Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-03-25 06:05:40
Lượt xem: 24

Sở Du Ninh nhìn nữ nhân giả tạo này, tránh tay bà ta, liếc nhìn Trung Thuận Bá phủ này: "Mẫu hậu ta bảo ta đến đòi nợ Trung Thuận Bá phủ."

Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh, những người trong Trung Thuận Bá phủ chỉ cảm thấy không khí cũng trở nên lạnh lẽo.

Trung Thuận Bá liền nghĩ đến chuyện quản gia nói bị tà ma nhập buột phải nói thật, còn có chuyện hôm đó ở đại điện, nhi tử của ông ta cũng đột nhiên nói thật.

Rốt cuộc là Du Ninh công chúa bị tà ma nhập, hay là hoàng hậu hiển linh?

"Công chúa đừng nói bậy, hoàng hậu nương nương đã sớm về cõi tiên, nếu người cứ mượn danh nghĩa của nương nương làm loạn, hoàng hậu sẽ không được yên ổn dưới suối vàng."

Sở Du Ninh gật đầu: "Bà ấy cũng nói như vậy, bảo ta đến đòi nợ, bà ấy mới được yên ổn."

Trung Thuận Bá: ...

"Công chúa vào trong trước đã." Trung Thuận Bá nhường đường.

Sở Du Ninh dắt tay A Quy, vác đao ngẩng đầu bước vào.

Đến đại sảnh, Sở Du Ninh ngồi xuống, kéo A Quy ngồi trước mặt mình, tỷ muội hoa chủ động đứng hai bên nàng, Thẩm Tư Lạc cũng được sắp xếp một chỗ ngồi.

Chỉ là vừa mới ngồi xuống, Thẩm Tư Lạc đã bị nha hoàn dâng trà vô tình hắt nước trà vào người.

Trung Thuận Bá phu nhân nhíu mày: "Nha hoàn này vụng về quá, Thẩm cô nương thật sự xin lỗi, hay là ngươi theo nha hoàn xuống thay quần áo đi."

Trương ma ma là cao thủ cung đấu, từ khi thấy nha hoàn hắt trà đã cảnh giác, bảo Kim Nhi đi theo.

Trương ma ma thì thầm với Sở Du Ninh về suy đoán của bà ta, Sở Du Ninh không ngờ thế giới này lại hà khắc với nữ tử như vậy, hễ gặp nam nhân lạ hoặc được cứu khi rơi xuống nước là phải gả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-184.html.]

Nàng đặt đao lên bàn: "Ta nghĩ có lẽ không ai dám động đến người của ta."

Những người của Trung Thuận Bá phủ có mặt ở đây đều nghe ra lời đe dọa trong lời nói của nàng, mấy nữ nhân trao đổi ánh mắt, biết không phải ý của nhau, đó hoàn toàn là ngoài ý muốn nên cũng yên tâm.

Quay lại vấn đề chính, Trung Thuận Bá đặt chén trà xuống: "Biết công chúa thiếu lương thực, hôm qua ta đã bảo quản gia liên tục đưa lương thực đến cho công chúa, ai ngờ lại vừa khéo gặp được người."

"Vậy thì hắn cũng nên nói cho ông biết, mẫu hậu của ta... là lương tâm hắn cắn rứt, đã thành thật khai báo rồi."

Sở Du Ninh nghĩ lại, Trung Thuận Bá nói đúng, hoàng hậu ở dưới đó sống rất tốt, không chừng đã có tình yêu thứ hai, nàng vẫn đừng quấy rầy bà ấy nữa.

Đây là lương tâm cắn rứt kiểu gì vậy!

Trung Thuận Bá càng nghi ngờ là do Sở Du Ninh bày trò.

May mà được quản gia báo trước, bọn họ đã có đối sách.

"Công chúa, chuyện này là chúng ta có lỗi với hoàng hậu nương nương và người, không ngờ trong nhà lại nuôi một kẻ vong ân bội nghĩa! Năm đó hắn có thể cưới vợ là nhờ hoàng hậu nương nương nhớ đến, sao có thể làm ra chuyện vong ân phụ nghĩa như vậy!"

Trung Thuận Bá bảo người áp giải Bùi Tam gia đang co rúm ở một bên lên, quỳ trước mặt Sở Du Ninh.

Bùi Tam gia chỉ quỳ trên mặt đất, rụt cổ không nói một lời, trông giống như mặc nhận tội danh này.

Trương ma ma không ngờ Bùi Tam gia này nhiều năm trôi qua vẫn là kẻ vô dụng như vậy.

Năm đó hoàng hậu còn là cô nương, bà ta theo bên cạnh đã không ít lần thấy dáng vẻ cúi đầu khom lưng của ông ta.

Trương ma ma tiến lên nói nhỏ, Trung Thuận Bá phủ dường như đã quyết định để tam phòng của Bùi gia chịu tội.

Loading...