Mạt Thế: Nữ Phụ Lựa Chọn Chiến Đấu - Chương 158: Sự Thật Về Bóng Tối & Quyết Chiến Cuối Cùng

Cập nhật lúc: 2025-09-29 15:53:30
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong hư , một loại sinh vật gọi là "bóng tối", chúng sống bằng cách hút cạn năng lượng của các thế giới. Không hình hài, chúng ẩn náu trong cư dân của từng thế giới.

Khi thành công, một thế giới sẽ sụp đổ và trở nên hoang tàn.

Bố cô vốn là một thực thể thần thánh, nhưng vì yêu cô, ông giấu phận, sống lặng lẽ trong dải Ngân Hà. Những lấy cớ công tác, ông vội vã đến các thế giới khác tiêu diệt bóng tối, đó trở về một chồng, bố .

"Nghe như một câu chuyện tiểu thuyết ba xu." Gương mặt Tuỳ Tâm đầy phức tạp.

"Bố nghĩ là thần thánh." Ông : "Cái gọi là thần, chẳng qua chỉ là một giống loài sống lâu hơn, mạnh hơn một chút. Con thấy đấy, bố cũng sẽ già ."

Tuỳ Tâm gật đầu: "Vậy chuyện bắt nguồn từ việc bóng tối xâm nhập thế giới tận thế, và vì bố thể phân nên kéo con dọn dẹp, đúng ?"

"Không , Tâm Tâm. Nếu thể, bố mong con mãi mãi chỉ là một con bình thường." Ông lập tức phủ nhận: "Là bóng tối nhận con là mối đe dọa với chúng, chọn con. Điều duy nhất bố thể chiến đấu với bóng tối ở các thế giới khác, giúp con mạnh mẽ hơn."

"Vậy , hệ thống đó thực sự thứ gì." Tuỳ Tâm bừng tỉnh: "Bảo con cứ cảm giác nó hại c.h.ế.t con."

"Chuyện ." Bố cô đột nhiên lộ vẻ bối rối: "Hệ thống đó… vốn là trợ lý mà bố tạo để giúp con."

"Cái gì cơ?" Tuỳ Tâm tròn mắt.

" thế giới công nghệ cao liên quan đến vũ trụ vốn là lĩnh vực của lão già phụ trách, bố thì rành lắm." Bố cô gãi đầu: "Tự bố mày mò một chút… ngờ thứ chỉ phá hoại."

"Khoan ." Tuỳ Tâm tức chịu nổi: "Bố tạo nó để gì? Để chọc tức con ?"

"Ý của bố là nó giúp con trở nên mạnh mẽ hơn." Bố cô cẩn thận: " bố cũng , bố giỏi lắm. Kết quả là, nó quá cứng nhắc, chỉ tập trung nhiệm vụ. Khi ý thức của con mạnh hơn khả năng kiểm soát của nó, nó bắt đầu lật đổ con để tự thực hiện nhiệm vụ."

"…" Tuỳ Tâm cạn lời vài giây, hỏi: "Vậy nên, nó chỉ là một sự cố?"

Bố cô ngượng ngùng gật đầu: "Lúc đó bố chiếu quỹ đạo ban đầu của thế giới thành hình ảnh để con xem, cho con chọn điểm năng lực của , từ từ giải phóng các giới hạn theo tiến trình của thế giới… Ban đầu bố tính như ."

Tuỳ Tâm thở dài bất lực: "Thế còn nhân vật trùng tên với con là ?"

"Trước khi quyết định đưa con đây, bố chỉnh sửa ký ức của tất cả những nhân vật liên quan." Bố cô : "Nhân vật đó vốn tên là Ngô Thanh Thanh."

"May mà bố nhớ đổi tên." Tuỳ Tâm nhếch môi : "Còn chuyện để con từng bước trở nên mạnh mẽ cũng là kế hoạch của bố?"

"Con mạnh mẽ lên kế hoạch của bố, Tâm Tâm. Đó là sức mạnh của con. Ngay cả bố cũng ngờ con sẽ đạt tới mức ." Bố cô ôn tồn : "Trong thời gian con ở đây, bố tiêu diệt bóng tối ở thế giới của chúng . Còn ở đây, nhờ sự nỗ lực của con, thứ cũng gần như kết thúc. Giờ con thể về nhà ."

