vừa Cố Dư , nhớ mang đồ ăn vặt về cho em đó. Đừng dơ lúc g.i.ế.c !”

“Được, sẽ để gian cất giữ.” Bùi Dữ xoa nhẹ gáy cô, “Hôm nay mồ hôi ?”

Cô lắc đầu, nắm tay c.ắ.n một cái rõ mạnh.

“Không nóng. Trời đang mưa mà.”

Bị c.ắ.n bất ngờ, Bùi Dữ rên khẽ một tiếng, nhéo má cô để cô buông hỏi:

“Sao tự nhiên c.ắ.n ?”

Ôn Xu tự tin:

“Lúc sốt còn cố tình c.ắ.n má Miêu Miêu đó!”

Tiểu Miêu nhớ thù nhé!

Bùi Dữ sững , đó lặng lẽ buông tay, xoa má cho cô. Anh còn tưởng cô giận vì cho xem diễn…

“Không mồ hôi thì tối nay khỏi tắm. Xu Xu ngủ ?”

“Tiểu Miêu buồn ngủ.”

Nếu cô ngủ sớm, Bùi Dữ sẽ yên tâm hơn, nhưng cô ngủ thì cũng đành chịu.

Anh giúp cô massage chân thư giãn cơ bắp. Gần đây cô tích cực tập thể dục, nhưng lười kéo giãn vì kêu đau. Mùa đông lạnh, mặc nhiều quần áo nên khó điều chỉnh.

Trời còn sớm, vội xuống gặp Cố Dư, Bùi Dữ ở trong phòng chơi cùng cô, mở phim hoạt hình mang tính giáo d.ụ.c cho cô xem.

Phim kiểu đó thì ai cũng , xem là buồn ngủ liền, càng xem càng lờ đờ.

Ôn Xu thích, thích xem Tom & Jerry hơn, nhưng cứ mỗi định thì Bùi Dữ đổi chủ đề, rủ cô chuyện, ngắt mạch hoài nên quên mất chuyện xem hoạt hình khác.

Bùi Dữ ôm cô trong chăn, xem hơn nửa tiếng, ấm từ chăn và nội dung ru ngủ khiến Ôn Xu nhanh chóng ngủ .

Đợi cô ngủ, đồ phòng khách.

Tiêu Dã chuẩn xong, ở cửa chơi điện thoại, sốt ruột chờ nổi, chẳng vững vàng gì.

Cố Cẩn Hành thấy dặn dặn : “Diễn cho đàng hoàng, đừng diễn .”

Bùi Dữ với Cố Cẩn Hành:

“Xu Xu ngủ , tỉnh giữa chừng . Giúp trông cô một chút.”

Cố Cẩn Hành gật đầu, bế Tiểu Bình Quả dậy:

ngủ ngoài phòng khách canh cho. Hai cẩn thận, đừng để thương.”

Câu riêng cho Tiêu Dã , chứ Bùi Dữ thì khỏi lo.

Cố Cẩn Hành họ chuẩn cửa, quên dặn thêm:

“Tiêu Dã, cẩn thận đó. Đừng coi thường . Lỡ bắt cóc thì hỏng hết việc.”

Tiêu Dã tức lắm, cảm thấy coi thường:

tệ ! Nhất định sẽ !”

Giận c.h.ế.t!

Cố Cẩn Hành chỉ khoát tay lười cãi:

“Đi . Bùi ca, nhớ cẩn thận.”

Bùi Dữ gật đầu :

“Biết , bọn đây.”

“Ừ, để lo trong nhà.”

Nhìn hai họ xuống lầu, Cố Cẩn Hành bế Tiểu Bình Quả ghế sofa, bắt đầu trông hai bé mèo nhỏ.

 

Loading...