"Tống Thi." nhíu mày, nói: "Trong ký ức của cơ thể này không hiển thị cô ta có dị năng như vậy."
Diệp Vô Hàn nhịn cơn tức: "Không cần nói nhảm với cô ta, chỉ cần đưa người về là được. Theo tôi thấy, cô ta có lẽ còn hữu dụng hơn cả tên Cố Trì kia."
Anh ta lập tức ngưng tụ dị năng hệ mộc.
Từng dây leo mọc lên từ lòng đất, từ bốn phương tám hướng vây chặt Trì Anh. Dây leo hình thành một chiếc lồng kiên cố xung quanh cô.
"Tống Thi." và một người đàn ông khác đều tránh sang một bên để tránh bị thương.
Sức sát thương của dị năng giả cấp chín không phải chuyện đùa.
Trì Anh lúc đầu còn né tránh vài lần, lại có ý dùng phong nhận c.h.é.m đứt vài dây leo, rồi dừng động tác mặc cho dây leo của Diệp Vô Hàn quấn lấy mình.
Tưởng cô đang trong tình thế nguy hiểm, không gian linh tuyền đeo trên cổ Trì Anh đột nhiên động đậy.
Trì Anh thầm kêu không ổn.
Chắc là Vân Linh trong không gian muốn ra ngoài giúp cô.
Cô hạ giọng nói: "Vân Linh, đừng ra ngoài."
Không gian linh tuyền dừng lại.
"Tôi biết cô đang ở trong đó." Trì Anh vô tình vạch trần.
Vân Linh vốn đang nôn nóng trốn trong không gian, giật mình, lập tức không nhúc nhích.
Vân Linh: QAQ
Cô ấy, cô ấy sao biết được?
Cảm thấy mặt dây chuyền hoàn toàn yên tĩnh, Trì Anh thở phào nhẹ nhõm.
Thấy bên trong dây leo không còn động tĩnh, Diệp Vô Hàn nhếch miệng cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-149.html.]
Xì, chẳng có chút khó khăn nào cả.
"Được rồi, giải quyết xong rồi. Anh đi còng tay cô ta lại rồi đưa về đi." Anh ta chỉ vào người đàn ông đang trốn xa, không kiên nhẫn nói.
Người đàn ông đeo kính bị anh ta sai khiến, ánh sáng lạnh trong mắt thoáng qua.
Tên này là cái thá gì? Ngoài giáo sư ra, cả đời này anh ta chưa từng bị ai sai khiến.
Nếu không phải dị năng cấp bảy của anh ta được giáo sư coi trọng, tên này tưởng mình có thể thuận lợi đạt đến cấp chín sao?
Cho ăn nhiều năng lượng dị năng của dị năng giả như vậy, đến cả lợn cũng phải lên cấp chín rồi.
Đáng tiếc là họ còn tưởng nhặt được một dị năng giả có thiên phú tuyệt vời. Trời mới biết tên này lấy dị năng cấp bảy từ đâu ra?
Anh ta che giấu vẻ lạnh lẽo dưới đáy mắt, lấy còng tay kim loại từ thắt lưng ra, tiến lên còng tay Trì Anh.
Nếu tên Cố Trì kia, hoặc người phụ nữ này có thể đồng ý gia nhập họ, thay thế vị trí của Diệp Vô Hàn, anh ta tuyệt đối sẽ không để cho tên ngốc này sống sót.
Mấy người từ cửa kim loại đi vào căn cứ bên dưới, cánh cửa đó chậm rãi khép lại từng chút một.
Xa xa, Lục Vân Phi ẩn núp trong góc, giơ tay phải cầm máy liên lạc.
"Đội thám hiểm Lục Vân Phi, báo cáo tình hình khẩn cấp."
...
Trì Anh chưa kịp nhìn kỹ căn cứ thí nghiệm này trông như thế nào, đã bị họ đưa thẳng xuống tầng dưới cùng của căn cứ.
Bên trong chia thành từng phòng giam nhỏ, chỉ có một ô cửa sổ nhỏ như để đưa nước và thức ăn vào. Trông giống như nơi giam giữ những tên tội phạm quan trọng.
Tất nhiên, cô đoán rằng phần lớn những người bị giam ở đây đều là những dị năng giả mất tích.
Cô bị còng tay ra sau lưng, người đàn ông đeo kính đi theo sau cô, giữ một khoảng cách nhất định.