Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 259

Cập nhật lúc: 2025-03-25 19:37:55
Lượt xem: 18

Trương ma ma lo lắng vị Khương tiên sinh này nói linh tinh sẽ khiến công chúa nhà bà ta gây chuyện, vội vàng ngăn cản: "Công chúa, phò mã cũng trở về với người chứ? Thương tích trên người phò mã vẫn chưa lành, là do không yên tâm người nên mới phải đi theo, sau này người có thể ở bên cạnh lúc phò mã dưỡng thương không?"

"Vậy ta đưa Tiểu Tứ đi tìm Thẩm Vô Cữu, Tiểu Tứ chắc cũng nhớ hắn rồi." Sở Du Ninh ôm cục bột, kéo A Quy chuồn mất.

Trương ma ma: ...

Có thê tử nào gọi trượng phu mình bằng tên họ không, cho dù là công chúa thì gọi một tiếng phò mã cũng hợp lý mà.

Sở Du Ninh biết Thẩm Vô Cữu đã về thư phòng liền dẫn cục bột đến, lúc đến nơi, Thẩm Vô Cữu vừa vẽ xong bức chân dung, đang đặt bút xuống.

Nàng nhét cục bột vào lòng hắn, cục bột đột nhiên đổi vòng tay, ngơ ngác một lúc rồi bắt đầu quay đầu tìm Sở Du Ninh, giơ bàn tay mũm mĩm về phía nàng, a a gọi muốn nàng ôm.

"Ngươi lớn rồi, phải học cách tự chơi." Sở Du Ninh vuốt ve mái tóc hình trái đào của nó.

Thẩm Vô Cữu: "..."

Thẩm Vô Cữu bị công chúa nhét trẻ con mấy lần, đã từ lúc đầu luống cuống tay chân đến bây giờ thành thạo, nếu bây giờ bọn họ có con, hắn còn biết thay cả tã.

Nghĩ đến đứa con sau này của họ, Thẩm Vô Cữu nhìn Sở Du Ninh, đã dự liệu được mẹ của đứa trẻ không biết cách chăm con, dù sao nàng cũng không thể nhàn rỗi được một lúc.

Để tránh đứa trẻ đá vào vết thương mình, hắn xoay người Tứ hoàng tử lại, mặt hướng ra ngoài.

Lúc này, A Quy tiến lại gần tứ thúc, kiên trì nhét tay nhỏ của mình vào tay cục bột cho nó nắm chơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-259.html.]

Mấy v.ú nuôi đi theo hầu chỉ có thể ở bên ngoài chờ gọi bất cứ lúc nào.

Sở Du Ninh thấy trên bàn có một đĩa đào đã rửa sạch, thuận tay cầm một quả lên cắn rốp rốp, đây đều là Thẩm Vô Cữu biết nàng không có việc gì làm thì thích ăn nên cố ý bảo người chuẩn bị, dù là Minh Huy Viện hay biệt viện ở trang viện, nơi nào nàng ở cũng đều có chuẩn bị sẵn bánh trái.

Sở Du Ninh đi đến trước án thư, thấy trên bàn có bức chân dung đã khô: "Đây là nhị ca của chúng ta sao?"

"Nhị ca của chúng ta", mấy chữ này khiến người ta cảm thấy thân thiết vô cùng.

Chưa đợi Thẩm Vô Cữu gật đầu, A Quy đã nhảy phóc đến trước án thư, nhón chân nhìn lên bức chân dung, thấy không rõ liền mở to mắt cầu cứu: "Công chúa thẩm thẩm, ta muốn xem phụ thân."

Sở Du Ninh một tay nhấc bổng hắn đặt lên án thư: "Xem đi."

A Quy đột nhiên cao lên liền kinh hô một tiếng, cẩn thận ngồi xổm xuống, chăm chú nhìn bức chân dung trên bàn.

Hắn chỉ nghe mẫu thân kể về phụ thân, chỉ biết phụ thân cao lớn uy mãnh, là một vị tướng quân lợi hại giống tứ thúc, nhưng không biết phụ thân lại trông như vậy.

Lông mày đen, tóc đen, đen đen... ừm, đều đen.

Sở Du Ninh nhìn A Quy, lại nhìn bức chân dung, trên bức chân dung chỉ có những nét đen, nếu không có bản sao nhỏ A Quy này, nàng thực sự không nhìn ra người trên bức tranh trông như thế nào.

"Trông giống A Quy thật, sau này ta sẽ để ý, hễ là nam nhân nào giống A Quy đều dẫn về cho nhị tẩu xem." Sở Du Ninh gật đầu, ra vẻ đã hiểu.

Thẩm Vô Cữu bật cười: "Là A Quy giống nhị ca, cũng không thể dẫn ai về cũng được."

"Ta thấy có thể dẫn về, cho dù không phải nhị ca thì cũng có nét tương đồng, biết đâu nhị tẩu lại vừa mắt. Nhân sinh khổ sở, phải kịp thời hưởng lạc."

Loading...