Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mạt Thế: Nữ Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-06-26 02:37:39
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trì Anh lại không quá ngạc nhiên: Với khế ước không gian, dị năng thăng cấp, Vân Linh đồng ý tỏ tình... Cốt truyện trong sách thuận buồm xuôi gió, tự nhiên không thể nhìn ra điều gì.

[Chậc chậc, nói ra thì, dị năng hệ mộc này vẫn là không gian linh tuyền từng ban tặng cho hắn. Trong nguyên tác, tận thế đến, Diệp Vô Hàn trong quá trình chạy trốn tình cờ ràng buộc với không gian linh tuyền, lúc này mới thức tỉnh dị năng hệ mộc.]

Trì Anh không trả lời nó, cô phát hiện không gian linh tuyền vẫn luôn run rẩy vừa rồi trong nháy mắt trở nên yên tĩnh, hiển nhiên là bị những lời nói vừa rồi của Diệp Vô Hàn ảnh hưởng.

Cô nghiến răng: "Vân Linh, cô ra đây."

Không khí yên tĩnh một lúc, sau đó cô cảm thấy eo mình chùng xuống, quần áo ở sau lưng bị hai bàn tay nắm chặt.

Vân Linh cúi đầu, tựa vào gáy cô.

"Là lỗi của tôi sao..."

Trì Anh kéo người từ sau lưng ra, đưa tay vỗ đầu Vân Linh: "Cô đừng nghe anh ta nói bậy."

Vân Linh vẫn khóc nhưng sự áy náy trong lòng đã giảm đi rất nhiều.

Cố Trì nhìn người đột nhiên xuất hiện, đột nhiên im lặng.

Cô ngẩng đầu quan sát, những người có mặt đều không lộ ra vẻ gì ngạc nhiên.

"..."

Ừm, anh cũng phải bình tĩnh.

"Cô!" Diệp Vô Hàn vẻ mặt tức giận.

Trì Anh nhàn nhạt nhìn hắn, Diệp Vô Hàn lập tức ngậm miệng.

Cô dùng những dây leo còn lại trói tay hắn lại: "Đi thôi, có người đang đợi anh ở ngoài."

Bên kia, Tôn Thời đẩy Nhậm Lệ nhanh chóng chạy về phía lối đi bí mật, cách cánh cửa lớn chỉ còn một khoảng cách gần.

"Nhanh, mở cửa." Nhậm Lệ thúc giục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-165.html.]

Anh ta buông xe lăn, tìm thấy nút điều khiển mở cửa trên tường, cánh cửa lớn nặng nề từ từ nâng lên, ánh sáng ban ngày bên ngoài chiếu vào có chút chói mắt.

Nhậm Lệ nheo mắt, tự mình xoay bánh xe trên xe lăn.

"Xe đâu?"

Bên ngoài đáng lẽ phải có một chiếc xe nhưng anh ta lại không thấy chiếc xe nào được chuẩn bị sẵn.

Anh ta quay đầu lại nhưng cơ thể đột nhiên cứng đờ.

Tôn Thời lúc này cũng rời khỏi nút điều khiển, thấy Nhậm Lệ vẫn chưa động đậy, anh ta vô thức bước ra khỏi cửa lớn.

"Giáo sư, sao..."

Những lời còn lại của anh ta bị nghẹn lại trong cổ họng.

Lục Vân Phi cầm máy liên lạc, ngồi bên cạnh cửa lớn, phía sau là những chiến sĩ mặc đồng phục đen cầm súng, xa xa có mấy chiếc trực thăng đang đỗ.

Anh ta nhếch miệng cười, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp.

"Ồ."

Chào mừng đã tự chui đầu vào lưới.

Sau khi Lâm Huân liên lạc với trụ sở để báo cáo tình hình, liên minh đã lập tức cử người đến Ngọc Hồ Thành. Do tình hình khẩn cấp, họ thậm chí còn sử dụng một số trực thăng vốn đã khan hiếm của liên minh.

Một phương tiện đi lại như máy bay, sau khi virus thây m bùng phát cũng rất ít khi bị hư hỏng. Nhưng do thiếu nhân viên bảo dưỡng, cộng thêm nhiều quy trình bảo dưỡng tiêu tốn quá nhiều tài nguyên, tính thực dụng lại không bằng các phương tiện thông thường.

Cũng vì vậy, liên minh chỉ giữ lại một số ít, bình thường cũng rất ít khi dùng đến.

Không ngờ, lần này lại được dùng đến.

"Đội trưởng!" Lâm Huân nhìn thấy mấy người đi ra từ đường hầm, vui mừng nói: "May quá các người không sao."

Loading...