Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Mạt Thế Kiều Kiều Mỗi Ngày Đều Ở Gian Nan Muốn Chết - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:46:33
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiên trì giữ vững hình tượng gà mờ sụp đổ.

 

"Ừm." Anh nhẹ nhàng hừ một tiếng, như thể tâm trạng .

 

Thậm chí còn cúi đầu xoa đầu Tô Nhuyễn Nhuyễn.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn cái bánh mì nghẹn đến trợn trắng mắt.

 

Cửa lớn của trung tâm thương mại đóng chặt, bên trong chỉ vài ông chú bảo vệ biến thành zombie.

 

Lính vũ trang đơn giản giải quyết những con zombie đó, đó cho thu thập vật tư.

 

Lính vũ trang chỉ dọn dẹp tầng một.

 

Trịnh Thụ giơ tay chỉ về phía Lục Thời Minh, "Mày lên lầu lấy quần áo mùa đông ."

 

Trên lầu chắc chắn còn những con zombie khác.

 

Ý đồ của Trịnh Thụ vô cùng rõ ràng.

 

Lục Thời Minh vác ba lô lưng, lên tầng hai.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn như cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo .

 

Đôi mắt Trịnh Thụ nheo , âm thầm cắn răng, mặt nhăn như một quả bí ngô.

 

Trịnh Thụ đây là một tàn tật.

 

Hắn sinh tay.

 

Bị vứt cô nhi viện.

 

Cuộc sống ở cô nhi viện gì, tay, ai cũng bắt nạt .

 

Sau , lớn lên, sống bằng tiền trợ cấp.

 

Hắn giống như con chuột sống cống, ai cũng thể giẫm lên một chân.

 

bao giờ ngờ rằng, một ngày, thể mọc "tay".

 

Hắn quá yêu đôi "tay" .

 

Đôi "tay" cho hy vọng, cho quyền thế, cho tất cả những gì .

 

Những vốn khinh thường , bây giờ đều quỳ mặt đất cầu xin .

 

Thậm chí bảo họ l.i.ế.m chân , họ cũng sẽ tỏ cảm động đến rơi nước mắt.

 

Trịnh Thụ quá hưởng thụ tất cả những điều .

 

Hắn , Tô Nhuyễn Nhuyễn cũng nhất định giống như những phụ nữ khác.

 

Chỉ cần thấy thực lực của , nhận sự tàn khốc của mạt thế, nhất định sẽ đầu quân cho .

 

Hắn thể đảm bảo, với nhan sắc của cô, thể độc sủng một cô.

 

Trịnh Thụ cúi đầu, đôi "tay" của , mặt lộ vẻ điên cuồng.

 

Sau , sẽ còn dùng đôi tay để giành lấy nhiều thứ hơn nữa.

 

...

 

Tầng hai cũng một con zombie bảo vệ đang lang thang.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn ông cụ đang run rẩy theo , nhắc nhở: "Ông ơi, chạy mau, zombie đến !"

 

"Cháu cảm ? Vậy thì mặc thêm áo ! Ái chà, lúc nãy từ đến nhỉ?"

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Ông cụ chỉ tai kém, mà còn mắc chứng đãng trí của già, và mắt dường như cũng lắm.

 

Zombie ở ngay gần, "Gầmm gầmm gầmm..."

 

Ông cụ chào hỏi, "A? Cháu đến chơi ? Chơi vui nhé."

 

Zombie, "Gầmm gầmm gầmm..."

 

Ông cụ, "A? Ta , về nhà ăn cơm đây."

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn kéo ông cụ đang chuẩn về nhà ăn cơm một cửa hàng đồ chơi tầng hai.

 

Lần lượng mồi nhử nhiều.

 

Một bên cạnh Trịnh Thụ, cố gắng bảo mạng sống.

 

Một cố gắng khắc phục nỗi sợ hãi, tìm kiếm vật tư trong trung tâm thương mại, cố gắng một tia hy vọng sống sót.

 

Họ hiểu theo đàn ông trông gầy yếu nhất, dễ c.h.ế.t nhất, lên tầng hai, đó cùng cửa hàng đồ chơi.

 

Cửa hàng đồ chơi?

 

Cái ích lợi gì ?

