Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 255

Cập nhật lúc: 2025-03-25 18:41:51
Lượt xem: 20

Trần Tử Thiện khẽ hừ một tiếng, không thèm để ý đến hắn nữa.

Một lát sau, thấy xe ngựa của Trấn Quốc tướng quân phủ ra khỏi thành, hai người vội vàng nghênh đón.

Sở Du Ninh lúc này đang cùng A Quy ngồi trên lưng ngựa, để ngựa tự đi theo bên cạnh xe ngựa, thấy hai người cố ý đợi ở đây, nàng nhớ ra tiền thưởng đã hứa vẫn chưa trả.

Nàng hối hận rồi: "Sớm biết thì nên để lại vài thứ làm tiền thưởng."

Trần Tử Thiện và Bùi Diên Sơ nhìn nhau, không phải là "thứ" mà bọn họ nghĩ chứ? Cho bọn họ bọn họ cũng không dám nhận.

"Công chúa có lòng là được rồi." Bùi Diên Sơ nói.

Hắn thấy phía sau còn có một chiếc xe ngựa, liền mang theo chút chờ mong nhìn ra sau, thấy Thẩm Tư Lạc vén rèm xe nhìn về phía này, hắn đang định mỉm cười gật đầu, nào ngờ đối phương sầm một cái buông rèm xuống, hoàn toàn ẩn vào trong xe ngựa mất tăm.

Bùi Diên Sơ: ...

Hắn làm gì sai sao?

Bị ghét bỏ như vậy, chẳng lẽ vẫn là vì chuyện tặng tranh xuân cung cho tứ ca của nàng ta?

Trong xe ngựa, Thẩm Tư Lạc tim đập thình thịch, đây là lần đầu tiên trong đời nàng ta làm chuyện quá phận như vậy.

Cô nương nhà nào chẳng phải cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, mai mối se duyên, nàng ta thì hay rồi, to gan đến mức chuyện hôn sự của mình cũng dám tự quyết định.

Nếu, nếu Bùi Lục công tử không có ý với nàng ta, vậy thì thật sự mất mặt, sau này cũng không tiện xuất hiện trước mặt hắn nữa.

Tuy nhiên, nếu hắn không đồng ý, nàng ta vẫn phải gả cho người khác, gả cho người khác sẽ không thể theo công chúa nữa, sau này cũng không có cơ hội gặp mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-255.html.]

Nghĩ như vậy, Thẩm Tư Lạc lại yên tâm.

Bùi Diên Sơ còn giấu trong lòng chiếc khăn tay của cô nương nhà người ta chưa trả, đó là vì vẫn chưa tìm được cơ hội trả, đặc biệt là sau khi cho rằng hắn làm hư tứ ca của nàng ta, Thẩm Tư Lạc luôn hậm hực với hắn.

Lúc này, ánh mắt Thẩm Vô Cữu dừng trên người Bùi Diên Sơ, dùng ánh mắt đánh giá nhìn hắn từ đầu đến chân, như thể không quen biết.

Bùi Diên Sơ: ... Thế giới này làm sao vậy?

Thẩm Vô Cữu thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Sở Du Ninh: "Công chúa không phải muốn dọn dẹp Quỷ Sơn sao? Có thể giao cho bọn họ làm."

Sở Du Ninh thấy ý kiến này khả thi, nhìn về phía Trần Tử Thiện và Bùi Diên Sơ: "Các ngươi có làm được không?"

"Công chúa yên tâm, ta nhất định sẽ biến Quỷ Sơn thành thần sơn!" Trần Tử Thiện vỗ n.g.ự.c khoe khoang.

Bùi Diên Sơ lại khiêm tốn hơn nhiều, thu quạt xếp lại, chắp tay: "Nhất định không phụ sự ủy thác của công chúa."

"Đúng rồi, còn có một cô nương cũng muốn cùng xây dựng Quỷ Sơn." Sở Du Ninh gọi Hề Âm lại.

Hề Âm nhận ra đây là hai nam tử ngày đó tranh nhau muốn mua nàng ta, quá khứ không mấy tốt đẹp khiến nàng ta có đủ nhãn lực để phân biệt được, ngày đó hai nam tử này muốn mua nàng ta không phải vì háo sắc, mặc dù không biết vì lý do gì nhưng nàng ta vẫn rất biết ơn vì bọn họ từng muốn đưa mình rời khỏi vực sâu.

"Hề Âm bái kiến nhị vị công tử, đa tạ nhị vị công tử ngày đó đã ra tay cứu giúp, Hề Âm cảm kích không xiết."

Hề Âm cung kính hành lễ với bọn họ.

Trần Tử Thiện và Bùi Diên Sơ trợn tròn mắt, người này thế mà lại là nữ tử công chúa mang về phủ ngày đó sao?!

Vẻ mặt thành thật này giống như đổi thành một người khác.

Loading...