Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mạt Thế: Nữ Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-06-26 02:37:08
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cứu mạng... Anh đừng nói nữa!

Cố Trì nhìn thẳng vào cô.

"Anh thích em."

[Ồ hô.] Hệ thống vui vẻ hóng hớt.

Tay Trì Anh run lên. Cô hít một hơi thật sâu, nâng mí mắt lên, nói: "Há miệng!"

Cố Trì ngẩn người.

Là do giọng anh quá nhỏ, hay là anh chưa nói rõ?

"Cái đó, anh nói anh thích em." Anh lặp lại một lần nữa.

"Em bảo há miệng!"

Cố Trì: "..."

Trì Anh đưa tay khẽ vỗ mặt anh, Cố Trì mơ màng há miệng.

Một ống nghiệm thuốc được đổ vào.

"Xong rồi."

Cố Trì muốn giãy giụa thêm một chút: "Vừa nãy anh nói..."

Anh còn muốn nhắc lại một lần nữa nhưng đột nhiên nhìn thấy Trì Anh vành tai đỏ ửng giấu dưới mái tóc rối.

Anh im lặng nuốt nửa câu sau trở lại.

"... Em nghe thấy rồi." Trì Anh không dám ngẩng đầu nhìn anh.

Ngón tay Cố Trì bên hông siết chặt lại.

"Lọ thuốc vừa nãy là thứ xuất hiện trong không gian của em mấy ngày trước, có thể chữa được vi-rút thây ma. Có nó anh sẽ không sao."

Cố Trì hơi sửng sốt nhưng không nghi ngờ lời cô nói.

"Vì vậy, có gì muốn nói, anh có thể từ từ nói."

Trái tim Trì Anh run rẩy.

Không vội, để cô từ từ bình tĩnh lại đã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-152.html.]

Sau khi đổi thuốc trị thương và băng gạc từ cửa hàng giao cho Cố Trì, Trì Anh lùi lại vài bước ngồi xuống góc tường đối diện anh, cố gắng để mình trông thật bình tĩnh.

Cố Trì tự bôi thuốc xong, nhìn cô nhắc nhở: "Em phải cẩn thận..."

"Có!"

Cố Trì: "..."

Nhận ra phản ứng của mình hơi thái quá, Trì Anh nuốt nước bọt: "Cẩn thận... cẩn thận cái gì?"

"Có thể bọn chúng sẽ đưa em đến nơi đó - phòng thí nghiệm trích xuất năng lượng dị năng, chậm nhất thì không quá hôm nay."

"Nhưng tại sao? Việc trích xuất năng lượng dị năng có liên quan gì đến việc biến dị thành thủ lĩnh không?"

"Ừm, khả năng là vậy, nếu không thì chúng sẽ không mạo hiểm bị phát hiện mà sử dụng những thiết bị đó. Tiếng của những cỗ máy đó rất lớn." Cố Trì ngẩng đầu lên thì kéo đến vết thương trên cổ, anh giơ tay khẽ chạm vào.

Trì Anh vẫn không có khái niệm gì về cái máy có thể trích xuất năng lực mà anh nói.

"Em có thể thoát khỏi chúng. Nếu muốn phá hủy thiết bị đó cũng được."

Cố Trì lắc đầu.

"Rất khó, chúng rất cẩn thận. Tối qua anh đã quan sát, vật liệu vỏ ngoài của nó rất đặc biệt, ngay cả khi nổ trên diện rộng thì cũng khó có thể gây hư hại."

"Trừ khi phá hủy từ bên trong, nếu không thì cơ bản là không thể."

"Thế à..." Trì Anh có chút tiếc nuối.

"Nhưng... phá hủy từ bên trong thì phải phá hủy như thế nào?"

"Do lỗi vận hành hoặc hệ thống bên trong bị hỏng do một số trục trặc nào đó."

Trì Anh gật đầu.

"Vậy thì những người tạo ra những thứ này là ai, anh có manh mối không?"

Cố Trì im lặng một lúc, hồi lâu mới nói: "Viện nghiên cứu năng lực dị năng của con người ở tổng bộ trước đây có một giáo sư già tên là Nhậm Lệ. Nếu nói giáo sư Vu là người có thẩm quyền nhất của Viện nghiên cứu thây ma... thì giáo sư Nhậm này chính là người già có địa vị ngang bằng với ông ta trong Viện nghiên cứu năng lực dị năng của con người."

"Đã từng là." Anh bổ sung.

"Bây giờ không còn nữa sao?"

Cố Trì nheo mắt lại.

Loading...