Mục Vũ cau mày: "Ý là sao, không phải không gian thì cô lấy thứ này từ đâu ra?"
Trì Anh lại giả vờ, nhắm mắt rồi mở mắt.
"Tôi có thể nhìn thấy một thứ giống như giá để hàng nhỏ, chiếc bánh bao này là thứ vốn có trên đó."
Những người còn lại nhìn nhau, ngay cả giáo sư Lâm cũng kinh ngạc lấy giấy bút ra khỏi túi áo, chuẩn bị ghi lại loại dị năng đặc biệt chưa từng nghe thấy này.
Người duy nhất có thể coi là bình tĩnh chính là Cố Trì. Từ khi xác định được Trì Anh sẽ không biến dị, anh đã rơi vào trạng thái cổ tĩnh không gợn sóng.
"Những thứ trên giá để hàng có thể tự động bổ sung không?"
Cố Trì không tỏ ra đặc biệt ngạc nhiên, một châm kiến huyết hỏi vấn đề quan trọng nhất.
"Tạm thời thì không. Nhưng tôi cảm thấy những thứ trên đó sẽ dần dần phục hồi."
"Chỉ có đồ ăn thôi sao?"
Trì Anh lắc đầu: "Còn có các đồ dùng sinh hoạt khác, thuốc men các thứ... còn có mấy giá để hàng trống nhưng tôi cảm thấy sau này trên đó sẽ có những thứ khác."
Những giá để hàng trống còn lại chính là những món hàng cô chưa đủ điểm để mở khóa.
Cố Trì gật đầu.
"Dị năng rất tốt. Nếu có thể tìm được nơi tương đối an toàn, dị năng này đủ để cô không phải lo lắng cả đời."
Trì Anh muốn nói lại thôi, vẫn không đưa ra yêu cầu muốn gia nhập họ.
"Được rồi, đã xác định người không sao thì mọi người đi ngủ trước đi. Muộn nhất là sáng mai chúng ta có thể đến tổng bộ, điều chỉnh trạng thái, đừng quá luộm thuộm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-58.html.]
Anh cong môi cười, đây là lần đầu tiên trong mấy ngày nay anh trông có vẻ tâm trạng tốt.
"Rõ, đội trưởng." Lục Vân Phi cũng cười tươi rói. Anh ta nhìn Trì Anh, cười rạng rỡ.
"Tôi đã nói là cô may mắn rồi, nếu có thể có linh vật như cô làm đồng đội, cả đời này tôi không sợ gặp chuyện ngoài ý muốn nữa!"
Tổng Thi ở một bên vốn không có tâm trạng nói chuyện nhưng mọi người đều chú ý đến Trì Anh, cô ta không hiểu sao lại thấy khó chịu. Cô ta vuốt tóc, phụ họa theo: "Đúng vậy, tôi cũng là lần đầu tiên gặp người may mắn như vậy."
Mục Vũ, Lâm Huân đều gật đầu đồng tình.
Ban đầu họ không mê tín, giờ đã bắt đầu cân nhắc có nên tìm một thầy phong thủy để đổi vận không?
Đêm đó, mọi người đều ngủ ngon. Nhất là ngày hôm sau họ sẽ về lại tổng bộ liên minh.
Kể từ khi tận thế bắt đầu, họ thức tỉnh dị năng được đưa vào liên minh loài người, tổng bộ cũng giống như nhà vậy. Bởi vì phần lớn thời gian họ đều ra ngoài làm nhiệm vụ, đã gần nửa năm không về tổng bộ, nghĩ đến cũng không khỏi có chút phấn khích.
Một đêm ngon giấc.
*
Thời gian đến tổng bộ còn sớm hơn dự kiến.
Mới vừa đến chiều, Trì Anh đã lờ mờ nhìn thấy ở phía xa chân trời, biểu tượng kiến trúc cao ngất của liên minh dựng đứng.
Xe chạy đến gần, cô mới phát hiện tòa kiến trúc vừa nhìn thoáng qua kia đẹp đến mức nào.
Nơi đây giống như một kết cấu thành trì nhỏ nhưng tinh xảo hơn nhiều. Bên ngoài là một bức tường đồng vách sắt cao trăm mét, trên cùng là biểu tượng của liên minh, chỉ dựa vào sức người căn bản không thể tự do ra vào.