Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mạt Thế: Nữ Phản Diện Cứ Thích Giả Làm Thánh Mẫu - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-06-26 02:32:36
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàn thành nhiệm vụ trước, còn những chuyện khác... để sau này tính tiếp.

...

Đêm về đến nơi cắm trại, khi đang sắp xếp những manh mối phát hiện được trong ngày, Cố Trì nhạy bén nhận ra điều bất thường.

Anh phát hiện ra, Trì Anh hôm nay biểu hiện rất kỳ lạ.

Chỉ cần ánh mắt của anh chạm vào mắt cô, cô vội vàng tránh đi.

Thậm chí khi ăn tối, Trì Anh còn chần chừ đứng bên cạnh chiếc bàn tròn một lúc lâu, mãi không chịu ngồi xuống.

Nhưng vừa lúc anh ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn cô, Trì Anh đột nhiên mặt đỏ bừng, đi thật xa ngồi ở vị trí chéo xa nhất so với anh, lặng lẽ cầm bát lên, che mất nửa khuôn mặt.

Cố Trì: "..."

Cảm nhận được Trì Anh cố ý xa lánh, anh mím môi, cúi đầu ăn cơm.

Hôm qua vừa mới hiểu được lòng mình, còn chưa kịp bước ra bước đầu tiên, giờ thì trực tiếp vấp ngã ngay tại hố.

Hơn nữa, nguyên nhân không rõ.

Cố Trì cúi đầu, không nói gì.

Lục Vân Phi không bỏ lỡ cảnh này. Anh không nhìn ra giữa hai người có chuyện gì nhưng lại cảm thấy bầu không khí giữa Cố Trì và Trì Anh có gì đó kỳ lạ.

Anh ta vô thức ngước mắt nhìn Tống Thi bên cạnh.

Anh ta biết Tống Thi có ý với Cố Trì, ban đầu còn lo cô ta sẽ vì thế mà buồn bã. Nhưng khi anh quay đầu lại, anh chỉ thấy cô ta cúi gằm mặt, vẻ mặt cứng đờ.

Có vẻ như không để ý đến hai người họ.

Mấy ngày không gặp, đã thay đổi tính tình rồi sao?

Lục Vân Phi nhướng mày, dù sao cũng thấy đây là chuyện tốt nên không nói gì.

...

Đêm đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-nu-phan-dien-cu-thich-gia-lam-thanh-mau/chuong-139.html.]

Mọi người đều đã ngủ, Tống Thi trằn trọc trong chăn, mãi không ngủ được. Cả người cô ta nóng ran khó chịu, hơn nữa từ đêm qua cô cứ ngẩn ngơ, đến khi phản ứng lại thì không nhớ nổi vừa rồi mình đang nghĩ gì. Giống như thể... trong cơ thể này không chỉ có một mình ý thức của cô ta.

Gió lạnh của ngày cuối thu chui vào từ khe hở dưới cùng của lều, cô đờ đẫn đưa tay ra, muốn gió lạnh chạm vào làn da nóng bỏng.

"Hít... hít... " Cô thở hơi gấp.

Cô biết, nếu cứ kéo dài như vậy, kết cục của cô chắc chắn chỉ có một.

Người đó đã nói, chỉ cần cô đi tìm anh ta, anh ta sẽ cho cô sống!

Tống Thi liếc nhìn hai người đang ngủ say, lặng lẽ đứng dậy. Từng bước một, cô bước ra khỏi lều, chậm rãi tiến về phía Ngọc Hồ Thành.

"Đội trưởng!"

Sáng sớm hôm sau, Mục Vũ tìm kiếm xung quanh doanh trại rất lâu, sau khi xác nhận Tống Thi thực sự mất tích, anh vội vàng đi gọi Cố Trì.

"Đội trưởng Cổ, Tống Thi mất tích rồi."

"Đã tìm khắp nơi chưa?" Cố Trì cau mày hỏi.

Tối qua cô ấy còn ở đây, không thể tự nhiên biến mất được.

Mục Vũ lắc đầu: "Đã tìm khắp nơi rồi, những nơi cô ấy thường đến tôi đều đã lục soát hết. Hơn nữa Tống Thi không có dị năng tấn công, bình thường cô ấy tuyệt đối không thể chạy xa được."

Trì Anh đi tới từ phía bên kia.

"Tôi cũng không tìm thấy."

"Tối qua lúc ngủ cô ấy còn ở đó không?"

Trì Anh trả lời: "Còn."

Lúc cô ngủ, cô thấy Tống Thi quay lưng về phía mình.

Cô cắn môi.

Tối qua gió từ dưới lều chui vào, tiếng động quá lớn, cộng thêm cô đã ngủ say nên không nghe thấy động tĩnh khác.

Loading...