Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 284

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-03 08:17:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhiệm vụ mổ lấy dị hạch Mộc Chiêu giao cho Liễu Vọng.

Vốn tưởng rằng sẽ hứng thú với công việc bạo lực đẫm m.á.u , ngờ xong lộ vẻ chẳng mấy mặn mà.

Tuyền Lê

vì là Mộc Chiêu giao phó, đành miễn cưỡng đồng ý.

Hắn nhận lấy con d.a.o quân dụng Mộc Chiêu đưa, tới bổ từng cái sọ của mấy cái xác .

Thao tác chẳng tính là gọn gàng lắm, nhưng nhờ năng lực hỗ trợ, dễ dàng mở toang hộp sọ của hai mươi ba cái xác.

Mọi lấy hết dị hạch , xếp thành một hàng mặt đất.

Vừa so sánh, rõ ràng là dị hạch của những mặt nạ đều khiếm khuyết ở các mức độ khác .

Dị hạch của dị năng giả bình thường xúc cảm trơn nhẵn, màu sắc đơn sắc đều màu mà các tầng chuyển màu theo quy luật, hình dạng và đường nét đều là khối lăng trụ quy chỉnh.

Còn những dị hạch mắt , hoặc bề mặt lồi lõm bằng phẳng, màu sắc hoặc quá đơn điệu, hoặc quá tạp nham, thậm chí xuất hiện cả những hình thù kỳ quái khối lăng trụ.

Quý Từ, từng việc một thời gian ở bộ phận y tế và qua nhiều dị hạch, lúc cũng khỏi đồng tình với suy đoán của Mộc Chiêu: "Những dị hạch kỳ lạ quá... thật sự giống như Trung tá Mộc , trông như sản phẩm tàn khuyết."

Sự hình thành của dị hạch liên quan đến sự phát triển năng lực của chính dị năng giả.

Một khi lấy khỏi não, nó sẽ đổi nữa, tác động bất kỳ ngoại lực nào cũng sẽ khiến nó trực tiếp vỡ vụn.

Dị hạch thường chỉ phân biệt theo cấp bậc và loại năng lực, đây bọn họ từng thấy loại dị hạch tàn khuyết như thế .

Điều cũng nghĩa là dị năng của những mặt nạ lẽ thực sự vấn đề.

Sở Tự: "Thu dọn hết đống dị hạch , sẽ..."

Lời còn dứt, đột nhiên từ trong hang sâu truyền đến một tiếng gầm rú như khủng long, thậm chí thể rõ tần và biên độ rung động của cơ quan phát thanh.

Tất cả lập tức cảnh giác bên trong hang, cố gắng phân biệt đó là loài biến dị gì.

Lúc , chân truyền đến rung chuyển, từng đợt từng đợt, kèm theo đó là những tiếng gầm rú nối tiếp và cả những tiếng gào thét giống như của con .

"Không chứ... bên trong vẫn còn mặt nạ ?"

"Không chỉ , tiếng , ước chừng còn cả cự thú!"

Rung chấn ngày càng mạnh, vô đá vụn liên tục rơi xuống, mắt thấy những tảng đá lớn hơn sắp bung .

Quản Nhiêu bỗng biến sắc: "Nguy , hang sắp sập!"

Nói xong, cô lập tức kéo Sở Thiệu Vũ thụp xuống: "Nhanh lên, chúng cùng định cái hang !"

Hai hợp lực, cố gắng chống đỡ để hang động sụp đổ, nhưng đối thủ mạnh hơn nhiều so với năm tên mặt hề má xoắn ốc đó.

Chống đỡ đầy một phút, bọn họ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt ngày càng khó coi, cơ bắp căng cứng, rõ ràng tinh lực đang tiêu hao cực nhanh.

Quý Từ vội vàng chạy tới, dùng năng lực cường hóa cho hai .

đối thủ bí ẩn quả thực thể xem thường, dù sự cường hóa của Quý Từ, Quản Nhiêu và Sở Thiệu Vũ đối phó vẫn chật vật.

Mộc Chiêu hỏi hai : "Có thể nghĩ cách chỉ chống đỡ gian chỗ đậu xe ?"

Quản Nhiêu khó nhọc : "Không ... Bên hang động , một khi bọn rút lực thì sẽ sụt lún, chúng cùng cả lẫn xe... đều sẽ rơi xuống."

Lúc , bên ngoài truyền đến tiếng sấm sét đ.á.n.h gãy cây cối — cơn bão sấm sét dị thường vẫn kết thúc, họ thể rời khỏi sự che chở của hang động.

Sở Nhất Ngưng hỏi Đinh Phiếm Hải: "Nếu lao nhanh vùng sấm sét, cách nào dẫn lôi điện ?"

Đinh Phiếm Hải rõ ràng suy nghĩ đến khả năng , trả lời ngay: "Phạm vi một chiếc xe thì , ba chiếc xe — , một khi sai sót thì cái giá trả quá lớn."

Sở Nhất Ngưng: "Nếu cộng thêm Thiệu Vũ thì ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-284.html.]

