Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Mạt Thế Kiều Kiều Mỗi Ngày Đều Ở Gian Nan Muốn Chết - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-09-16 11:05:23
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn: !!!

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức lồm cồm bò dậy xuống xe.

 

Sau đó , thấy đàn ông đang lưng .

 

Lục Thời Minh im lặng thẳng ngôi nhà , đáy mắt dường như thứ gì đó đang cựa quậy.

 

Mấy đàn ông trong sân dậy.

 

Phạm Mạch căng thẳng giới thiệu: "Đây là, cả của , đây là hai của , đây là..."

 

"Anh ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín, mười của cô ?"

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn tiếp lời Phạm Mạch.

 

Phạm Mạch hổ gật đầu.

 

Mười em cao thấp mập ốm, ngang thành dãy, nghiêng thành hàng.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cho rằng đây là kết quả của công nghệ biến đổi gen.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Trên mười em còn những hình xăm sành điệu, nhưng vì mặc quá dày nên chỉ thể lờ mờ thấy một chút.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn nghĩ đây thật là một ngôi làng thời thượng.

 

Mười em ngậm điếu thuốc, ánh mắt rơi xuống khẩu s.ú.n.g Nghê Dương và Tiêu Trệ, dường như chút kiêng dè.

 

họ cũng gì.

 

", sắp xếp phòng cho các vị."

 

Phạm Mạch dẫn trong.

 

Ánh mắt của mười em rơi xuống Tô Nhuyễn Nhuyễn, như thể xuyên qua cô.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy những thật quá nhiệt tình hiếu khách.

 

Quả nhiên là những dân quê chất phác, lương thiện và đáng yêu.

 

Cô mỉm vẫy tay với .

 

Chào các đồng chí, các đồng chí vất vả .

 

Vẻ mặt tham lam của các đồng chí càng lộ rõ hơn.

 

Phạm Mạch dẫn Nghê Dương và những khác đến cửa một căn phòng: "Các vị ở đây..."

 

Đẩy cửa , là một nhà vệ sinh.

 

Phạm Mạch: ...

 

"Cô vẻ quen thuộc với ngôi nhà lắm nhỉ."

 

Nghê Dương khoanh tay n.g.ự.c .

 

Thân thể Phạm Mạch cứng đờ: "Cái đó, , lâu về."

 

Nghê Dương nhạo một tiếng: "Ồ, bao lâu về?"

 

"Ách, hai ba năm..."

 

"Vậy thì con trai cô mắt cũng khá tinh đấy, xa như nhận cô."

 

Phạm Mạch mồ hôi túa như mưa: "Nó, nó từ nhỏ thông minh."

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn liếc bé đang giành chân gà ngâm ớt với Tiêu Bảo Bảo, Tiêu Bảo Bảo đánh đến oa oa.

 

Bên đột nhiên truyền đến một tiếng "két két".

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn ngẩng đầu, liền thấy Lục Thời Minh đang dẫm lên cầu thang bên cạnh, từ từ lên.

 

Cầu thang bằng gỗ, trông chút cũ kỹ.

 

Bên cạnh là một ô cửa sổ nhỏ.

 

Những tia nắng vụn vặt xuyên qua, bóng dáng đàn ông biến mất trong đó, rõ ràng chiếu sáng, nhưng thấy một chút ấm áp nào, như thể hòa bóng tối.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy từ khi ngôi nhà , Lục Thời Minh trở nên vô cùng im lặng.

 

Một sự im lặng đến c.h.ế.t chóc.

 

Len lỏi lòng .

 

Ánh mắt Lục Thời Minh đen, sâu.

 

Anh dường như cần suy nghĩ, liền tìm đến một căn phòng tầng hai.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn theo Lục Thời Minh, thò nửa cái đầu .

 

Căn phòng hẹp, nhỏ, bên trong ngoài một chiếc giường đơn rộng 1 mét, chỉ còn một cái tủ quần áo kiểu cũ lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-kieu-kieu-moi-ngay-deu-o-gian-nan-muon-chet/chuong-63.html.]

