Mạt Thế Hamster Giàu Chảy Mỡ - Chương 33.2
Cập nhật lúc: 2024-05-12 18:59:13
Lượt xem: 35
Căn cứ đang ổn định phát triển, có nhiều dị năng giả lục tục nghe danh mà đến, gia nhập vào lực lượng xây dựng.
Theo nhân số tăng nhanh, diện tích cũng bắt đầu mở rộng ra ngoài. Dùng khu biệt thự trên đỉnh núi làm trung tâm, dị năng giả hệ thổ và người bình thường dùng cát đá xi măng hợp lực xây nên tường vây, một vòng cao hơn một vòng.
Khu biệt thự ban đầu trên núi nằm trong vòng tường vây đầu tiên, vì chất lượng và hoàn cảnh nghỉ ngơi tốt, lại thêm chế độ dùng điểm tích lũy để giao dịch, không bao lâu đã trở thành trung tâm cư trú của các dị năng giả và người thường có cống hiến lớn cho căn cứ.
Mà hết thảy phát sinh chỉ trong thời gian thời gian không quá một tháng, vì nơi an toàn để sinh tồn đã được đảm bảo, năng lực sáng tạo, xây dựng của con người là vô cùng mạnh mẽ.
Nhóm của tiểu Ngũ Nhất xây dựng căn cứ, đồng thời cũng là đội hình mạnh mẽ nhất che chở mọi người, cho nên được tất cả mỗi người trong căn cứ tôn kính, trở thành nhân vật trung tâm trong căn cứ.
Trong đó, tiểu Ngũ Nhất thì lại là bé đáng yêu được toàn bộ căn cứ hoan nghênh nhất. Tính cách đáng yêu của cậu, cơ hồ có thể chữa trị tâm linh, làm mọi người quên hết phiền não.
"Hôm nay lại là một ngày đẹp trời, mọi người cũng phải nỗ lực nha!"
Tiểu Ngũ Nhất sáng sớm mỗi ngày ra khỏi căn cứ đều nói một câu như thế, mọi người cũng vì cậu mà được tiếp thêm phấn chấn và sức sống.
"Được! Ngũ Nhất tiểu thiếu gia! Các cậu cũng về sớm chút nha, chúng tôi sẽ giữ căn cứ cẩn thận."
Mọi người ủng hộ tiểu thiếu niên.
Nhiếp Tiêu nghiêng đầu nhìn nhãi con nhà mình, khóe miệng mỉm cười. Nhìn lại toàn bộ căn cứ, cảm thấy sẽ càng ngày càng tốt.
Không bao lâu nữa, bọn họ sẽ có thể tìm cứu ở nơi xa hơn. Mục tiêu ban đầu của bọn họ, không chỉ nằm trong phạm vi Phong Thành.
Cả miền Nam to lớn, còn rất nhiều người đang chờ đợi trong tuyệt cảnh.
***
Mà vào giờ phút này, tại vùng biển phía Nam Hoa quốc, toàn bộ hòn đảo nằm trong hoàn cảnh tứ cố vô thân*.
Bên trong một cái khán phòng đóng kín, có rất nhiều người đang cùng chờ đợi cứu viện. Những người ở đây có rất nhiều gương mặt mà quần chúng quen thuộc, đều là các nhà khoa học, học giả nổi danh.
Trong đó, có mấy học sinh thiên tài trước tận thế vinh dự được gửi lời mời đến đây nghe giảng. Mỗi một người ở đây đều là nhân tài hiếm có.
"Tiến sĩ Vệ, cậu làm xong chưa?"
"Còn thiếu chút nữa!" Vệ Hàn Minh cau chặt mày, trên gương mặt mang vẻ bình tĩnh và chăm chú, trên tay không ngừng lắp ráp bộ máy phát tín hiệu đen thui, trên trán rịn ra từng giọt mồ hôi trong suốt.
Một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi nghiêm túc đứng bên cạnh giúp hắn đưa xông cụ.