Con thể về nhà .

Câu đột ngột vang lên trong đầu Tuỳ Tâm, khiến cô bất giác sững .

Về nhà. Từ giây phút đặt chân đến thế giới , cô mơ về điều đó từng ngày, từng đêm. Và bây giờ, bố cô : "Con thể về nhà ."

Cô ngẩn , cố tìm lời: "Con… tiêu diệt bóng tối ? Sao con nhớ gì cả?"

"Con nghĩ tình trạng mất kiểm soát của thế giới , những công nghệ và quái vật vốn nên tồn tại, là thứ con thể tạo ?" Bố cô thở dài: "Khi con từ từ loại bỏ những thứ dị thường và bóng tối , sức mạnh của bóng tối cũng yếu dần."

"Raphael là bóng tối ký sinh, đúng ?" Tuỳ Tâm hỏi.

Bố cô gật đầu: "Con hôn mê vì chịu sự điều khiển của bóng tối, chiếm đoạt sức mạnh của con để thành tham vọng trở thành thần. Những hạt bụi xâm nhập cơ thể con chính là những con chip siêu nhỏ mà tạo , nhằm kết nối với não bộ của con."

Mặc dù thấy đủ thứ kinh tởm, Tuỳ Tâm vẫn nhịn rùng : "Khi chết, thế giới sẽ trở bình thường ?"

"Sẽ thôi." Bố cô dịu dàng : "Con chịu đựng đủ , con gái . Bây giờ, hãy để bố lo phần còn ."

Tuỳ Tâm im lặng gì.

"Trong m.á.u con dòng m.á.u của bố, điều đó cho con nhiều sự lựa chọn hơn." Bố cô tiếp tục: "Tâm Tâm, nếu con , con thậm chí thể vượt qua giới hạn, trở thành chủ nhân của vô thế giới. Sức mạnh của con vượt xa bố, con thể ."

Thấy Tuỳ Tâm vẫn trả lời, ông nhẹ nhàng gọi: "Tâm Tâm?"

"Sau con thể giữa thế giới và thế giới của chúng , bố?" Tuỳ Tâm hỏi.

"Tất nhiên là ." Bố cô đáp.

"Con ." Tuỳ Tâm trông bình tĩnh. Cô nở một nụ với bố, giống như trở thành cô bé ngây thơ ngày nào.

"Thế giới là nhiệm vụ của con, con sẽ bỏ rơi nó." Tuỳ Tâm : "Con điều vì con là con gái của bố, mà bởi vì con là nguyên tắc, thì đến cùng."

Bố cô ngẩn .

"Bố thể yên tâm chăm sóc và bảo vệ những thế giới khác." Tuỳ Tâm mỉm : " thế giới cũng hàng tỷ sinh linh. Họ cũng đáng bảo vệ."

Bố cô trầm ngâm một lúc, ánh mắt thoáng vẻ hoài nghi: "Thật sự tên Cảnh Tu Bạch ?"

Mặt Tuỳ Tâm đỏ bừng lên ngay lập tức: "Bố đang chứ!"

"Ồ," Bố cô : "Vậy nếu sắp c.h.ế.t cũng chứ?"

Cả Tuỳ Tâm cứng đờ trong vài giây: "Gì cơ?"

Bố cô nở nụ tỉnh quái, chỉ tay xuống chân cô.

Tuỳ Tâm cảm thấy chân chợt hụt hẫng, đôi mắt mở lớn. Còn kịp kêu lên tiếng nào, cơ thể rơi xuống với tốc độ chóng mặt.

"Đây là thử thách cuối cùng để con nắm bộ sức mạnh, Tâm Tâm." Giọng của bố cô từ cao vọng xuống, vang dội như tiếng sấm: "Hãy tìm chính con, —trở thành con thật của !"

Trong vô tận, mái tóc đen của Tuỳ Tâm tung bay tự do. Sau cơn hoảng loạn ban đầu, trong mắt cô chỉ còn sự kiên định.

hề ý định bảo vệ bản , ngược dang rộng hai tay, thả lỏng cơ thể, để rơi xuống với tốc độ nhanh nhất.

