Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Mạt Thế Kiều Kiều Mỗi Ngày Đều Ở Gian Nan Muốn Chết - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-09-16 07:35:22
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau đó ngượng ngùng qua, tiên cho Tiêu Bảo Bảo một cái chân gà ngâm ớt, cho bé cún ăn thức ăn cho chó, và lấy xúc xích cho chó zombie.

 

Cuối cùng mới lấy một cái nồi và mười gói mì ăn liền.

 

"Nấu nhiều ?" Tiêu Trệ giúp Nghê Dương chuẩn bát đũa.

 

Nghê Dương ngượng ngùng : "Hai ăn nhiều một chút."

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn xen : "Chị Nghê Dương một ăn năm gói mì đấy."

 

Nghê Dương: ... Mẹ nó chứ, cô câm miệng !

 

Tiêu Trệ : "Bây giờ đúng là lúc cần thể lực, chúng nấu thêm mấy gói nữa ."

 

Đối mặt với " đàn ông của đời " chu đáo như , Nghê Dương cảm động thôi, thậm chí quên cả việc dạy dỗ con bé hỗn đản Tô Nhuyễn Nhuyễn.

 

"Sôi ùng ục..."

 

Nước sôi, Nghê Dương mở nắp nồi, bỏ mì .

 

Hai giây dài đằng đẵng trôi qua, Tô Nhuyễn Nhuyễn thử thò móng vuốt nhỏ .

 

Chắc chín , để em vớt.

 

"Đừng vội." Một bàn tay che lấy móng vuốt nhỏ của Tô Nhuyễn Nhuyễn, gạt nó .

 

Trong khí tràn ngập mùi mì gói thơm phức.

 

Thêm một giây dài đằng đẵng nữa trôi qua, Tô Nhuyễn Nhuyễn nóng lòng duỗi móng vuốt nhỏ .

 

Để các bé cưng đợi lâu ~

 

"Vẫn ."

 

Lục Thời Minh thuận tay đưa cho Tô Nhuyễn Nhuyễn một quả lê.

 

"Ăn quả lê lót ."

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn quả lê nhỏ nhắn, mọng nước, nóng lòng nhét miệng, liền Lục Thời Minh ngăn : "Anh gọt vỏ cho em ."

 

Người đàn ông một tay cầm lê, một tay cầm... rìu?

 

Hả? Không , ... gọt cũng khá ?

 

Ấy , bẩn ?

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn chỉ cần tưởng tượng đến cây rìu c.h.é.m những thứ kỳ quái , ngay cả quả lê nhỏ mọng nước cũng mất sức hấp dẫn.

 

Lục Thời Minh gọt xong một quả lê, như thể đột nhiên nhớ điều gì, vứt nó cho con ch.ó zombie bên cạnh.

 

Sau đó cất rìu , đổi một con d.a.o gọt hoa quả.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cuối cùng cũng yên lòng.

 

Bàn tay trắng nõn của đàn ông cầm quả lê nhỏ, từ từ xoay tròn.

 

Dao gọt trong tay sắc bén và điêu luyện, vỏ lê hề đứt, cũng lãng phí, tất cả đều miệng bé cún.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn vỗ vỗ đầu bé cún.

 

Yên tâm , cô ăn lê một ngày, thì mày gặm vỏ một ngày!

 

Lục Thời Minh đưa quả lê gọt xong cho Tô Nhuyễn Nhuyễn.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn nóng lòng cắn một miếng.

 

Hu hu hu, thơm ngọt lan tỏa, ngon quá!

 

"Sôi ùng ục..."

 

Mùi mì gói lan tỏa, xung quanh dường như vô cùng yên tĩnh.

 

Mọi cảm thấy dường như gì đó , nhưng hình như cũng .

 

Có lẽ chỉ là thiếu một móng vuốt nóng lòng và giọng nũng nịu ngọt ngào.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Cuối cùng, mì chín, Nghê Dương gọi đến ăn.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn, luôn xung phong hàng đầu, rụt rè trốn ở góc, lưng về phía rên rỉ đang gì.

 

"Tô Nhuyễn Nhuyễn? Ăn mì gói."

 

"Ưm ưm ưm..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-kieu-kieu-moi-ngay-deu-o-gian-nan-muon-chet/chuong-61.html.]

