Cún con cúi đầu lao , ngậm một miếng thịt kho tàu chạy.
Bên trong đuổi theo vô lính vũ trang.
"Đồ ngốc!"
Lục Thời Minh thầm mắng, bỏ cún con để né tránh.
Bên bức tường cao, Tô Nhuyễn Nhuyễn giật giật đầu ngón tay, cảm thấy cuối cùng từ tê liệt biến thành bán bất toại.
Cô dùng mũi chân đẩy xe đẩy mua sắm, tự bộ.
Đi bộ đến một tòa nhà, cô ngửi thấy mùi thịt kho tàu quen thuộc.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đột nhiên nhảy dựng lên, điều khiển xe đẩy mua sắm .
Tòa nhà nhiều , Tô Nhuyễn Nhuyễn theo mùi thịt kho tàu tìm đến một căn phòng mở rộng cửa.
Bên trong truyền một giọng nữ tức giận mắng, "Đồ ngốc! Các là một đám đồ ngốc! Ta bảo các trói Nghê Dương! Không mấy thứ ! Ta cử mấy trăm , các ai trói cô về!"
Tô Nhuyễn Nhuyễn ló đầu .
Chỉ thấy trong phòng chen chúc là trói.
Có già trẻ, từ ông cụ 90 tuổi, đến đứa trẻ ba tuổi.
"Còn đây là cái gì! Các ngay cả giới tính cũng nhầm cho ! Tuổi ngươi là đang đùa ?"
Ông cụ lôi lên vô tội trúng đạn, nhếch miệng để lộ hàm răng giả : "Cười? Ông cho cháu xem... răng giả mới của ông..."
Răng giả của ông cụ Đoạn Trân một đ.ấ.m gãy đôi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Ông cụ bi thương .
Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức "chậc chậc chậc" tỏ vẻ cô thật tàn nhẫn.
Đoạn Trân đột nhiên đầu, đối diện với Tô Nhuyễn Nhuyễn ở cửa.
Tô Nhuyễn Nhuyễn chớp một cái mắt to, cả như một quả cầu khảm trong xe đẩy mua sắm, hành động khó khăn, chỉ thể từ từ dùng chân dịch chuyển.
vì lực độ nắm giữ , nên chỉ thể xoay vòng vòng tại chỗ.
Xoay tròn, nhảy múa, cô nhắm mắt ~
A, cái sự xoay vòng vòng c.h.ế.t tiệt của .
Đoạn Trân mắt sáng lên, một cách quyến rũ với Tô Nhuyễn Nhuyễn, "Lại đây."
Tô Nhuyễn Nhuyễn nức nở tỏ vẻ cô gọi em là cục cưng, em mới đây.
Đoạn Trân phát huy hết sự kiên nhẫn của , "... Cục cưng, đây."
Tô Nhuyễn Nhuyễn nức nở tỏ vẻ cô gọi em là bé cưng, em mới đây.
Đoạn Trân cố gắng nén cảm giác nghiến răng nghiến lợi, "... Bé cưng, đây."
Tô Nhuyễn Nhuyễn nức nở tỏ vẻ cô gọi là tiểu tiên nữ, mới đây.
"Mày cút đây cho bà!"
Một bức tường đất từ xe đẩy mua sắm mọc lên.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đề phòng, ngã xuống.
Cô mặc đồ dày, hề thương.
vì quán tính, nên trực tiếp "lộc cộc" lăn , lăn đến tận chân Đoạn Trân.
Tô Nhuyễn Nhuyễn ngẩng đầu, "hì hì" với Đoạn Trân, "Lăn đây ."
cô vẫn gọi là tiểu tiên nữ.
Nói xong, Tô Nhuyễn Nhuyễn đầu, thấy ông cụ, hưng phấn chào hỏi.
Lại thấy ông cụ, ông cụ ơi, tai ông còn ? Mắt ông còn điếc ?
Đoạn Trân nắm lấy... Hửm? Không nắm ?
Tô Nhuyễn Nhuyễn mặc quá nhiều, Đoạn Trân tuy dị năng, nhưng bản chất vẫn là một cô gái yếu đuối.
