Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 445

Cập nhật lúc: 2025-03-27 20:21:07
Lượt xem: 9

Tuy nhiên, khoảnh khắc tiếp theo, một ngọn lửa nhỏ bùng lên ở miệng chai, từ từ lan vào trong chai, ngọn lửa màu xanh lam rực rỡ cháy trong chai thủy tinh trong suốt.

Tay Thẩm Vô Cữu đặt trên cơ quan mở cửa đá.

Gần xong rồi, Sở Du Ninh gật đầu với Thẩm Vô Cữu, một người mở cửa đá, một người ném chai thủy tinh chứa đầy lửa vào đống xác chết, xác c.h.ế.t bị đổ cồn bùng cháy ngùn ngụt, thậm chí còn nhanh chóng lan ra khắp nơi.

"Đi!"

Sở Du Ninh hét lớn một tiếng, cửa đá đồng thời mở ra, Thẩm Vô Cữu ném thiên lôi đã chuẩn bị từ trước vào, sau đó bị Sở Du Ninh kéo chạy.

Lưu Mẫn suýt bị những con thú dữ chen lấn xô ngã, hắn cũng không sợ bị cắn, trong lòng chỉ nghĩ theo sát hai người đó mới có thể sống.

Sở Du Ninh không chút do dự từ bỏ lối ra gần nhất, kéo Thẩm Vô Cữu chạy theo đường cũ.

Trước đó nàng đã dùng tinh thần lực thăm dò, địa cung này hẳn là tiên cung được xây dựng để Phúc Vương tĩnh tu theo truyền thuyết, được xây dựng bên cạnh Thái miếu của hoàng cung.

Thái miếu hoàng gia được canh phòng nghiêm ngặt, bình thường ngoài đại điển tế tự thì không ai được đến gần. Nàng còn thấy trên lối ra có hai hàng cấm quân, đặt vài khẩu pháo nhắm vào lối ra, rõ ràng là lo lắng có người xông vào, một khi ra ngoài sẽ bị pháo oanh tạc.

Nếu lúc này bọn họ chạy lên trên thì chính là tự chui đầu vào lưới.

May mà bọn họ không chọn đi lối này, trong phòng thí nghiệm có lẽ có quá nhiều thứ dễ cháy, lửa bùng lên ngùn ngụt, đồ thủy tinh bên trong liên tục phát ra tiếng nổ, rất nhanh có khói đen bốc lên.

Những người canh gác ở trên nhìn thấy có khói đen bốc lên từ địa cung, lập tức xông đến lối ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-445.html.]

Chưa kịp mở lối ra lại đúng lúc thiên lôi mà Thẩm Vô Cữu ném vào nổ tung, có lẽ trong phòng thí nghiệm còn có những thứ khác có thể gây nổ, khiến sức công phá của vụ nổ này càng dữ dội hơn.

Luồng khí mạnh mẽ hất tung tấm đá che lối ra, cũng hất tung cả nhóm người gần nhất đang định xông xuống.

Phía sau truyền đến tiếng nổ lớn, dù Sở Du Ninh và những người khác đã chạy ra một đoạn vẫn có thể cảm nhận được một luồng khí nhỏ ập tới.

Sở Du Ninh dùng tinh thần lực ngăn cản mới không bị xô ngã, thậm chí còn khống chế luồng khí này đổ vào chân làm lực đẩy.

Bọn họ phải chạy thoát khỏi mật đạo trước khi đám truy binh đuổi tới, trước khi hoàng đế Việt Quốc ra lệnh phong tỏa các lối ra, nếu không chỉ cần một quả pháo oanh tạc xuống là có thể toi mạng.

Lưu Mẫn chỉ thấy chân mình không chạm đất, hai bên tường như bóng mờ lướt qua.

Trong mật đạo ngoài tiếng thú dữ chạy như điên còn có tiếng thở dốc nặng nề của con người.

*

Cùng lúc đó, hoàng đế Việt Quốc còn chưa về đến cung điện đã nghe thấy tiếng nổ phía sau, suýt nữa ngã khỏi long liễn.

"Có phải Phúc Vương lại làm thí nghiệm hỏng rồi không?" Hoàng đế tự an ủi, chỗ của Phúc Vương thỉnh thoảng sẽ gây ra động tĩnh rất lớn.

Hoạn quan thân cận run rẩy nói theo: "Lần này động tĩnh mà Vương gia gây ra có vẻ hơi lớn."

"Thứ chó má! Thứ này giống như động tĩnh do Phúc Vương gây ra sao! Mau! Quay lại!" Hoàng đế tát một cái.

Phúc Vương nhỏ hơn ông ta bốn tuổi, năm đó đệ đệ này đột nhiên bày trò tiên nhân báo mộng, hấp dẫn ánh mắt của mọi người, được tiên đế coi trọng, khi nhiều huynh đệ cho rằng ngôi vị hoàng đế chắc chắn sẽ rơi vào tay Phúc Vương thì Phúc Vương lại đề xuất muốn xây dựng tiên cung để tĩnh tu.

Loading...