Mạt Thế Đội Trưởng Xuyên Thành Tiểu Công Chúa - Chương 132
Cập nhật lúc: 2025-03-24 20:16:04
Lượt xem: 27
Trần Tử Thiện là kẻ vô lại, hắn chống nạnh đứng dậy, nhăn nhó: "Ta cũng đang cố gắng để gia gia nãi nãi bế chắt đây, không có chắt ta sợ về quê gia gia nãi nãi sẽ buồn đến mức ở suối vàng cũng không yên lòng."
Trần phu nhân giật giật khóe miệng: "Thân thể của ngươi đại phu cũng đã xem rồi, không dễ khiến nữ tử thụ thai, có lẽ về quê cũ có thể dưỡng cho tốt."
Trần Tử Thiện không đau không ngứa: "Ta lại thấy ở quê cũ bị tổn hại thân thể, cha ruột bỏ vợ bỏ con ở kinh thành hưởng vinh hoa phú quý, cưới vợ đẹp thiếp xinh, để thê tử cùng con cái ăn cám nuốt rau ở quê nhà, không phải là tổn hại lớn sao? Ta đã tính rồi, đời này nếu không sinh được con thì sẽ xin con nuôi của Trần Tử Mộ, ai bảo hắn là huynh đệ của ta chứ?"
Trần phu nhân lập tức không vui, muốn xin con nuôi của nhi tử bà ta, cả đời này đừng hòng!
Thấy bộ dạng heo c.h.ế.t không sợ nước sôi của hắn, Trần lão gia đang định mắng tiếp thì quản gia vội vã chạy vào.
"Lão gia không xong rồi! Trong cung xảy ra chuyện rồi!"
Trần lão gia vừa nghe trong cung xảy ra chuyện, ý nghĩ đầu tiên là may mắn vì mình không đi dự tiệc, nhưng khi nghe quản gia nói chuyện gì đã xảy ra, sắc mặt ông ta đại biến.
Không biết người Việt Quốc đặt thuốc s.ú.n.g ở đâu, ông ta nghĩ đến chuyện ban ngày Trần Tử Thiện đắc tội với người Việt Quốc, sợ đến toát mồ hôi lạnh.
Lỡ như người Việt Quốc đó ghi thù đặt thuốc s.ú.n.g ở Trần phủ thì sao?
"Tập hợp tất cả mọi người trong phủ lại cho ta, lục soát kỹ càng Trần phủ từ trong ra ngoài!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-the-doi-truong-xuyen-thanh-tieu-cong-chua/chuong-132.html.]
Trần lão gia nói xong, trừng mắt nhìn Trần Tử Thiện: "Ta mặc kệ hôm nay có tìm ra thuốc s.ú.n.g hay không, sau khi lục soát xong ngươi cút về quê cũ cho ta, dù ngươi không muốn, ta cũng trói ngươi lại bắt người đưa về."
Trần phu nhân vui thầm, nhưng biết đây không phải lúc vui mừng, cũng vội vàng về dặn dò người lục soát viện tử.
Người cũng bị phạt còn có Bùi Diên Sơ, khi biết tin, hắn đã bị đánh mấy roi đang nằm trên giường dưỡng thương.
Trung Thuận Bá còn tuyệt hơn, trực tiếp cho người về thông báo di tản cả nhà, tam phòng lại bị quên sạch, mọi người đều cho rằng tai họa này là do tam phòng gây ra, ai nấy đều ngầm hiểu không thông báo cho tam phòng.
Bùi Diên Sơ biết chuyện thì cười khẩy: "Phụ thân, lần này ngài nên hết hy vọng rồi chứ?"
"Nếu không phải vì ngươi... Thôi!"
Bùi tam gia đi ra ngoài ôm đầu ngồi xổm ở hành lang.
Có lúc Bùi Diên Sơ thật sự coi thường người cha này, phụ thân là con vợ lẽ, lại còn là con vợ lẽ chủ động trèo lên giường, sau khi sinh con thì bị đánh chết, phụ thân từ nhỏ đã bị hắt hủi, dưỡng thành tính cách nhu nhược, văn không thành võ không tựu, nếu không phải năm đó hoàng hậu từng nhắc đến ông ta một câu, e rằng cả nhà sẽ không nhớ đến chuyện lo liệu hôn sự cho ông ta.
Sau đó hắn mới hiểu ra, trẻ con biết khóc sẽ được ăn kẹo, lúc tổ phụ còn sống hắn thường xuyên thể hiện trước mặt tổ phụ, bị nói là công tử bột thì sao chứ, ít nhất cũng có người nhớ đến hắn, dù sao tam phòng của họ cũng bị đè chết.
Sau đó may mắn quen biết Thẩm Vô Cữu, hắn mới coi như theo Thẩm Vô Cữu nổi danh kinh thành.
Lúc đó Trấn Quốc tướng quân phủ vẫn chưa xảy ra chuyện, Bùi gia vẫn là phủ quốc công, đương nhiên sẽ không phản đối hắn kết giao với đích tử út của phủ tướng quân.