Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 115: Chết Còn Chưa Hết Tội

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:36:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc đối thoại ai mặt ở đây đều thấy, hai thủ lĩnh của căn cứ khác cũng rõ. Ban đầu họ sững sờ, đó là khó hiểu.

Thủ lĩnh của căn cứ Hi Vọng :

“Hả? Đùa kiểu gì ? Mày tưởng mày mạnh cỡ nào? Mày mà dám động thủ, bọn tao sẽ liên thủ xử !”

Chu Hạo hạ giọng, khí thế cũng tụt xuống theo:

“Cô điên ? Hai bên mà liên thủ thì chúng thắng nổi? Hơn nữa trời mưa như , dị năng hệ lửa ảnh hưởng rõ ràng luôn đó!”

Trong chiến đấu, chỉ cần ảnh hưởng một chút thôi cũng thể mất mạng.

Cố Dư cụp mắt xuống:

“Dù thì bất cứ lúc nào cũng thể kêu dừng , sợ cái gì?”

Thực tế thì, dù là căn cứ Hi Vọng căn cứ Top 1, bên nào thật sự đ.á.n.h đến c.h.ế.t. Nếu Cố Dư đ.á.n.h vài chiêu hiệu dừng, cả hai bên cũng sẽ dừng ngay.

Họ ưa căn cứ Ăn No, nhưng cũng chắc là nếu đ.á.n.h thật thì bên thể thắng. Lỡ mà thua, ép "tay sai" cho khác thì còn tệ hơn. Nên nhất là giữ nguyên tình trạng như bây giờ.

Trần Thanh chần chừ:

“Mắng thì , chứ g.i.ế.c thì... bọn họ đông quá, đ.á.n.h lên thì tổn thất nặng lắm.”

Cố Dư thật sự thở dài.

Bọn họ bây giờ con át chủ bài là Bùi Dữ, còn lo gì?

Cho dù Bùi Dữ tay, thì họ cũng thể kêu dừng trận bất cứ lúc nào. Không lý do gì rụt rè cả.

Lúc hai bên còn đang căng thẳng giằng co, trời mưa càng lúc càng to.

Sấm chớp ầm ầm, ngẩng đầu lên chỉ thấy sét đ.á.n.h thẳng cơn mưa như trút nước.

Ôn Xu mệt , cạnh cửa sổ ngắm mưa một lúc thì ôm Tiểu Bình Quả về ghế, ngáp một cái.

Giờ cũng khuya , Tiểu Miêu bình thường chắc ngủ hoặc sắp ngủ.

Cố Cẩn Hành Tiểu Miêu:

“Xu Xu mệt ? Vở kịch cần bọn góp vui ?”

chuyện cũng là do bọn họ khơi mào .

Bùi Dữ gật đầu:

“Hỏi Cố Dư thử xem, thực sự giải quyết hai căn cứ .”

Nếu thật sự , sẵn sàng tay.

Tiêu Dã hăng hái:

“Oa, để hỏi!”

Cố Cẩn Hành :

“Thằng nhóc , đúng lúc cần xông pha là xung phong ngay.”

Tình hình bây giờ cơ bản định, nên lúc Tiêu Dã bước xuống xe, ánh mắt đều đổ dồn về phía .

Người ở ba căn cứ đều là dị năng giả nổi bật, thấy mặt là nhận ngay.

Tiêu Dã xuất hiện, hai căn cứ đoán của căn cứ Ăn No, chắc chắn là một trong những dị năng giả mới đến.

Thủ lĩnh căn cứ Hi Vọng hô to:

“Hey! Anh em!”

Căn cứ top 1 thì chậm hơn chút:

“Hello! Chúng là căn cứ Top 1!”

Thủ lĩnh căn cứ Hi Vọng bổ sung:

“Chúng là căn cứ Hi Vọng!”

Tiêu Dã chẳng buồn liếc họ lấy một cái, thẳng tới chỗ Cố Dư.

Tiêu Dã hỏi:

“Cố Dư, hỏi cái , thật sự xử họ ?”

Cậu động tác cắt cổ, chỉ đủ để Cố Dư thấy.

