Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 277
Cập nhật lúc: 2025-12-02 10:17:37
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bốn giờ sáng, vật trong rừng Đỗ Vũ chìm trong màn đêm đen kịt và sương mù dày đặc, đoàn xe di chuyển con đường uốn lượn.
Giọng của Sở Tự vang lên từ bộ đàm xe: [Xe 3... rè rè... chú ý cách xe... đừng để tụt ...]
Không là ảo giác , Mộc Chiêu cảm thấy sương mù hôm nay dày đặc hơn hôm qua, cộng thêm ánh sáng lờ mờ, qua cửa sổ xe chẳng thấy gì cả.
Tiếng kêu của các loài dị thú vang vọng từ bốn phương tám hướng, xa gần cao thấp đều . Có ít "tuyến tinh thần" của vật thể biến dị lướt qua phạm vi cảm nhận của Mộc Chiêu.
Mật độ xuất hiện của vật thể biến dị cũng cao hơn nhiều so với đoạn đường đó.
Mộc Chiêu quan sát của .
Đinh Phiếm Hải : "Gần đây thể một mỏ Ngân Phách trữ lượng lớn."
Sở Thiệu Vũ tuy về nhiệm vụ phụ, nhưng rằng gần các mỏ Ngân Phách thường xảy hiện tượng thể biến dị tổ và tụ tập với lượng lớn.
Cậu : " nhớ hồi mới đây đầu, ngay đường đến Doanh trại 1, từng phát hiện trong hang ổ của mấy con thể biến dị đều quặng Ngân Phách."
Quản Nhiêu: "Vậy cái hang động chúng rời , chẳng lẽ chính là hang ổ của thể biến dị ?"
Sở Thiệu Vũ: "Rất khả năng. Có điều cả đêm gặp nguy hiểm gì, vận may của chúng cũng thật đấy!"
...
Đoàn xe duy trì tốc độ 30 km/giờ, di chuyển trong hai tiếng đồng hồ, trời cuối cùng cũng lờ mờ sáng.
Ở hướng phía bỗng truyền đến tiếng gầm của cự thú khiến đàn chim bay tán loạn, Mộc Chiêu cau mày – nữa hả?
May là họ kinh nghiệm, Sở Nhất Ngưng theo lệ cũ phái phân 3 là con chuồn chuồn biến dị thám thính.
Chỉ điều, tình huống giống lắm.
Khi ngang qua chiến trường nơi cự thú xuất hiện, trong tầm mà chuồn chuồn truyền về xuất hiện một nhóm .
Bọn họ mặc bộ đồ tác chiến trông quen mắt, tay cầm đủ loại s.ú.n.g ống, mặt đeo những chiếc mặt nạ cổ quái.
"Mặt nạ?" Hạng Đình cùng xe với Sở Nhất Ngưng từ khóa quen thuộc liền lập tức hỏi dồn: "Là mặt nạ đầu lâu màu đen ?"
Sở Nhất Ngưng: "Không, là mặt chú hề."
Hạng Đình khựng : "Mặt chú hề?"
Sở Nhất Ngưng đầu : "Cậu từng gặp bọn họ ?"
Hạng Đình sờ cằm : "Không chắc đồng bọn ? Nhóm tập kích chúng đây đeo mặt nạ đầu lâu màu đen."
Lúc bộ đàm xe đang mở chế độ thu âm, Phương Túc Tham lái xe 2 cũng cuộc trò chuyện của họ, đưa một thông tin khác: [Trước đây chúng cũng từng gặp đeo mặt nạ, điều là mặt nạ động vật.]
Tổng hợp ba nguồn tin , ngoại trừ nhóm Hạng Đình, trong khu vực nhiễm còn ít nhất ba nhóm đang sinh sống, lượt là: mặt nạ đầu lâu đen, mặt nạ chú hề, và mặt nạ động vật.
Tất nhiên, cũng loại trừ khả năng cả ba đều thuộc cùng một tổ chức.
Niên Gia Dạng: "Tiếng kêu cứu chúng thấy trong hang động đó, lẽ nào là của những đeo mặt nạ ?"
Hạng Đình: "Khó lắm. Đã sự tồn tại của đeo mặt nạ mà chúng , thì cũng thể còn những tổ chức con khác nữa."
Từ bộ đàm truyền đến thắc mắc của Mộc Chiêu: [Hạng Đình... rè rè... ở trong khu vực nhiễm lâu như ... đây là đầu gặp những ?]
Hạng Đình : "Khu vực nhiễm bệnh lớn, bình thường chúng chỉ hoạt động trong phạm vi cố định nên hiểu rõ tình hình các khu vực khác. Những thể cũng sống ở đây lâu , vì nguyên nhân nào đó mới đột nhiên xâm nhập khu vực sinh sống của chúng ."
