Mạt Thế! Tiểu Miêu Biến Thành Người, Lão Đại Cưng Như Bảo - Chương 104: Tiểu Miêu Sờ Sờ

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:36:16
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Xu gần cửa sổ đón gió một lát là còn ho nữa.

Bên cửa sổ thỉnh thoảng sẽ nước mưa b.ắ.n , thấy cô đỡ hơn, Bùi Dữ liền đưa cô trở bên đống lửa, sắp xếp ghế cho cô .

Lúc , nước trong nồi cũng sắp sôi. Chờ mì lạnh thả nấu một lát, họ sẽ cho rau củ , cùng là tôm và thịt bò, hai loại nấu nhanh là chín.

Do cửa sổ che bằng ván gỗ nên trong nhà dù là ban ngày buổi tối đều khá tối, cần thắp nến.

Bùi Dữ thắp nến đặt giữa bàn. Ôn Xu lưng với ánh nến, thấy bóng đổ xuống sàn và tường, cảm thấy thú vị nên bảo Bùi Dữ đưa điện thoại để chụp vài tấm.

Từ đầu chụp ảnh, hễ thấy cái gì , Ôn Xu ghi bằng hình.

Mì nấu xong, cả nhóm bắt đầu ăn.

Bùi Dữ và Cố Cẩn Hành mỗi đều cho hai muỗng to tương ớt tô. Ôn Xu cũng ăn cay , đang thèm nên cũng thử, nhưng ăn một chút là cay đến mức uống nước liên tục.

khi cô đòi tương ớt, Bùi Dữ chỉ cho cô múc nửa muỗng, đủ để chút hương vị là .

Trong lúc ăn mì, bên đống lửa đun thêm một nồi nước ấm.

Tối nay nấu nhiều nước hơn bình thường, ngoài phần Ôn Xu dùng để tắm, phần còn cũng đủ để cả nhóm ngâm chân.

Ăn xong, Bùi Dữ đưa Ôn Xu về phòng tắm . Cố Cẩn Hành và Tiêu Dã mỗi múc nửa chậu nước ấm, pha thêm ít nước lạnh mang về phòng để ngâm chân.

Ngoài trời lúc tối đen như mực, thấy nổi một tia sáng. Tiếng mưa rơi rào rào vang lên dứt.

Trước khi ngủ, Bùi Dữ ghé phòng Tiêu Dã, mang cho hai tuýp gel lô hội.

Hôm nay việc nắng gắt, lúc chỉ thấy da đỏ lên, nóng rát và đau. Sau khi dội nước lạnh thì đỡ một chút nên quan tâm nữa.

đến tối, nhất là bữa cơm, tác dụng chậm bắt đầu phát, vùng da phơi nắng đỏ ửng, sưng lên và đau nhức rõ rệt.

Khi Bùi Dữ tới, Tiêu Dã chuẩn ngủ.

Thấy đến, ngạc nhiên, còn chột , tưởng đến để mắng.

Không ngờ là đưa gel lô hội, khiến Tiêu Dã cảm động thật sự.

Trước đây dù thương cũng chỉ tự lo, ai nấy đều là lính, đến chỗ đông , trừ khi thật sự cần mới bệnh viện.

Nhiều phơi nắng, thương cũng ai quan tâm, đưa t.h.u.ố.c là chuyện từng . Vậy mà giờ đây, khi quen với việc chịu đựng, mang t.h.u.ố.c đến cho.

Bùi Dữ đưa t.h.u.ố.c xong còn dặn:

“Ôn Xu tính tò mò, thường ngày thể dẫn cô chơi, nhưng tránh xa những thứ nguy hiểm . Cô phản xạ chậm, chạy cũng nhanh.”

Tiêu Dã gật đầu, “Anh yên tâm, giờ Tiểu Miêu là nhiệm vụ của , nhất định sẽ bảo vệ cô thật .”

Bùi Dữ bật , “Cũng nghiêm trọng đến thế, nghỉ ngơi sớm . về phòng đây.”

Anh chỉ ghé qua đưa thuốc, tiện thể nhắc nhở Tiêu Dã một chút.

Khi phòng, Ôn Xu xếp bằng giường, tay cầm tuýp gel lô hội mở nắp, cúi đầu ngửi ngửi mùi.