"Bạch Việt, lại lần nữa!"
Thiếu niên bị gọi tên Bạch Việt, lập tức nhanh chóng bỏ công cụ xuống, kết nối nguồn điện. Rất nhanh trên thiết bị sáng lên tín hiệu đang vận hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-hamster-giau-chay-mo/chuong-33-2.html.]
Trong lòng mọi người mừng rỡ.
Vệ Hàn Minh không dám chần chờ, trên tay nhanh chóng thao tác máy truyền tin, gửi tín hiệu về trạm thu tín hiệu trong đất liền. Chỉ hy vọng bây giờ có người đang sử dụng thiết bị truyền tin, có thể thu được một tia tín hiệu yếu ớt này của bọn họ.
Làm xong mọi thứ, máy phát tín hiệu hoàn toàn ngưng hoạt động, bình ắc quy nho nhỏ đã hao hết chút năng lượng còn lại của nó.
Vệ Hàn Minh ngẩng đầu nhìn mọi người, mím mím môi sau đó mở miệng nói: "Bất kể thế nào, tín hiệu đã phát ra ngoài, bây giờ chúng ta chỉ có thể kiên trì chờ đợi."
"Nhất định sẽ có người tới cứu chúng ta!" Bạch Việt châm dầu cho các trưởng bối ở đây, làm cho một ông lão bên cạnh nở nụ cười.
"Có tôi ở đây, ít nhất mọi người sẽ không c.h.ế.t đói." Mạnh lão tiên sinh đảm bảo, sau đó rải một ít hạt giống xuống mặt đất được đào ra ở giữa khán phòng, không bao lâu đã đ.â.m rễ nảy mầm, đơm hoa kết trái. "Tôi còn sống một ngày, sẽ không để cho mọi người đói bụng."
Bạch Việt cũng vội vàng mở miệng, "Bị bệnh cũng không cần lo, con cũng có thể giúp mọi người chữa trị, mọi người đều khỏe mạnh!"
Dị năng hệ tinh thần của Vệ Hàn Minh bao trùm bên ngoài khán phòng, nghe thiếu niên nói xong cũng mỉm cười, an ủi cảm xúc của mọi người.
"Tang thi ở bên ngoài tạm thời cũng không vào được đây, chỉ cần có người đến cứu chúng ta, lúc đó có phòng thí nghiệm và dụng cụ nghiên cứu nhất định sẽ tìm ra cách tiêu diệt hết đám tang thi này."
Các nhà khoa học nghe xong cũng mỉm cười.
"Đúng, tiêu diệt chúng nó!"
***
Lúc này, căn cứ Thủ Đô.
"Hạ thủ trưởng! Có tin tốt! Có tin tốt! Trạm thu tín hiệu vừa thu được tin từ Hải Thành, nhóm nhà khoa học trước tận thế đến Hải Thành tham gia hội thảo khoa học phần lớn đều còn sống! Ông Mạnh và nhóm tiến sĩ Vệ Hàn Minh đều sống sót!"
"Trong nhóm bọn họ còn có một thiếu niên thiên tài thức tỉnh dị năng hệ chữa trị! Đó là cống hiến to lớn cho việc nghiên cứu cách chữa trị bệnh độc tang thi!"
Hạ thủ trưởng nghe xong lập tức kích động đứng lên.
"Phải đi cứu bọn họ trở về!"
***
Lúc chạng vạng, nhóm của tiểu Ngũ Nhất trở về căn cứ, nhóm của hiệu Trưởng Viên cũng thông báo cho mọi người một tin mừng.
"Các cậu xem thử đây là gì!"
Viên lão hiệu trưởng kéo cả đám vào phòng, tiểu Ngũ Nhất không biết đây là gì, nhưng cũng không trở ngại nhóm Nhiếp Tiêu mừng rỡ.
"Chúng tôi làm ra máy phát tín hiệu rồi"