Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 342
Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:12:43
Lượt xem: 9
Nàng ta từng nghĩ Thẩm Nhị có phải giống như trong hí văn, được người cứu rồi mất trí nhớ, ở một ngôi làng nhỏ nào đó lấy vợ sinh con, nàng ta không biết nếu cuối cùng thực sự là như vậy thì mình có thể chấp nhận được không, nàng ta chỉ biết, so với việc xác nhận cái c.h.ế.t của hắn, nàng ta càng muốn hắn an ổn vô dạng ở nơi mình không nhìn thấy.
Vì mọi người vừa mới từ Quỷ Sơn chuyển về phủ tướng quân, khi Nhị phu nhân đến tìm Thẩm Vô Cữu, Sở Du Ninh cũng ở đó.
Thật ra ở mạt thế, một người mất tích nhiều năm như vậy, tám phần là đã chết, cho nên đối với cái c.h.ế.t của Thẩm Nhị, nàng không thấy bất ngờ.
Chỉ là nghĩ đến việc Thẩm Vô Cữu đã biết từ lâu nhưng vẫn phải giấu giếm, nghĩ đến việc A Quy vẫn luôn mong gặp cha mình, nghĩ đến việc Nhị phu nhân vẫn luôn muốn đến biên quan tìm người, lòng nàng trở nên rất nặng nề.
Sở Du Ninh tiến lên kéo Thẩm Vô Cữu dậy, mặt nhỏ căng ra, nghiêm túc và chân thành: "Ngươi không sai, không ai sai, sai là chiến tranh."
Nàng lại nhìn về phía Nhị phu nhân: "Nhị tẩu, người yên tâm, ta và Thẩm Vô Cữu sắp đi đánh Việt Quốc rồi, đánh xong Việt Quốc sẽ đánh nước nọ nước kia, đánh cho chúng sợ c.h.ế.t khiếp, để thế gian này không còn chiến tranh và s.ú.n.g đạn, sau này sẽ không còn ai vì chiến tranh mà gia đình tan nát, vợ con ly tán."
Có lẽ nghe vào tai người khác thì giống như lời nói ngây thơ của trẻ con, nhưng những người hiểu công chúa, thấy ánh mắt kiên định của nàng thì biết nàng đang rất nghiêm túc.
"Công chúa..."
Sự kiên cường giả tạo của Nhị phu nhân trong khoảnh khắc này hoàn toàn sụp đổ, nàng ta ôm chặt lấy công chúa khóc nức nở.
Đừng thấy nàng ta luôn tỏ ra mạnh mẽ hào sảng, trượng phu mất tích bặt vô âm tín, nàng ta nào có không yếu đuối?
Chỉ vì Thẩm gia chỉ còn ba nữ tử bọn họ chống đỡ, đại tẩu từ nhỏ được nuôi dạy như tông phụ, quản lý việc bếp núc đâu ra đó, nhưng khi bị người ta đến tận cửa bắt nạt thì lại chú trọng sĩ diện; tam đệ muội có mưu lược nhưng là một văn nhân, chú trọng nho nhã; nàng ta không mạnh mẽ để mắng đuổi người khác thì chính bọn họ sẽ bị chỉ thẳng mũi mà mắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-342.html.]
Thẩm Vô Cữu nhìn công chúa đột nhiên có chí lớn, nỗi buồn trong lòng lập tức được chữa lành.
Thật khéo, hắn cũng đã nghĩ đến khả năng này, nếu công chúa thực sự muốn làm, vậy thì hắn nguyện ý cùng nàng chinh chiến thiên hạ.
Sở Du Ninh nhẹ nhàng vỗ vai Nhị phu nhân an ủi: "Nhị tẩu, người khóc đi, khóc xong chúng ta tiếp tục đón nhận ánh mặt trời. Thế giới này tươi đẹp như vậy, chúng ta phải cố gắng sống lâu một chút, nhìn nhiều hơn vài lần."
Con người đôi khi chính là không chịu được sự an ủi, Nhị phu nhân nghe lời nàng nói, càng khóc lớn hơn.
"Không được thì chúng ta tìm cho A Quy một người cha dượng." Sở Du Ninh vỗ vai nàng ta, còn gật đầu: "Ta đã hỏi nhị ca rồi, hắn đồng ý."
Hỏi nhị ca rồi...
Hỏi rồi...
Thân thể Nhị phu nhân cứng đờ, ngẩng đầu phá lên cười.
Công chúa đúng là giống như một cái lò sưởi nhỏ, có thể dùng đủ mọi cách để sưởi ấm lòng người.
Những lời nàng nói đôi khi nghe có vẻ ngây thơ nhưng lại càng có thể đánh thẳng vào tim người ta.
Thẩm Vô Cữu buồn cười nhìn thê tử của mình, nơi nào có công chúa thì nơi đó chính là nắng ấm, chuyện lớn đến đâu ở chỗ nàng cũng có thể biến thành chuyện tốt.