Mình trở về.

Ý nghĩ bùng lên trong tim cô, như một ngọn lửa thiêu đốt bộ linh hồn.

Họ vẫn đang chờ , về!

Trong cơn đau đớn đến xé lòng, cảm giác về thứ xung quanh đột ngột trở với Tuỳ Tâm.

Âm thanh tuyệt vọng vang lên là điều đầu tiên cô thấy. Sau đó, cô cảm nhận đang ai đó ôm chặt lòng, mặt và cơ thể bao phủ bởi dòng chất lỏng ấm nóng.

"Tu Bạch——"

rõ cái tên gọi lên, tiếp theo đó là những tiếng va đập nặng nề.

Một dòng chất lỏng nóng hổi khác rơi xuống cô.

"Đưa cô —-—trả cho !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phu-lua-chon-chien-dau/chuong-158-su-that-ve-bong-toi-quyet-chien-cuoi-cung.html.]

Tiếng gầm giận dữ của con rồng khổng lồ vang lên điên cuồng.

Khi mở mắt , Tuỳ Tâm thấy móng vuốt khổng lồ của con rồng đang lao về phía họ. khi va chạm với lớp tường băng dày đặc, hàng loạt mũi nhọn băng đột nhiên xuất hiện, đ.â.m sâu lớp vảy của con rồng, khiến m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe.

Cảnh tượng Tuỳ Tâm lập tức tỉnh táo trở .

Dùng cả dị năng tấn công lẫn phòng thủ cùng một lúc? Cảnh Tu Bạch sống !

Tim cô như ngừng đập.

Cảnh Tu Bạch rơi trạng thái mất ý thức, nhưng vẫn buông tay. Anh giữ chặt lấy Tuỳ Tâm trong lòng, để bất cứ bộ phận nào của cô chạm móng vuốt của Raphael.

Lại một cú vô nữa từ con rồng, và Cảnh Tu Bạch dồn bộ dị năng hỗn loạn trong cơ thể để chống .

Trên gương mặt , đôi mắt nhắm chặt và nét mặt kiên quyết đến mức đáng sợ.

Khi lớp băng phòng thủ hình thành, Tuỳ Tâm bất ngờ vươn tay .

Cô nắm lấy một trong những mũi nhọn băng, đó dồn bộ sức lực đ.â.m thẳng qua móng vuốt của con rồng.

Cả chiến trường lặng ngắt.

"Tuỳ Tâm——"

"Là cô ! Cô Tuỳ chết!"

"Trời ơi, cô Tuỳ vẫn còn sống!"

Cảnh Tu Bạch mở bừng mắt.

Ánh mắt tràn ngập cảm xúc khó tả, như tìm ánh sáng vực thẳm. Tuỳ Tâm dịu dàng mỉm với , đưa tay lên che đôi mắt .

"Anh vất vả , nghỉ ngơi một chút ."

Hàng mi dài của khẽ cọ lòng bàn tay cô. Cảnh Tu Bạch dám nhúc nhích, sợ rằng chỉ cần chớp mắt một cái, cô sẽ trở về dáng vẻ lạnh lẽo như lúc nãy.

Tuỳ Tâm .

dậy từ trong vòng tay của , như thể thương. Hít sâu một , cô nhắm mắt .

Nguồn năng lượng khổng lồ trong cơ thể cô cuộn trào như dòng nước lũ vỡ đê, tràn khắp bốn phương tám hướng. Một cảm giác kiểm soát từng dâng lên từ đáy lòng. Tuỳ Tâm vận dụng năng lượng , đẩy tất cả những con chip siêu nhỏ mà Raphael gắn trong cơ thể cô ngoài.

Nhìn thấy những con chip mà tốn công tạo loại bỏ dễ dàng, con rồng gào thét trong cơn thịnh nộ:

"Không thể nào——"

"Không gì là thể." Tuỳ Tâm nhếch môi lạnh, nắm chặt cây băng nhọn trong tay. Mũi băng vẫn còn dính m.á.u của con rồng, từng giọt từng giọt rơi xuống.

