Mạt Thế. Mang Không Gian Trữ Đồ Xuyên Về 500 Năm Trước - Chương 507

Cập nhật lúc: 2025-07-30 22:53:06
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông lão bận rộn, hộp thịt mãi đến tối mới ăn, mở thấy đầy một hộp thịt kho tàu, khiến cho ông cảm động thôi.

Bất quá đợi đến khi ông thời gian rảnh thành thì là tháng Mười Hai, tháng Chạp lẽ một năm lạnh nhất.

Lúc tuyết rơi nhỏ, bên ngoài sớm một lớp tuyết dày.

TBC

Ông cụ nhân cơ hội ngày máy kéo thành cũng theo thành.

Vào trong, ông lão dạo qua chợ đen để mua thịt, chỉ thịt mà còn cả gạo.

Ông đặt thịt lợn giỏ và đậy , đó cõng thêm 20 cân gạo, mới đến thăm học trò.

Trước đây, khi ngôi nhà đang sửa chữa, Tống Thanh Phong dẫn ông lão xem , nên ông chỗ.

Khi ông đến, Kiều Niệm Dao đang ăn khoai lang.

"Niệm Dao." Giọng của ông lão vang lên từ bên ngoài cửa.

Kiều Niệm Dao thấy liền lộ rõ vẻ vui mừng, cô với bác cả Tống: "bác cả, sư phụ con đến , phiền bác mở cửa cho ông giúp con."

Chủ yếu là bây giờ bên ngoài băng tuyết đầy đất, dễ trơn trượt, bụng cô to như nên thể mạo hiểm, hiện tại cơ bản là ngoài nữa.

"Được, để bác ."

Bác cả Tống liền mở cửa.

"bác cả." Ông lão chào hỏi cô.

"Ông Mã đến , mau nhà , đường sá lạnh lẽo thế ."

Ông cụ gật đầu, ông xách đồ nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-mang-khong-gian-tru-do-xuyen-ve-500-nam-truoc/chuong-507.html.]

"Sư phụ cuối cùng cũng rảnh ." Kiều Niệm Dao thấy ông lão, liền đưa cốc nước nóng rót sẵn cho ông, mặt lộ rõ vẻ vui mừng.

Ông lão đặt đồ đạc xuống, nhận lấy cốc nước ấm áp, : "Con cũng đấy, bây giờ là lúc phòng khám bận rộn nhất, nếu thì thầy cũng sớm ."

"Thầy lạnh ? Mặc đủ ấm ?" Kiều Niệm Dao quần áo ông đang mặc.

Ông lão : "Lạnh gì chứ? Yên tâm , ấm áp lắm."

Bên trong là áo lót, đặc biệt giữ ấm, đó là áo len, bên ngoài áo len là áo bông, áo bông năm ngoái đều học trò bông mới, ấm áp.

Lớp ngoài cùng mới là áo khoác len, mặc như một béo mập , lạnh ở ?

Hơn nữa chỉ là quần áo , khăn quàng cổ cổ, mũ đầu, giày vớ chân, tất cả những trang đều là đồ mới sắm sửa cho ông năm ngoái.

Tất cả đều dày dặn và ấm áp, cần lo lắng.

Tuy nhiên, Kiều Niệm Dao vẫn yên tâm lắm: "Ban đêm thì ? Chăn bông còn ấm ?"

"Ấm lắm, còn đặt một bình nước nóng trong chăn nữa, lạnh ở ?" Ông lão cũng thấy phiền, .

Kiều Niệm Dao lúc mới yên tâm, với bác cả Tống: "Ông cụ luôn tự chăm sóc bản cho , năm ngoái còn với con là ấm áp lắm, kết quả bác xem, cái chăn đó còn ấm nữa ."

Bác cả Tống , : "Cháu xem, ông còn mang nhiều thứ đến thế ."

Ông lão đối với đồ là cháu dâu thật sự hào phóng, miếng thịt to xem, nặng bao nhiêu cân đây?

Kiều Niệm Dao cũng mới chú ý đến những thứ ông lão mang đến: "Sao sư phụ mang nhiều thịt đến thế? Còn cả gạo nữa, mang đến đây nặng lắm đấy? Nhà sẵn , ông còn lo Thanh Phong sẽ bỏ đói con ?"

Ông lão : "Không , ông mua nhiều, chỉ chút ít thôi ông vẫn mang ."

Kiều Niệm Dao : "Hôm nay ông đừng về nữa ? Chờ mai về, tối nay nghỉ ngơi ở nhà một đêm hẵng , phòng bên cạnh chuẩn đầy đủ đồ đạc ."

Ông lão tâm ý của đồ , nhưng lắc đầu: "Phòng khám thể thiếu , Tiểu Hoàng còn đủ để gánh vác đại cục, ông về. Chiều máy kéo về, ngày mai về thì ông tự , thật là mệt."

Loading...