Sở Du Ninh phát hiện  nàng  chỉ thích   rửa tay mà còn thích   lau tay, mặc dù đầu ngón tay  ngứa nhưng nàng  luyến tiếc cảm giác , vì thế cũng nhịn xuống.
Trình An ở bên cạnh bưng nước cố gắng   vai trò một tấm phông nền,  thấy cảnh tượng  ngay cả thở cũng là sai trái.
Chủ tử thế mà  lúc dịu dàng tinh tế như , đúng là nên gọi binh lính Thẩm gia đến xem, bảo bọn họ đừng  chủ tử  hiểu phong tình nữa.
"Được ."
Thẩm Vô Cữu buông đôi tay mềm mại , tiện tay lau tay  bằng khăn tay, bỏ  chậu: "Công chúa về dùng bữa trưa  ,  còn  chút việc  dặn dò Trình An bọn họ."
Vừa  đến ăn,  cảm giác đều  Sở Du Ninh vứt   đầu, nàng gật đầu   ,  thèm ngoảnh đầu .
Trình An:... Luôn cảm thấy chủ tử   thể hiện sự dịu dàng vô cùng lãng phí.
Thẩm Vô Cữu thu hồi ánh mắt, nghiêm mặt: "Trước tiên ngươi và Trình Hựu đích   thử vài ,  Việt Quốc nhiều nhất năm ngày  sẽ rời , đến lúc đó chắc chắn sẽ mang theo  nhiều lễ vật quý giá của nước , đến lúc đó ngươi dẫn theo vài  và thuốc s.ú.n.g mai phục ở Quỷ Sơn, đợi khi bọn chúng đến thì cho nổ tung đồ  xe, thà nổ tung còn hơn để chúng  lợi."
Quỷ Sơn vốn nổi tiếng là tà môn,  Việt Quốc  thể ngờ Khánh Quốc  chế tạo  thuốc súng, đến lúc đó chỉ  thể nghi ngờ  nội gián, hoặc cho rằng  trúng tà.
Vừa  dọa chúng một phen, chứng thực chuyện tổ tiên hiển linh, cho dù chúng trở về Việt Quốc  màng đến hiệp ước hòa ,  lập tức tấn công Khánh Quốc cũng  cân nhắc , Khánh Quốc cũng  thể tranh thủ thời gian chế tạo thêm nhiều vũ khí hơn.
Trình An và Trình Hựu vô cùng phấn khích,  Việt Quốc áp bức chịu nhục bao nhiêu năm, cuối cùng cũng  thể ngẩng cao đầu !
Công chúa quả nhiên là phúc tinh!...
Sở Du Ninh  trở về chính viện   vây quanh.
"Công chúa thẩm thẩm,    thương ?" A Quy trực tiếp ôm chân nàng.
"Công chúa thẩm thẩm..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-163.html.]
Các cháu gái cũng ngẩng đầu lo lắng  Sở Du Ninh, học theo A Quy gọi công chúa thẩm thẩm.
"Tứ tẩu,    chứ?" Thẩm Tư Lạc cũng lo lắng hỏi.
"Đây cũng là điều   hỏi." Trần Tử Thiện   từ  xuất hiện bày tỏ sự quan tâm.
Sở Du Ninh đối mặt với sự quan tâm của các đội viên đủ  lứa tuổi, cao thấp béo gầy, cảm giác như trở về lúc  thành nhiệm vụ ở mạt thế,  những thành viên khác đang dưỡng thương ở nhà đón chào.
Nàng vung tay: "Không  hết, tối nay  mời   ăn lẩu!"
"Lẩu là gì?" Mọi  đồng thanh hỏi.
"Tối nay sẽ ."
Sở Du Ninh  xong,  đầu  thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Trương ma ma, đột nhiên  cảm giác như trẻ con đối mặt với phụ .
Nàng tiến lên bế cục bột trong lòng Trương ma ma, véo véo đôi chân ngắn mũm mĩm của cục bột: "Ma ma, Tiểu Tứ hình như  béo hơn ."
Trương ma ma  nhịn  : "Công chúa, sáng nay  mới gặp Tứ điện hạ."
Chỉ là  đường   gặp,  thể béo đến  chứ.
"Nghe  trẻ con lớn nhanh như gió, Tiểu Tứ gặp gió ." Sở Du Ninh đem lời   trong sách  .
"Phụt!"
Thẩm Tư Lạc  nhịn  bật , công chúa thật là thú vị.
Trương ma ma dù im lặng nhưng cũng  thể thấy đang cố nhịn .