Nói đến đây, Nghê Dương im lặng một lúc, : " liên lụy các ..."
"Mọi đều là em ."
Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức ưỡn ngực, "Chuyện của chị, chính là chuyện của em!" Nói xong, Tô Nhuyễn Nhuyễn vỗ vai Lục Thời Minh.
, đại !
Đại với ánh mắt âm trầm liếc cô một cái.
Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức thu móng vuốt nhỏ của .
"Cảm ơn cô, Nhuyễn Nhuyễn."
Nghê Dương chân thành cảm ơn, "Tuy cô là một kẻ vô dụng, nhưng ngờ, tình nghĩa."
Tô Nhuyễn Nhuyễn: ... coi như chị đang khen .
" bây giờ về ."
"Có việc sẽ thông báo cho các . Đừng lo cho ." Nói xong, Nghê Dương liền vượt nóc băng tường biến mất.
Lục Thời Minh cúi mắt, về phía Tô Nhuyễn Nhuyễn.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đối diện với đôi mắt đen kịt của đàn ông, run rẩy : "Đại, đều là em, việc gì từ từ thương lượng..."
Chẳng chỉ là vỗ vai một cái .
Cô tắm rửa sạch sẽ mà.
Tô Nhuyễn Nhuyễn cẩn thận nhặt một chiếc lá cây lau vai cho Lục Thời Minh.
"Nhuyễn Nhuyễn em với ?" Người đàn ông từ từ cúi , môi gần như chạm chóp mũi Tô Nhuyễn Nhuyễn.
Khi chuyện, nhẹ nhàng cọ qua.
"Anh em là vì bạn mà tiếc mạng sống..."
"Không , , ..."
Tô Nhuyễn Nhuyễn điên cuồng lắc đầu, "Chúng em!" Cô dám kết với nam chính chứ! Đây đều là vinh dự mà pháo hôi ! Vì bạn mà tiếc mạng sống gì đó, thật sự quá đau, cô chịu nổi!
Nói xong, Tô Nhuyễn Nhuyễn thấy đàn ông vẫn là vẻ mặt âm trầm đó, lập tức méo mặt, nức nở tỏ vẻ quân tử động khẩu bất động thủ.
Khóe môi Lục Thời Minh cong lên, "ngoạm" một cái, cắn mũi cô.
A a a a! Mũi cô rơi , mũi cô rơi ! Cô sắp biến thành quái vật mũi!
Hửm? Mũi cô vẫn còn?
Lục Thời Minh gõ gõ đầu Tô Nhuyễn Nhuyễn.
Trong mắt ẩn chứa nụ , còn vẻ mặt biến thái lúc nãy.
Tô Nhuyễn Nhuyễn: !!! Trong truyện diễn như !
"Được , bây giờ bé ngoan nên về ngủ thôi."
Lục Thời Minh theo thói quen xoa đầu Tô Nhuyễn Nhuyễn, đó đẩy cô về phía .
Tô Nhuyễn Nhuyễn như một con rối hai bước, đột nhiên sắc mặt trắng bệch, cả cứng đờ.
"Có cái gì cắn chân em!"
Lục Thời Minh cúi đầu, "... Đó là túi nilon."
Ồ quao, , hú hồn một phen.
Tô Nhuyễn Nhuyễn nở một nụ yên tâm.
tại , cô luôn cảm thấy gáy lạnh toát.
Có thể là trời lạnh, nam chính g.i.ế.c .
...
Là thầu cả Khu Nguyên Du, giàu nhất, mạnh mẽ nhất, vô địch nhất, Cốc Đăng vui, vì tìm cả đêm mà vẫn tìm tiểu mỹ nhân của .
Cốc Đăng cam lòng.
Hắn hạ lệnh phong tỏa Khu Nguyên Du, chỉ cho , cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-kieu-kieu-moi-ngay-deu-o-gian-nan-muon-chet/chuong-33.html.]