Đinh Phiếm Hải: "Cậu dùng năng lực của hiệu quả sẽ giảm một nửa, hơn nữa đối với thao tác quá khó."

Mộc Chiêu cũng tán thành việc mạo hiểm như : "Dùng dị năng cấp 4 là gánh nặng quá lớn với Thiệu Vũ, nếu rơi tình trạng mất kiểm soát dị năng, chuyện sẽ càng khó lường hơn."

Cô nghĩ một cách khác, sang hỏi Quản Nhiêu: "Có thể biến hang động thành một cái hộp, tách rời sự liên kết với xung quanh, điều khiển nó rơi xuống ?"

Duy trì cả một hang động lơ lửng định thì quá khó, nhưng nếu chỉ duy trì kết cấu hang động định và để nó rơi xuống đáy, thì việc đó đơn giản hơn nhiều chứ?

Ý tưởng quá mức táo bạo và khác , tất cả đều trố mắt Mộc Chiêu.

Hạng Đình là đầu tiên phản ứng , bắt đầu phân tích tính khả thi: "Đó là một cách, nếu thể kiểm soát tốc độ rơi xuống, sẽ giảm thiểu thiệt hại ở mức tối đa."

Sở Tự cũng cho rằng phương pháp khả thi: "Ừ, và cần kiểm soát các xe, tránh để xảy va chạm nội bộ trong quá trình rơi."

Sở Nhất Ngưng cũng thuyết phục, Quản Nhiêu và Sở Thiệu Vũ: "Hai ?"

Quản Nhiêu nghiến răng hàm, vẻ mặt bực bội: "Hai đứa bây giờ... đủ tinh lực để một lòng hai ... Mọi gì, bọn chả thấy gì cả!"

Thế là, Mộc Chiêu tóm tắt ngắn gọn ý tưởng của . Để cách thành công, cần sự hợp tác lực của Quản Nhiêu, Sở Thiệu Vũ và Phương Túc Tham.

Ba xong thì im lặng, dường như đang suy tính tính khả thi.

Lúc , từ sâu bên trong truyền đến tiếng đá tảng rơi xuống, bung , nhanh đó, lối nối liền với hang động cũng sập xuống.

Thấy tình hình ngày càng cấp bách, Quản Nhiêu quyết tâm : "Được, , đ.á.n.h cược một phen!"

Trước khi hành động, Mộc Chiêu ném một viên đá bôi chất đ.á.n.h dấu ngoài hang, để đường lui cho .

...

Quản Nhiêu và Sở Thiệu Vũ điều khiển cả hang động, tách rời sự liên kết của nó với xung quanh, tiếp đó, họ từ từ rút thao tác chống trọng lực.

Trong nháy mắt, cả hang động bắt đầu rơi xuống.

Giống như trong một chiếc thang máy mất kiểm soát đang rơi tự do, tất cả — cùng ba chiếc xe địa hình — lập tức chuyển sang trạng thái mất trọng lượng.

Trong quá trình rơi, mặt ngoài của hang động va chạm các chướng ngại vật, khiến bên trong hang rung lắc dữ dội.

"Mọi nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn trần xe!" Mộc Chiêu hét lớn, "Thượng tá Phương, giữ xe định, đừng để nó va vách hang!"

Mọi vội vã nắm lấy tay vịn trần xe để cố định cơ thể, còn Phương Túc Tham thì điều khiển giữ yên những chiếc xe, tránh để xe mất kiểm soát đ.â.m vách đá.

"Rầm" — một tiếng, kèm theo một trận rung chấn dữ dội, hang động cuối cùng cũng rơi xuống đáy!

Dưới sự điều khiển của Phương Túc Tham, ba chiếc xe địa hình cũng hạ cánh vững vàng.

Ngoại trừ xe đá vụn cào xước vài đường, và góc kính chắn gió đập nứt một vệt dài vài centimet, thì chịu tổn thất nào quá lớn.

Từ trần hang truyền đến tiếng động, những tảng đá rơi xuống nóc hang.

May mắn là, cả hang động sự cải tạo của Quản Nhiêu và Sở Thiệu Vũ trở thành một cấu trúc vô cùng kiên cố, dễ đè sập.

Hai họ buông lỏng , phịch xuống đất thở hồng hộc.

Sở Thiệu Vũ vẫn còn : "Kinh hiểm, quá kinh hiểm... kích thích thật!"

Quản Nhiêu giơ ngón tay cái về phía : "Nhóc con, chị phục cái tâm thái của đấy."

Quý Từ vội vàng chạy tới, mỗi tay đặt lên vai một , dùng năng lực giúp cơ thể hai thư giãn.

Mộc Chiêu cũng dựng xúc tu tinh thần của lên, thông qua phương thức phát sóng để giải phóng một ám thị xoa dịu tinh thần, giúp tinh thần của tất cả thư giãn.

Ngay khi đang hồi phục, từ sâu trong lòng núi truyền đến rung động — kẻ đầu sỏ gây chuyện vẫn dừng tay.

Lúc trong lòng khỏi nảy sinh một câu hỏi: Rốt cuộc đó là kẻ nào?

 

Loading...