Ôn Xu chớp chớp mắt:
“Là Cố Dư bảo lúc nào cũng hoan nghênh em đến mà.”
Bùi Dữ liếc cô:
“Cô bận lắm, chắc chỉ là khách sáo thôi.”
Mặt Ôn Xu phồng lên một chút. Cô cảm thấy Cố Dư thật lòng cơ mà, lúc nào cũng sẵn sàng đón cô đến chơi.
Ôn Dư đang chờ Ôn Xu gửi tin nhắn , nhưng kết quả chỉ nhận mỗi cái sticker mèo con đáng yêu, khiến Cố Dư thất vọng.
Thật chuyện chụp ảnh cũng nhất thiết do một cô .
Bùi Dữ khi hấp thụ tinh hạch thì bắt đầu cảm thấy sốt.
Dạo gần đây nắng phơi đến đen sạm, giờ sốt lên khiến mặt đen ửng đỏ.
Ôn Xu lấy khăn giấy lau mồ hôi cho , lo lắng hỏi:
“Anh sốt ?”
Bùi Dữ kéo cô lòng, mở iPad đưa cho cô nghịch:
“Không , lát nữa sẽ . Lúc nóng lên, ôm em một chút cho ấm.”
Chủ nhân khỏe, Tiểu Miêu cũng chẳng hứng chơi game nữa.
Ôn Xu trong n.g.ự.c , bắt chước động tác Tiêu Dã dùng với Cố Cẩn Hành, vỗ nhẹ vai :
“Tiểu Miêu sẽ ở cạnh .”
Ngồi đối diện, Tiêu Dã nhịn bật .
Cố Cẩn Hành thấy Bùi Dữ nóng hầm hập như lò than, đưa cho ly nước ấm:
“Uống chút nước bù . Lần chắc đến mức ngất xỉu như chứ?”
Bùi Dữ lắc đầu:
“Không , thật sự , đừng lo.”
Anh quen với mấy kiểu triệu chứng thế mỗi thăng cấp dị năng.
Bùi Dữ :
“Chắc nửa tiếng nữa là xong. Lần là lên cấp dị năng hệ lôi.”
Anh nóng đến mức nhiệt vượt ngưỡng, Ôn Xu sốt ruột, dùng bàn tay lạnh áp lên trán , đổi tay liên tục khi tay ấm lên.
Lúc Bùi Dữ là máy sưởi, giờ Ôn Xu trở thành miếng dán hạ sốt phiên bản mèo.
Tiêu Dã cố nhịn , hỏi với vẻ tò mò:
“Anh Bùi, dị năng gian của thì thăng cấp kiểu gì?”
Bùi Dữ dụi mặt má Ôn Xu như mèo dụi, :
“Chờ đến lượt. Lần đến lượt dị năng gian.”
Dù dị năng giả bao nhiêu loại dị năng nữa thì phần lớn năng lượng trong cơ thể vẫn là năng lượng chung, chỉ một phần nhỏ là năng lượng chuyên biệt cho từng dị năng.
Dị năng càng hiếm, thăng cấp càng tốn nhiều năng lượng hơn.
Ôn Xu dụi mặt, đang định c.ắ.n thì c.ắ.n má , đành hậm hực ôm hận trong lòng.
Nửa tiếng trôi qua nhanh chậm, hai cứ thế ôm đến khi hết sốt.
Ôn Xu là đầu tiên nhận nhiệt Bùi Dữ đang giảm xuống.
Cô nâng mặt lên trái :
“Anh đỡ ?”
Bùi Dữ gật đầu, lấy tay xoa hai má mềm mại của cô đến méo cả mặt:
“Cảm ơn Xu Xu.”
Ôn Xu hùng hồn đáp:
“Không chi!”
Tiêu Dã tò mò hỏi:
“Anh Bùi, bây giờ cảm giác tràn đầy năng lượng, tinh thần hừng hực đúng ?”
Bùi Dữ gật đầu:
“Mỗi dị năng thăng cấp đều sẽ như thế. Mấy chắc cũng từng cảm thấy nhỉ?”
Tiêu Dã và Cố Cẩn Hành cùng gật đầu.
Tiêu Dã:
“ tưởng là do ngủ khỏe quá nên tinh thần tràn đầy, ai ngờ là vì dị năng thăng cấp.”
Cuối cùng cũng câu trả lời rõ ràng .
Bùi Dữ lên, bế Tiểu Miêu theo:
“Đi vận động tí nào. bỏ một mớ đồ kho trữ phòng bếp , tối ăn gì thì cứ nấu.”
Mùa đông bảo quản thực phẩm dễ, để ở bếp dùng chung cũng tiện.
Cố Cẩn Hành:
“Vậy tối sẽ nấu vài món. Hai tập xong là kịp ăn cơm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-120-mieu-mieu-bien-thanh-mieng-dan-ha-sot.html.]
Bùi Dữ:
“Ừ.”