"Cô đang ? Mau đây!"

 

Lục Thời Minh nghiêng đầu, phát hiện chuyện , dậy qua, đưa tay nâng cằm Tô Nhuyễn Nhuyễn.

 

Cô bé đến mắt đỏ hoe, nức nở chỉ quả lê trong miệng .

 

Quả lê đó tuy nhỏ, nhưng miệng của Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng nhỏ.

 

Hình dạng quả lê giống như một bóng đèn, một quả nhỏ cô bé tham ăn , ngay cả nhai một miếng cũng chờ , nhét miệng, đó liền... lấy .

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn sức túm lấy cánh tay Lục Thời Minh.

 

Quả lê nhỏ trong miệng lấy , cũng nhai nát , nuốt xuống .

 

Làm cho cô bé nghẹn chết.

 

Hai má phồng lên như một con ếch xanh nhỏ.

 

Lục Thời Minh mặt biểu cảm đeo cho Tô Nhuyễn Nhuyễn một cái yếm dãi.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn: Ấm ức.

 

"Phụt ha ha ha..." Nghê Dương là đầu tiên phá lên , ngửa tới ngửa lui như gọi chó zombie đến.

 

Tiêu Trệ cũng đầu, nén .

 

Chó zombie và bé cún vây quanh Tô Nhuyễn Nhuyễn xoay vòng.

 

Tiêu Bảo Bảo liếc Tô Nhuyễn Nhuyễn, chân gà ngâm ớt trong tay, "chép" một tiếng nhét bộ miệng nhai nát.

 

Bị xem thường một cách mãnh liệt, Tô Nhuyễn Nhuyễn ấm ức trốn lòng Lục Thời Minh.

 

Người đàn ông bóp cằm cô, mỉm kỹ, đó đưa tay giữ lấy cuống quả lê, nhổ .

 

Lại lấy một cái thìa, thử thò xem xét : "Đừng nhúc nhích, đào cho em."

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm động đến nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.

 

Nhân gian chân tình, nhân gian chân ái, nhân gian tràn ngập năng lượng tích cực!

 

"Mệt quá, tự đào ."

 

Người đàn ông đưa cái thìa trong tay cho Tô Nhuyễn Nhuyễn.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn: ... Trời nếu tình trời cũng già, nhân gian chính đạo là bể dâu.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn đeo yếm, cầm cái thìa thọc miệng .

 

Thọc xong nức nở chạy đến ăn mì ăn liền.

 

"Ọt ọt..." Đột nhiên, một tiếng động vô cùng vang dội vang lên.

 

Mọi đồng thời về phía Tô Nhuyễn Nhuyễn.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cố gắng chứng minh sự trong sạch: "Không , ! Không !"

 

"Là, là , thể, thể cho ăn chút ?"

 

Trong một góc bò một phụ nữ mặt mày xám xịt.

 

Nhìn dáng vẻ 30 tuổi, mặc một chiếc áo lông vũ còn cắt mác, lấy từ trung tâm thương mại.

 

Tiêu Trệ liếc Nghê Dương.

 

Nghê Dương nhướng mày, : "Ăn ."

 

"Cảm ơn, cảm ơn..."

 

Người phụ nữ đó bò , dùng móng vuốt bẩn thỉu vơ lấy mì ăn liền nhét miệng.

 

Tiêu Trệ chút hổ thu bát đũa chuẩn cho phụ nữ.

 

May mắn họ ăn xong, nồi mì cứ cho phụ nữ .

 

Người phụ nữ ăn xong mì, l.i.ế.m ngón tay, kể tình hình của .

 

" họ Phạm, tên Phạm Mạch, trong lúa mạch."

 

Phạm Mạch là một phụ nữ nông thôn, năm nay 30 tuổi.

 

Nói là thành phố công. Đứa con trai mười tuổi còn ở quê, vốn mua vé xe chuẩn về thăm con tiện thể ăn Tết, ngờ gặp mạt thế.

 

Lăn lộn bấy lâu, vẫn luôn trốn trong trung tâm thương mại hẻo lánh , mà vẫn sống sót đến giờ.

 

"Các ngang qua, thể cho nhờ ?"

Loading...