Sự kinh ngạc của Raphael khiến mất quyền kiểm soát đối với đội quân thây ma. Những thây ma mà điều khiển trở nên hỗn loạn, dễ dàng quét sạch.

Đội quân thuộc hạ của Raphael mất sự hỗ trợ từ thây ma, nhanh chóng áp đảo, dần dần mất ý chí chiến đấu.

Tất cả những sống sót dồn ánh mắt về phía , nơi diễn trận quyết chiến quyết định phận thế giới.

Tuỳ Tâm bắt đầu di chuyển.

Với tốc độ vượt quá sức tưởng tượng của con , thậm chí tạo những ảo ảnh, cô lao thẳng về phía con rồng. Con rồng mở to mắt, nhưng kịp phản ứng—

Cây băng trong tay Tuỳ Tâm đ.â.m sâu n.g.ự.c con rồng.

Con rồng cúi đầu xuống, gầm lên:

"Cô nghĩ chỉ thế thể g.i.ế.c ?"

Anh đối diện với nụ kỳ lạ của Tuỳ Tâm.

"Ai định dùng thứ để g.i.ế.c ."

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tay còn của Tuỳ Tâm rút một khẩu s.ú.n.g nhỏ gọn.

"Đạn ?" Raphael bật chế nhạo: "Cô nghĩ thứ vớ vẩn như đạn thể——"

"Đoàng——"

annynguyen

Câu của con rồng cắt ngang.

Tuỳ Tâm đặt tay vết thương mà mũi băng tạo , nổ phát s.ú.n.g đầu tiên bên trong cơ thể .

Ánh mắt của Raphael tràn ngập sự ngỡ ngàng.

Không dừng , Tuỳ Tâm b.ắ.n liên tiếp, từng viên đạn đặc chế nạp đầy cơ thể .

Loại đạn bình thường thể gây tổn hại cho cơ thể biến dị của con rồng.

loại đạn sinh học đặc biệt thể. Những viên đạn sinh học do Cảnh Tu Bạch chế tạo từ , vốn thiết kế đặc biệt để chống virus thây ma, cuối cùng cũng phát huy tác dụng tối đa khoảnh khắc .

Viên đạn mà Tuỳ Tâm luôn từng sử dụng, giờ đây trở thành vũ khí quyết định.

Nhìn đôi mắt tràn đầy sự thể tin của con rồng khổng lồ, Tuỳ Tâm nhếch môi khẩu hình b.ắ.n súng: "Đoàng."

Ánh sáng từng chút từng chút biến mất khỏi mắt con rồng. Cơ thể khổng lồ của nó đổ ầm xuống, như một ngọn núi rác khổng lồ, đè nặng lên đám thây ma phía .

Tuỳ Tâm yên tại chỗ, cánh tay vẫn còn nhuốm m.á.u buông thõng xuống.

"Như mong , tìm chính ."

Không gian chìm tĩnh lặng, ngay cả chim chóc cũng im bặt.

Dưới ánh sáng rực rỡ của mặt trời, cô là tiêu điểm duy nhất giữa muôn vàn sự chú ý, rực rỡ hơn cả ánh nắng chói chang…

Trận chiến cuối cùng kết thúc, nhưng thiệt mạng cũng lớn đến mức thể đếm xuể. Chỉ riêng việc dọn dẹp chiến trường mất trọn một tuần.

Trong thời gian đó, tất cả điên cuồng tìm kiếm Tuỳ Tâm, mà họ ca ngợi và tôn sùng. cô như biến mất , dù đào bới khắp nơi cũng tìm dấu vết nào.

Khi , Tuỳ Tâm lái chiếc mô tô phân khối lớn, chạy vượt tốc độ một con đường cách đó hàng trăm cây .

Phía xe cô là vị khách duy nhất. Khi bóng dáng hai hòa ánh chiều tà, giữa tiếng thoải mái của Tuỳ Tâm, vang lên một giọng nam yếu ớt:

"Chúng thể đổi xe ? Được ? rõ ràng thấy cô thu chiếc xe khác gian của mà..."

Hoàn chính văn -

Loading...