 

Trên đó phủ đầy bụi.

 

Dường như lâu ở.

 

"Chúng ở đây ."

 

Lục Thời Minh đột nhiên mở miệng, về phía Tô Nhuyễn Nhuyễn.

 

Đôi mắt sâu thẳm, dường như ẩn chứa nhiều tình cảm.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn chớp chớp đôi mắt to.

 

Lục Thời Minh đột nhiên , nhưng ánh mắt chút lạnh lẽo.

 

Tay đàn ông đặt lên chiếc cổ trắng ngần của Tô Nhuyễn Nhuyễn, nhẹ nhàng véo.

 

"Lạnh ?"

 

Sự quan tâm bất ngờ Nhuyễn Nhuyễn .

 

"Có hu hu hu..."

 

Vô tình thành một đoạn rap thế .

 

"Nhuyễn Nhuyễn buổi tối ngủ với ." Người đàn ông cúi gần, đôi môi mỏng nhẹ nhàng hé mở, thở ấm áp phả tai nhỏ của Tô Nhuyễn Nhuyễn.

 

Như một dòng nước ấm chảy tai cô.

 

Anh thể đảm bảo lấy đồ chơi nhỏ chơi cùng cô trong chăn ?

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn hoảng sợ đến mức rụt cổ , dọa cả hai cằm.

 

Lục Thời Minh sửa , nắm lấy lớp cằm đôi đó, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, dường như đang bình luận về chất lượng thịt heo.

 

Anh nghiêng đầu, thẳng , vóc dáng cao hơn Tô Nhuyễn Nhuyễn nhiều.

 

Cứ thế đó, Tô Nhuyễn Nhuyễn ngẩng đầu cao mới thể thấy lỗ mũi .

 

Anh , ngày nào cũng dùng lỗ mũi !

 

"Nhuyễn Nhuyễn gì là đồng ý ."

 

Trong ánh mắt hoảng sợ của Tô Nhuyễn Nhuyễn, tâm trạng của đàn ông dường như , bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.

 

Thậm chí còn đặt con búp bê Barbie yêu thích nhất của Tô Nhuyễn Nhuyễn lên đầu giường.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn con búp bê Barbie thiếu đầu thiếu chân, lén lút run rẩy.

 

...

 

Mọi cứ thế ở .

 

Thời tiết càng ngày càng lạnh.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cuộn tròn trong chăn, theo thói quen sờ sang cái "lò sưởi hình " Lục Thời Minh bên cạnh.

 

Lại phát hiện chỉ sờ một giường trống .

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cuốn chăn lăn qua lăn , lăn xuống đất, "rầm" một tiếng ngã tỉnh.

 

Cô mơ màng dậy, thấy vầng trăng lạnh lẽo ngoài cửa sổ.

 

Cô chớp mắt theo những vì , cúi đầu xuống giường.

 

Hửm? Lục Thời Minh ?

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn kéo chăn dậy, dạo một vòng trong phòng, cuối cùng thấy cái tủ quần áo đang hé mở.

 

Tủ quần áo tỏa mùi mốc nồng nặc.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cẩn thận gần, đưa một ngón tay nhỏ, nhẹ nhàng chọc chọc.

 

"Cót két..."

 

Cửa tủ quần áo mở .

 

Để lộ đàn ông đang cuộn tròn bên trong.

 

Người đàn ông chỉ mặc một chiếc áo mỏng manh, tóc đen rối bời mặt, dựa tủ quần áo, chân trần co ro.

 

Anh nhắm mắt, thở đều đặn, hai tay ôm đầu gối, là một tư thế ngủ giống như trẻ sơ sinh, vô cùng phòng .

 

Cảm nhận đến gần, Lục Thời Minh đột nhiên mở mắt.

 

Cô bé đang nghiêng đầu .

 

Dưới ánh trăng, khuôn mặt đó thuần khiết xinh thể tưởng tượng.

 

Ánh mắt Lục Thời Minh một thoáng hỗn loạn, nhưng nhanh tỉnh táo .

 

 

Loading...