Hai vị dị năng giả khác từ các khu sinh tồn khác vô cùng bất mãn.
Cốc Đăng để xoa dịu cơn giận của hai vị dị năng giả , đặc biệt tổ chức một bữa tiệc.
Hắn tìm tất cả các "máy đẻ" và những phụ nữ dung mạo xinh trong Khu Nguyên Du.
Hào phóng rằng chỉ cần hai vị dị năng giả ý, thể mang ngay tại chỗ.
Hai vị dị năng giả luôn Cốc Đăng sở thích sưu tầm mỹ nhân, những "máy đẻ" trướng càng xinh thể tưởng tượng.
Lập tức cũng ý kiến gì, tâm ý chờ đợi bữa tiệc bắt đầu.
Là những kẻ yếu thế của Khu Mỏ, Lục Thời Minh và Tô Nhuyễn Nhuyễn tư cách tham gia.
Uông Thủy Thủy cho tìm đến họ.
Thậm chí để phòng họ chạy trốn, còn đặc biệt cho theo dõi, thời gian tiệc đến, liền xách họ qua.
"Nếu các , thì chỉ thể cho Cốc Đăng, mỹ nhân tìm chính là cô. Đến lúc đó, đừng là một cô, ngay cả đội của các , e là cũng về Khu Mỏ."
Trong đội là thường, kể cả Cốc Đăng giữ , hoặc g.i.ế.c .
Khu Mỏ cũng sẽ gì .
Đối mặt với sự uy h.i.ế.p của Uông Thủy Thủy, đại lão với tính tình tỏ vẻ nhất định sẽ lời, ngàn vạn đừng đưa bé cưng của cho Cốc Đăng.
Bé cưng Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy hoảng.
Cô ôm Lục Thời Minh ngừng run rẩy.
Người đàn ông cúi mắt, nhẹ nhàng an ủi cô.
"Nhuyễn Nhuyễn, đừng sợ, sẽ bảo vệ em."
Tô Nhuyễn Nhuyễn run càng dữ dội hơn.
Cô cảm thấy lát nữa thể sẽ xảy một cảnh tượng lò mổ vô cùng thảm thiết.
...
Bữa tiệc long trọng.
Không chỉ đồ ăn mà còn thịt.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tô Nhuyễn Nhuyễn mắt sáng rực thẳng một con ngỗng, ôm lấy là buông.
Dù thế nào, đĩa sạch, khí thế !
Tô Nhuyễn Nhuyễn ăn đến mặt bóng loáng, vô cùng mãn nguyện.
"Ấy, phụ nữ quá, là ai ?"
Tô Nhuyễn Nhuyễn ưỡn ngực.
"Uông Thủy Thủy, đại minh tinh, cô là 'máy đẻ' Cốc Đăng sủng ái nhất."
Tô Nhuyễn Nhuyễn xìu xuống.
"Xinh như , nếu ông chủ của chúng để ý, Cốc Đăng chịu cho ?"
Người chuyện là của khu sinh tồn khác.
"Đó là 'máy đẻ' Cốc Đăng sủng ái nhất, thể chắp tay nhường ?"
"Vợ còn thể chắp tay nhường khác chơi chết, một cái 'máy đẻ', nỡ."
Tô Nhuyễn Nhuyễn chuyện phiếm, cô dùng cái đĩa che mặt, cẩn thận dịch qua, dịch qua.
"Các còn ?"
Không , , , .
Tô Nhuyễn Nhuyễn vểnh tai lên.
Trách cô sách nhanh như gió, nuốt cả quả táo, trí nhớ sớm già, cái gì cũng nhớ rõ.
"Chuyện đó cũng chỉ mới mấy tháng thôi. Vợ của Cốc Đăng là vợ chính thức của , cưới khi mạt thế bắt đầu. Nghe , trông giống Uông Thủy Thủy."
Người còn tưởng Cốc Đăng si tình, tìm một thế. Thực chỉ thích phụ nữ thôi.
Vừa Uông Thủy Thủy .