Cố Dư sững :

“Bùi... Bùi Dữ bảo tới hỏi ?”

Tiêu Dã:

“Chứ lẽ tự nhào vô?”

Cậu mạnh đến cũng solo nổi cả hai căn cứ .

Cố Dư gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-115-chet-con-chua-het-toi.html.]

Tiêu Dã định , nghĩ gì đó hỏi:

“Hay là cô theo về luôn?”

Cố Dư:

“Không, nhân chứng lịch sử.”

Tiêu Dã đáp một tiếng "Ok", chạy về xe.

Trần Thanh và Chu Hạo tò mò chen lên hỏi:

“Sao ? Họ định tay thiệt chứ?”

Trần Thanh bắt đầu thấy lo:

“Đừng mà! Nếu họ nghiêng tài nguyên hết cho bọn thì c.h.ế.t ?”

Chu Hạo:

“Không thể nào, hai căn cứ đó .”

Không chỉ họ nghĩ , của hai căn cứ cũng nghĩ thế.

Chứ Tiêu Dã đột ngột bước xuống xe?

Thủ lĩnh của hai căn cứ chờ đợi, đột nhiên nhớ , họ là đối thủ cạnh tranh! Ánh mắt lập tức trở nên đầy cảnh giác.

Dị năng giả mạnh như , nếu gia nhập căn cứ nào thì căn cứ đó sẽ thành bá chủ khu vực ngay lập tức!

Không khí giữa hai phe căng như dây đàn, ai nấy đều mang gương mặt khó chịu .

Đang lúc chuẩn gầm gừ tiếp, đột nhiên một tia sáng lóe lên, chói đến mức đều nhắm tịt mắt. Đến khi mở mắt

Trên mặt đất hai cái xác cháy đen bất động.

“Lão... lão đại tụi ?”

“Hình như... hình như mới đúng chỗ hai cái xác ...”

Cả đám run lên, lập tức sang kiểm tra trong nhóm . hai gương mặt quen thuộc , tìm hoài thấy!

Một nuốt nước bọt, bước lên đá nhẹ cái xác:

“Là... là đấy... nhưng... cháy đen thế mặt nữa…”

Cả nhóm im lặng vài giây.

“Lão... lão đại?!”

Mưa rơi xối xả, chẳng ai trả lời.

Mọi kìm nữa, run rẩy đầu chạy thục mạng về xe.

Một vài sợ quá ướt cả quần, chân mềm nhũn chẳng chạy nổi. Té dậy, té tiếp, vẫn cố bò dậy mà chạy. Dù té liên tục, cũng dám dừng .

Căn cứ Ăn No chứng kiến bộ cảnh .

Tất cả đều... im lặng.

Thật họ cũng đang run như cầy sấy, tim đập thình thịch, cảm giác như sắp đột quỵ đến nơi.

Ông trời phù hộ! Xin phù hộ đại ca đừng g.i.ế.c nhầm !

Bọn đều là lương thiện!

G.i.ế.c tang thi thì , chứ g.i.ế.c sống như khiến ai cũng thấy lạnh sống lưng.

Chỉ Cố Dư là vẫn yên, hề hốt hoảng.

“Đứng .” Giọng cô vang lên.

Hai căn cứ đồng loạt khựng , run bần bật trong mưa, buồn tội nghiệp.

Cố Dư :

“Xe và bộ vật tư để . Người thì cút.”

Vừa xong, tất cả liền tháo chạy bán sống bán c.h.ế.t. Có chân mềm quá, tại chỗ vài giây cũng gắng chạy, té bò dậy, chạy, t.h.ả.m để cho hết.

Căn cứ Ăn No im lặng theo.

Thật họ cũng sợ phát khiếp, chân tay run lẩy bẩy, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ:

Tận thế đáng sợ quá!

Cố Dư chẳng để tâm:

“Đừng lãng phí thời gian. Chu Hạo, sắp xếp . 10 chiếc xe, trừ thì còn 7 , chọn 5 lái xe về.”

Chu Hạo hoảng:

… chắc lái hết …”

 

Loading...