Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 54.2
Cập nhật lúc: 2025-03-21 20:05:13
Lượt xem: 0
Hamster nhỏ hoàn toàn an tâm thân thể mềm nhũn, cái m.ô.n.g tròn vo ngồi ở trên vai Ninh Phong, trong miệng nhịn không được phát ra tiếng khóc nức nở "Hu Hu chít", đồng thời móng vuốt nhỏ xoa má nhỏ của mình, không chút do dự thả ra rất nhiều tinh hạch để cung cấp cho mọi người sử dụng.
Đoàn Ôn Du cùng bọn Khương Thù cũng đồng dạng phát hiện thân ảnh Nhiếp Tiêu, mừng rỡ rất nhiều, nhất thời tất cả đều đem mục tiêu nhắm ngay đám tang thi hải thú trước mắt.
Mưa rơi trên bầu trời, cũng trở thành vũ khí được trời ưu ái nhất của Đoạn Ôn Du và Tiêu Nghiên, mỗi một giọt mưa đều hóa thành vũ kiếm băng đao, sắc bén không thể ngăn cản từ trên bầu trời trực tiếp rơi xuống.
Cuồng Sa Phi Hoa Kim Loại Liệt Diễm...... cũng đồng loạt tỏa ra uy lực khiến người ta không tưởng tượng được.
Nhiếp Tiêu từ trên bầu trời lao xuống, nắm đ.ấ.m mang theo sấm chớp gió bão, nặng nề nện vào đầu tang thi hải thú, nương theo sóng biển thật lớn, tang thi hải thú bị bão táp cắt đứt, lôi điện giật cháy đen, ầm ầm chìm nghỉm xuống đáy biển.
Tinh hạch to bằng nắm tay, bị Nhiếp Tiêu dễ dàng thu vào trong túi.
Sức một mình, kinh thiên động địa.
Nhìn thực lực khủng bố của Nhiếp Tiêu, trong lòng Đoàn Ôn Du cùng Khương Thù bọn họ chấn động kinh hãi, nhưng lại dâng lên một cỗ kích động cùng kiêu ngạo may mắn trước nay chưa từng có. Nhiếp Tiêu bị hải thú vây công, cũng vẫn thành thạo như trước, thân thủ sắc bén đến cực kỳ, từng quyền thô bạo nện xuống, nước mưa từ cơ bắp rắn chắc chảy xuống, gần như không ai có thể chống cự loại mị lực cường đại rung động này.
“Mạnh quá rồi đi, vãi nồi…”
Không biết là ai thốt ra câu từ trong nội tâm của tất cả mọi người.
Hamster nhìn Nhiếp Tiêu, trong mắt cũng lóe lên sùng bái và kiêu ngạo trước nay chưa từng có, kích động phát ra tiếng kêu "Chít Chít".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-54-2.html.]
Ba ba cố lên nhó!!!
Cách rất xa, âm thanh cổ vũ này tựa hồ cũng theo gió truyền vào lỗ tai Nhiếp Tiêu, Nhiếp Tiêu ngẩng đầu, liếc mắt một cái liền thấy trên vai Ninh Phong đang đứng một cục nhỏ.
Trong nháy mắt, chỗ trống trong lòng Nhiếp Tiêu lại một lần nữa được bổ sung.
Nhìn thân ảnh hamster nhỏ, hốc mắt Nhiếp Tiêu ửng đỏ, quay đầu lại nhìn đám tang thi hải thú đang vây công anh, Nhiếp Tiêu nhất thời một phút cũng không muốn trì hoãn nữa, thay đổi kiểu đánh thô bạo để phát tiết này, cách xa xa hô một tiếng Tạ Quân.
Tạ Quân đứng ở trên boong tàu nhất thời giật mình một cái, sau đó phúc chí tâm linh* mà đem đại chùy trong tay mình ném về phía Nhiếp Tiêu, sau đó chính mình cũng biến mất tại chỗ.
*khi vận may đến, thì người ta linh hoạt khôn ngoan hơn
“Nhiếp lão đại, xin làm ơn nhất định phải ôn nhu một chút đó!”
Nhiếp Tiêu vẻ mặt lãnh khốc tiếp được chuôi chùy, không nói một lời nhìn đám tang thi hải thú xung quanh đang phát động công kích về phía anh, sau đó, nặng nề vung ra đại chùy.
Xen lẫn âm thanh la to vì kính thích của Tạ Quân, Bạo Phong từ đầu hải thú đầu tiên xuyên thấu đến đầu con kế tiếp, quái vật vây quanh Nhiếp Tiêu tất cả đều chìm nghỉm.
“A a a a a!!!”
“Thắng rồi!!!”
Uy h.i.ế.p bị diệt, tất cả mọi người nhịn không được bộc phát ra tiếng thét chói tai kích động nhất, hưng phấn lại mệt mỏi đặt m.ô.n.g ngồi ở trên boong tàu.