Đoạn Trân chỉ thể nửa xổm xuống, với tư thế chạm bồn cầu, cúi giận dữ trừng mắt Tô Nhuyễn Nhuyễn, dịu dàng : "Tô Nhuyễn Nhuyễn, gặp mặt ."
Tô Nhuyễn Nhuyễn gật đầu tỏ vẻ cô ăn ? Cô còn ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-kieu-kieu-moi-ngay-deu-o-gian-nan-muon-chet/chuong-53.html.]
Thịt kho tàu lưng Đoạn Trân thơm phức, nóng hổi.
Tô Nhuyễn Nhuyễn thèm thuồng.
Đoạn Trân lạnh một tiếng, đầu ngón tay sắc bén nhẹ nhàng lướt qua gò má Tô Nhuyễn Nhuyễn, để một vệt máu.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đau đến nhăn mặt.
Da thịt cô cực trắng, vệt m.á.u đó theo gò má cô chảy xuống, thấm cổ, mái tóc đen rối tung che lấp.
Thê mỹ đến cực điểm.
Tô Nhuyễn Nhuyễn cố gắng giãy giụa lùi , đụng một cái bàn.
"Yên tâm, sẽ cho ngươi c.h.ế.t một cách thống khổ."
Vậy thật cảm ơn ngài.
Tô Nhuyễn Nhuyễn hai mắt sáng rực.
Đoạn Trân hào phóng : "Ngươi còn di ngôn gì ?"
Tô Nhuyễn Nhuyễn giơ tay nhỏ lên hỏi, "Dị năng của cô từ ?"
Đây là chuyện Nghê Dương nhắc đến ba ngày.
"A, nếu ngươi chết, thì sẽ cho ngươi c.h.ế.t một cách minh bạch!"
Cô bảo lính vũ trang xách những trong phòng ngoài cho zombie ăn.
Trong chốc lát, cả căn phòng chỉ còn Tô Nhuyễn Nhuyễn và Đoạn Trân.
Đoạn Trân thực sự kìm nén quá lâu.
Cô cực kỳ cần khoe khoang.
Đoạn Trân đắc ý kể chuyện cô lừa gạt 3 g.i.ế.c c.h.ế.t Trương Chí Hạo, đó một bí mật kinh thiên động địa.
Đoạn Trân vốn là một phụ nữ tâm kế.
Nếu thể để ý một đàn ông là tán đổ đó? Lại còn đều là những mạnh nhất [cũng hẳn]!
Bí mật về tinh hạch của Hoắc Bì Đoạn Trân phát hiện.
Đoạn Trân nghĩ, nếu tinh hạch thể tăng cường dị năng, liệu thể kích phát dị năng ?
Đoạn Trân chịu đủ cảm giác những đàn ông hành hạ qua .
Dù chết, cô cũng thử một !
Vì cô dụ dỗ 3, bảo g.i.ế.c Trương Chí Hạo, mang tinh hạch về cho cô .
Ngày Đoạn Trân lấy tinh hạch, cô cũng ăn.
Cô vẫn còn do dự.
Cho đến khi Hoắc Bì chết.
Chút do dự của Đoạn Trân mới biến mất còn sót .
Cô , Hoắc Bì chết, chỗ dựa của cô còn.
Nghê Dương tuyệt đối dung tha cô .
So với việc trở thành súc vật, thà liều một phen còn hơn.
Đoạn Trân ăn viên tinh hạch đó, cô đau đến mức lăn lộn trong phòng một ngày một đêm, đó ngày hôm , cô phát hiện dị năng.
Cô dị năng.
Phản ứng đầu tiên của Đoạn Trân là dẫn dọn sạch kho vật tư, đó thành lập đội lính vũ trang, cùng Nghê Dương hình thành thế giằng co.
Đoạn Trân sinh , chuyện, ngày thường khi Hoắc Bì ngược đãi những lính vũ trang , còn cẩn thận an ủi họ.
Những lính rõ chân tướng tỏ thích cô chuyện, thích theo cô .
"Ngươi tại dị năng của mạnh như ?"
Đoạn Trân giơ tay, trong lòng bàn tay liền hiện một khối đá cứng.
Hoàn khác với loại đá một chạm là vỡ của Trương Chí Hạo.
Tô Nhuyễn Nhuyễn hai mắt sáng lấp lánh hỏi thể cho cô một nữ hoàng băng giá .