 

Lục Thời Minh nhét tay Tô Nhuyễn Nhuyễn một con búp bê Barbie xinh .

 

"Chơi ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-kieu-kieu-moi-ngay-deu-o-gian-nan-muon-chet/chuong-18.html.]

Mọi : ...

 

Nghê Dương: [Ảnh: Vẻ mặt quen .JPG] Các , những kẻ phàm nhân trải sự đời.

 

Đối mặt với sự nghi ngờ, Lục Thời Minh đột nhiên liếc mắt, một tay bóp lấy má phúng phính của Tô Nhuyễn Nhuyễn, nhẹ nhàng véo.

 

"Mấy tháng , Nhuyễn Nhuyễn đói quá, ăn nửa lọ thuốc ngủ, may mắn là thuốc giả."

 

Dừng một chút, Lục Thời Minh với vẻ mặt buồn rầu, " thuốc giả cũng sẽ tổn thương não."

 

Tức thì, ánh mắt xung quanh đột nhiên trở nên kỳ quái.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn: ??? Các nghĩ đầu chỉ để trưng ? Cảnh cáo các còn dùng ánh mắt đó , cẩn thận cắn các đấy!

 

Lục Thời Minh giữ lấy Tô Nhuyễn Nhuyễn đang chuẩn nổi đóa, "Nào, uống nước."

 

Thôi , uống nước xử lý các .

 

Cửa hàng đồ chơi lớn, mười mấy chen chúc bên , đóng cửa kính , đối đầu với con zombie bảo vệ bên ngoài.

 

Ông cụ đang trò chuyện với nó.

 

Ông gà bà vịt, vô cùng vui vẻ.

 

Lục Thời Minh chọn một con gà la hét, hé cửa kính một chút, đó ném ngoài.

 

Con gà la hét rơi xuống tầng một, phát tiếng kêu thảm thiết.

 

Con zombie bảo vệ bước những bước cứng đờ, dùng thang cuốn mà lăn xuống.

 

Giải quyết xong con zombie bảo vệ, Lục Thời Minh mở cửa hàng đồ chơi, tiếp tục lên lầu.

 

Tầng 3 là khu quần áo trẻ em.

 

Lục Thời Minh cầm vài chiếc váy nhỏ xinh .

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn: Không ngờ sở thích .

 

Lục Thời Minh : "Sau cho con gái chúng mặc."

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn: !!!

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn mở cửa sổ bên cạnh, mặt biểu cảm thò nửa cái đầu .

 

Cao quá, cô sợ độ cao.

 

Thao tác nhảy lầu chút đòi hỏi kỹ thuật cao.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn lặng lẽ rụt đầu về.

 

Chuẩn tìm cách c.h.ế.t tiếp theo.

 

Tầng 4 là khu đồ nữ.

 

Lục Thời Minh chọn cho Tô Nhuyễn Nhuyễn vài chiếc áo lông vũ.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn kiên quyết từ chối, sang một cửa hàng khác.

 

Nghê Dương đè giọng mắng, "Cô gì đấy?"

 

" mặc áo lông chồn."

 

"Mùa hè nóng nực cô mặc áo lông chồn gì!"

 

Sau mạt thế, thời tiết trở nên kỳ quái.

 

Không còn bốn mùa.

 

Chỉ hai mùa.

 

Mùa nóng như lò lửa và mùa lạnh như băng.

 

Bây giờ đúng là mùa lò lửa.

 

để tránh lây nhiễm và zombie, đều chọn mặc áo dài tay quần dài.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn ôm lấy chiếc áo lông chồn buông, " mặc áo lông chồn, mặc áo lông chồn!"

 

"Đây là lông chồn giả!"

 

" mặc kệ, !"

 

"Mặc dày như ! Zombie đến cô chạy thế nào?"

 

Chính là để chạy mà.

 

Tô Nhuyễn Nhuyễn chớp mắt to, chịu buông chiếc áo.

 

"Zombie đến!"

 

Đột nhiên, ai kinh hãi kêu lên một tiếng.

 

Chỉ thấy cách đó xa, một con zombie lao công từ trong nhà vệ sinh lững thững .

 

Nghê Dương giơ s.ú.n.g lên, đó đột nhiên phát hiện s.ú.n.g của hỏng.

 

 

Loading...