Thời gian đúng để chuẩn bữa tối. Cố Cẩn Hành bế Tiểu Bình Quả bỏ ổ mèo gọi Tiêu Dã:
“Lại đây phụ cái.”
Tiêu Dã ngoan ngoãn theo:
“Anh cũng nấu ăn hả? tưởng ở đây chỉ mì gói, lẩu với đồ nướng thôi chứ.”
Cố Cẩn Hành:
“Xem thường ai thế. Tối nay bò xào ớt xanh, cho Tiểu Miêu thêm món trứng xào bầu. Cậu ăn gì?”
Tiêu Dã chậm rãi đáp:
“Cho mì gói .”
Cố Cẩn Hành:
“…”
Còn em gì nữa chứ?
là lỡ tào lao là cho ăn đòn ngay.
Tiêu Dã toe:
“Đùa thôi, ăn đậu hũ sốt thịt cay.”
Cố Cẩn Hành:
“Được, băm thịt .”
Nấu nhiều món tốn thời gian, rửa nồi cũng hao nước. Trước Cố Cẩn Hành lười , nhưng hôm nay cả nhóm mới dọn căn nhà, bỗng dưng cảm thấy cuộc sống thế thật sự .
Ăn tối xong, ngoài trời tạnh mưa một lúc, nửa tiếng bắt đầu mưa to trở .
Bữa cơm hôm nay ai cũng ăn hài lòng.
Cả nhóm bắt đầu bàn bạc kế hoạch ngoài ngày mai thì điện thoại của Bùi Dữ rung lên vài cái. Mọi lập tức im lặng.
Trong phòng bỗng chốc yên tĩnh hẳn.
Bùi Dữ mở điện thoại, tin nhắn của Cố Dư liên tục gửi đến.
Cố Dư: [Hình ảnh]
Cố Dư: [Hình ảnh]
…
Tổng cộng 7 tấm ảnh, là ảnh của nhóm mới đến căn cứ.
Cố Dư: [Tổng cộng 7 , ảnh đều ở đây. Anh xem thử nhé.]
Cố Dư: [Cần giúp gì thì cứ .]
Bùi Dữ vội xem ảnh, mà nhắn cảm ơn , đó mới bắt đầu xem từng tấm một.
Nhóm mới khí thế mạnh. Dù chỉ là ảnh chụp, cũng thể cảm nhận bọn họ dạng .
Tiêu Dã đoán họ là lính đ.á.n.h thuê — xem đúng thật, khí chất bọn họ giống .
Bùi Dữ vốn chẳng mong đợi gì nhiều, nhưng đến tấm thứ sáu, ngón tay bỗng khựng .
Nhìn thấy gương mặt quen xa lạ , đầu óc trống rỗng trong một giây.
Gặp , nhưng cảm xúc chẳng còn mấy. Với , Lâm Tĩnh Thủy bây giờ cũng chẳng khác gì đám zombie ngoài .
Cố Cẩn Hành thấy vẻ mặt Bùi Dữ, bất ngờ:
“Tìm hả?”
Bùi Dữ gật đầu, soạn tin trả lời Cố Dư.
Tài khoản mạng xã hội của dùng biểu tượng mèo tên, chữ .
Miêu: [Hình ảnh]
Miêu: [Lâm Thủy?]
Cố Dư: [, là đội trưởng nhóm đó.]
Miêu: [Ok, hôm nào mời cô ăn một bữa.]
Cố Dư: [Được thôi.]
Tiêu Dã vẻ sốt ruột, “Cần giúp đỡ ? Đánh là nghề của đấy!”
Bùi Dữ đang nghĩ cách để lôi , “Không cần, chỉ là… đang suy nghĩ cách dẫn .”
Mục tiêu của chỉ là Lâm Tĩnh Thủy, những khác định động tới.
Cố Cẩn Hành đề xuất, “Hay là để Tiêu Dã mặt, dù gì cũng là lính đ.á.n.h thuê, dễ tiếp cận.”
Anh tiếp tục, “Đến lúc đó để Tiêu Dã trực tiếp đến gõ cửa, bọn đang lập đội riêng, ưu tiên tuyển thể chất , đãi ngộ còn hơn căn cứ Ăn No. Nếu chịu, thì mạnh tay ép .”
Vừa dụ dọa, khiến đối phương đề phòng mà cũng thấy nghi ngờ gì quá.
Dù thì chuyện Bùi Dữ g.i.ế.c ngay mặt tụi , chắc bọn họ cũng từng chứng kiến.
Cố Cẩn Hành bỗng cau mày, “Khoan , chẳng cũng đang ở căn cứ ?”
Bùi Dữ giờ bình tĩnh , bóc snack khoai tây cho Tiểu Miêu , “Không cần lo vụ đó. Làm theo cách là . Có điều... nếu Cố Dư chịu phối hợp một chút thì chắc chắn hiệu quả sẽ hơn.”