Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-03-24 20:20:18
Lượt xem: 16

Một lúc sau, ngay khi hắn cho rằng Sở Du Ninh đã ngủ rồi, Sở Du Ninh lại đột nhiên ngồi thẳng dậy, nghiêng đầu nhìn trái nhìn phải hắn, sau đó nói: "Sau này ngươi chính là nam nhân của đội Bá Vương Hoa rồi, nhất định sẽ là bảo bối của đội!"

Đội Bá Vương Hoa...

"Tên đội thật đặc biệt, là công chúa đặt sao?" Thẩm Vô Cữu hỏi.

Sở Du Ninh lắc đầu: "Các mẹ đặt."

Mẹ...

Thẩm Vô Cữu còn tưởng rằng lúc nãy hắn nghe nhầm lúc nàng đẩy Trương ma ma ra ngoài, hóa ra thật sự là nói mẹ.

Theo hắn biết, trong bốn nước hiện tại, danh xưng "Mẹ" thường được dùng cho tú bà, trước đó thấy nàng ra tay, hắn đã đoán nàng là sát thủ, chẳng lẽ trước đây nàng là sát thủ được thanh lâu bí mật đào tạo?

Nhưng nếu là vậy, nàng cũng sẽ không có tính tình ngây ngô thẳng thắn thế này.

"Ngươi cũng không muốn gia nhập đội Bá Vương Hoa sao?"

Sở Du Ninh nheo mắt, mang theo một tia sát khí, đôi mắt mèo mơ màng lộ ra ánh sáng nguy hiểm, ra vẻ nếu hắn dám chê bai sẽ đánh hắn.

Thẩm Vô Cữu cười nắm lấy tay nàng: "Công chúa ở đâu, ta ở đó."

Con mèo đang dựng lông được vuốt ve, thân thể Sở Du Ninh mềm nhũn, lại nằm lên vai Thẩm Vô Cữu: "Vậy ngày mai chúng ta đi thu thập vật tư, tích trữ thật nhiều lương thực."

"Tích trữ nhiều lương thực như vậy để làm gì?" Thẩm Vô Cữu nhẹ nhàng vỗ lưng nàng.

"Có lương thực thì mọi người sẽ không phải lo c.h.ế.t đói."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-171.html.]

Sở Du Ninh hoàn toàn diễn giải đúng câu "Rượu vào lời ra".

Thẩm Vô Cữu nhìn công chúa dựa vào lòng mình, nghe rõ lời nàng lẩm bẩm sau đó.

Hắn không biết nàng đã trải qua những gì trước đây, đại khái là không có đồ ăn, đói đến mức ám ảnh mới khiến nàng có chấp niệm với lương thực như vậy.

Rốt cuộc phải đói đến mức nào mới hình thành chấp niệm? Hắn không dám nghĩ sâu. ...

Ngoài cửa, Trương ma ma đi đi lại lại, nghĩ đến việc phò mã hiện tại đang bị thương, nếu công chúa cố chấp thì cũng không phản kháng được, đừng để vết thương vừa có tiến triển lại trở nặng, đến lúc đó mất nhiều hơn được, động phòng lúc nào mà không được chứ?

Nhưng bà ta chỉ là một nô tì, can thiệp quá nhiều vào chuyện của chủ tử ngược lại không tốt, huống hồ phò mã cũng không phản đối, có lẽ là có cách ứng phó rồi nhỉ?

Không lâu sau, cửa kẽo kẹt một tiếng bị kéo ra.

Trương ma ma nhìn vào trong, thấy phò mã ngồi trên xe lăn, vạt áo có dấu vết bị kéo, trên khuôn mặt tuấn tú còn có một dấu răng nhỏ, đôi môi mỏng đẹp đẽ cũng đỏ và sưng hơn lúc mới vào, làm cho khuôn mặt già nua của bà ta đỏ bừng, cũng biết đã xảy ra chuyện gì.

Chỉ là thời gian này quá ngắn, hẳn là chưa thành sự chứ?

"Công chúa đã ngủ rồi, ngươi bảo người lấy nước vào lau người cho công chúa."

Thẩm Vô Cữu khẽ ho một tiếng, ý định xóa đi giọng nói khàn khàn bị nàng trêu chọc.

"Vâng, nô tì sẽ đích thân lấy nước lau người cho công chúa."

Trương ma ma quay người đi, lại quay lại, do dự hỏi: "Phò mã, công chúa có nói gì lung tung không? Nếu công chúa nói gì lung tung người cũng đừng để bụng, công chúa ở trong cung thích đọc nhất là thoại bản linh tinh."

Ánh mắt Thẩm Vô Cữu lóe lên, lập tức biết Trương ma ma cũng đoán ra công chúa này không phải công chúa cũ.

Cũng đúng, Trương ma ma dù sao cũng là người bên cạnh hoàng hậu, ngoài v.ú nuôi trước đây của công chúa thì cũng chỉ có Trương ma ma là hiểu rõ nhất về nàng.

Loading...