Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 363

Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:14:26
Lượt xem: 20

Cho dù nơi này gần biên quan xa kinh thành, huyện lệnh nhất thời vẫn chưa biết đến uy danh của Du Ninh công chúa, chỉ cần hỏi thăm một chút cũng sẽ biết, Du Ninh công chúa có quyền giám sát bách quan, có thể c.h.é.m trước tấu sau, nếu không sợ công chúa tính sổ sau này thì chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo.

Thẩm Vô Cữu nhìn về phía thành trì thấy khói đen bốc lên, nhíu mày, ra lệnh cho đội quân đi trước, lát nữa hắn cưỡi ngựa nhanh cũng có thể đuổi kịp.

Công chúa hẳn cũng đã nhìn thấy bầu trời bên kia như thế nào rồi, nàng biết nặng nhẹ, sẽ không lưu luyến cướp bóc vào lúc này.

Thẩm Vô Cữu xuống ngựa, tiến lên nhìn nam nhân chỉ còn mặc mỗi quần lót trên mặt đất.

Hắn có nên mừng vì thê tử không lột sạch quần áo của người này không? Nếu không hắn sợ mình không kiềm chế được muốn g.i.ế.c người.

Thẩm Vô Cữu nhìn sang một lớn một nhỏ đang ngồi xổm trên mặt đất đếm tiền, khóe miệng giật giật.

Hắn còn lo A Quy quá nhỏ không chịu được nỗi khổ hành quân, kết quả thê tử dẫn người của nàng tách khỏi đội quân, vì không đi đầu, còn có thể dành thời gian chờ bọn họ hội hợp, mệt thì ôm A Quy nằm trên ván xe dựa vào chăn mềm, để ngựa chở đi.

Thường thì khi đội hành quân đến nơi cắm trại sẽ phát hiện công chúa và những người khác đã nấu cháo và nướng khoai lang, v. v. Ban đêm chỉ dựng một cái lều cho hai nữ một trẻ ngủ.

Như vậy, A Quy tuy trên đường gầy gò nhưng không bị bệnh, còn cả ngày nhảy nhót theo công chúa thẩm thẩm đánh sơn tặc, hái quả dại ven đường, tinh thần rất tốt.

Ánh mắt Thẩm Vô Cữu tiếp tục nhìn vào đống quần áo bên cạnh, sắc mặt khựng lại.

"Quân phục Việt Quốc? Đây là Việt quân?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-363.html.]

Sắc mặt hắn ngưng trọng đi tới, dùng kiếm lật lật, quả nhiên là quân phục Việt Quốc.

"A? Việt quân Quốc? Đây là muốn bao vây từ phía sau à!" Trần Tử Thiện dù không hiểu đánh trận, cũng biết kẻ địch vòng ra phía sau sẽ có kết cục như thế nào.

"Đây chẳng lẽ là hỏa lôi của Việt Quốc? Hóa ra hỏa lôi trông như thế này, ném ra còn tưởng là hũ dưa muối." Bùi Diên Sơ tiến lên nhặt cái hũ nhỏ đậy kín mít trên mặt đất.

Mặc dù không ai biết vũ khí thuốc s.ú.n.g của Việt Quốc làm như thế nào, nhưng hỏa lôi trông ra sao thì đã sớm không còn là bí mật.

"Cho ta xem." Thẩm Tư Lạc cũng nhích tới.

Người duy nhất không hứng thú với cái hũ này chính là Khương Trần, hắn đã suýt bị thứ này nổ chết, hơn nữa hắn cũng biết trên xe chở đồ tiếp tế của bọn họ phần lớn đều là thứ này.

"Bọn chúng nói muội tử Khánh Quốc vừa mềm mại vừa trắng trẻo, còn nói muốn đồ sát thôn trang, ta liền cho bọn chúng biết muội tử Khánh Quốc mềm thế nào."

Sở Du Ninh tùy tiện lấy một mảnh vải gói số bạc lục soát được rồi ném cho Thẩm Tư Lạc quản, đây là kinh phí của đội.

Mọi người nghe xong không khỏi sợ hãi, nếu không phải công chúa phát hiện kịp thời, để đám người này tràn vào thôn trang gần đó, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.

Đối phương ngay cả ngụy trang cũng không thèm ngụy trang, hiển nhiên là không sợ bị phát hiện.

Thẩm Vô Cữu lập tức sai người lần theo dấu vết tìm lên núi, quả nhiên thấy có một cửa động, đi vào trong không thấy điểm cuối, xem ra là xuyên qua cả ngọn núi, nhìn cũng không giống mới đào, hẳn là đã tồn tại từ lâu.

"May mà công chúa phát hiện bọn chúng đi từ đây, nếu không dù hôm nay may mắn g.i.ế.c được đám người này, ngày khác vẫn có một đám khác từ đầu bên kia núi chui qua." Bùi Diên Sơ nói.

Loading...