Thấy , cô giơ tuýp gel lên, bảo là thoa cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-tieu-mieu-bien-thanh-nguoi-lao-dai-cung-nhu-bao/chuong-104-tieu-mieu-so-so.html.]

Lúc đồ ngủ, thấy những vết đỏ Bùi Dữ, Ôn Xu xót xa vô cùng. Cô cảm thấy cơ thể tổn thương, vết đỏ đáng sợ khiến cô suýt .

Bùi Dữ dỗ rằng đau , sẽ khỏi nhanh thôi. Ôn Xu vẫn buồn, mãi đến khi thấy tuýp gel lô hội thì tâm trạng mới dịu .

Ôn Xu vỗ vỗ giường:

“Lại đây nhanh lên!”

Bùi Dữ cởi áo, lộ phần rắn rỏi, cơ bắp căng nhẹ nên rõ từng đường nét, sờ thì cứng cáp, mềm chút nào.

Ban đầu Tiểu Miêu chỉ vì xót chủ nhân nên mới đòi thoa gel. càng thoa thì càng... lệch mục tiêu, dựa việc cưng chiều mà sờ soạng hết cả cơ bắp chủ nhân, còn giả vờ nghiêm túc hỏi đau , trong khi ánh mắt tò mò và tinh quái bán cô.

Bùi Dữ bật , búng nhẹ lên trán cô một cái. Đợi Tiểu Miêu chậm rì rì thoa xong hai tuýp gel, mới gom vỏ bỏ , giục cô ngủ.

Một tuýp gel 100g, tính cũng là loại nhiều, mà dùng hết gần hai tuýp. Không chỗ Tiêu Dã đủ dùng nữa.

Lúc qua thì thấy Tiêu Dã chuẩn ngủ , giờ cũng khá lâu , thôi để mai mang thêm hai tuýp nữa cho .

Thoa xong gel, dính, dễ chịu lắm. Bùi Dữ dỗ Ôn Xu ngủ xong, xuống lấy điện thoại ghi mấy việc quan trọng và lên kế hoạch một chút.

Trước mắt việc cần gấp là cửa phòng.

Nếu cứ dùng rèm, hầu như chẳng gian riêng tư. Làm gì cũng để ý, vì âm thanh trong phòng dễ thấy.

Việc thứ hai là trồng cây. Phải sớm đưa hạt giống xuống đất. Có lẽ cần nhờ Cố Cẩn Hành liên hệ với Trần Thanh để học thêm chút kiến thức về trồng trọt.

Việc thứ ba là ngoài săn tang thi cấp cao để nâng cấp dị năng…

Kế tiếp là về Lâm Tĩnh Thủy và Hà Văn Hi.

Người đầu tiên đến giờ vẫn tin tức. Người còn thì rõ sống c.h.ế.t.

Bùi Dữ ghi hết các kế hoạch, lúc gel cũng thấm gần hết, cất điện thoại, lấy từ gian một chiếc chăn mỏng đắp lên Ôn Xu.

Đêm nay trời mát hơn hẳn, lẽ do bên ngoài mưa to.

Ôn Xu thể trạng yếu, leo cầu thang cũng than lạnh, nên đắp thêm chăn dày lúc ngủ vẫn hơn.

Trận mưa đêm nay đến quá đột ngột. Trong khi nhóm của Bùi Dữ ngủ yên , thì những sống sót ở căn cứ Ăn No mất ngủ cả đêm.

Cố Dư, thủ lĩnh của căn cứ đang cửa sổ, cau mày lối khu dân cư.

Ba đội ngoài tìm vật tư hôm nay đến giờ vẫn trở về. Gửi tin nhắn gọi điện đều ai liên lạc .

linh cảm … Nếu hết đêm nay vẫn thấy bóng dáng họ, lẽ họ qua khỏi.

Mưa vẫn rơi suốt đêm. Đến gần sáng, nhiệt độ khí đột ngột giảm mạnh như rơi tự do.

Từ cái nóng gay gắt của mùa hè bỗng chốc chuyển thành cái lạnh của mùa đông.

Nhóm của Cố Dư vốn cả đêm ngủ, nên là phát hiện đầu tiên khi trời trở lạnh.

Phải rằng trong căn cứ, quần áo ấm đủ. Một đợt lạnh bất ngờ dễ lấy mạng .

Cố Dư lập tức dẫn Chu Hạo và Trần Thanh mở kho vật tư, gọi tới chia chăn bông và áo ấm cho .

 

Loading...