Sở Nhất Ngưng qua gương chiếu hậu, trong lòng cả hai đều hiểu rõ – "nguyên nhân nào đó" e rằng liên quan mật thiết đến tài liệu mà nhóm Hạng Đình đang nắm giữ.
Lúc , Sở Tự lệnh: [Tập trung mục tiêu nhiệm vụ, dùng phương pháp cũ để vượt qua.]
Tình hình khu vực nhiễm phức tạp, nhưng , mục tiêu của họ đơn giản và rõ ràng: tránh nguy hiểm, tránh giao chiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-277.html.]
Tuy nhiên, cách để thoát khỏi vùng chiến sự xa hơn nhiều. Những đeo mặt nạ chú hề xuất hiện rải rác trong một phạm vi lớn gần chiến trường, dường như bọn họ đang lập đội săn b.ắ.n những con cự thú .
Phân chuồn chuồn bay xa hơn 20km mới thực sự thoát khỏi chiến trường và những kẻ đeo mặt nạ chú hề .
Để duy trì đường hầm gian dài 20km, tinh lực tiêu hao gấp đôi so với đường hầm 10km. Sau khi thành việc dịch chuyển ba chiếc xe, Mộc Chiêu thoáng chóng mặt trong giây lát.
Giờ đây cô bắt đầu thấy khâm phục Quan Tình. Để thể đồng thời duy trì nhiều cổng dịch chuyển đường dài như , cô khổ luyện theo hướng bao lâu mới đạt trình độ đó?
Tuy tốn chút sức lực và thời gian, nhưng rốt cuộc cũng tránh giao tranh.
...
Khoảng 9, 10 giờ sáng, đoàn xe cuối cùng cũng đến Doanh trại 1.
Vị trí của Doanh trại 1 hiểm hóc, đó là một hang động lõm sâu trong, treo lơ lửng giữa sườn núi dốc . Xe chỉ thể đỗ bên vách núi, xuống dùng chút biện pháp đặc biệt.
Trong những ở đây, cách nào xuống chỉ Hạng Đình - một tiến hóa năng lực não bộ với thể lực lắm, nhưng vốn dĩ cũng cần xuống.
Bốn gồm Mộc Chiêu, Phương Túc Tham, Đinh Phạm Hải và Sở Tự sẽ xuống , những khác canh gác tại chỗ đậu xe, quan sát và trinh sát tình hình xung quanh.
"Từ đây xuống bao nhiêu mét thế?" Mộc Chiêu bên mép vực xuống.
Cô thể sử dụng đường hầm gian, nhưng điều kiện tiên quyết là xác định rõ vị trí.
Dù cách ngắn, nhưng trong tình trạng nắm rõ vị trí tương đối và cấu tạo gian, việc mở cổng dịch chuyển bừa bãi là an , dễ xảy tai nạn.
Sở Tự cô một cái, chẳng chẳng rằng vòng tay ôm lấy eo cô, tung nhảy xuống vách núi.
"Vãi chưởng!!!" Mộc Chiêu buột miệng c.h.ử.i thề.
Tuyền Lê
Giây tiếp theo, một luồng gió cực mạnh thổi từ bên và bên ngoài , đẩy hai bay chếch trong hang động lõm sâu, tiếp đất một cách vững vàng.
Sở Tự buông cô , bình thản : "Ước lượng bằng mắt là 12 mét."
Mộc Chiêu: "...Lần khi phiền báo cho một tiếng!"
Một lát , Phương Túc Tham và Đinh Phiếm Hải bám một thanh kim loại "bay" xuống.
Mộc Chiêu hiểu rõ lắm họ thế nào, chỉ thể đoán đại khái là một trực tiếp điều khiển kim loại, dùng từ trường điều khiển kim loại, dựa sức mạnh của kim loại để kéo cơ thể .
Phải là năng lực của hai phối hợp khá ăn ý đấy chứ.
"Ơ... thế xăng ?" Mộc Chiêu quanh một vòng, thầm nghĩ chỗ đúng là "nhà trống vách trơn" thật.
Ở đây lều trại, cũng chẳng trang thiết , trống hơ trống hoác. Nếu bọn họ dứt khoát dẫn đội tới đây, thì chẳng ai nhận nơi là một cái "doanh trại".
Chỗ mà dị thú bay chặn cửa hang thì đúng là hết đường chạy.
cũng may, họ vốn định ở doanh trại quá lâu, mục đích đến đây là để tiếp nhiên liệu.
Vừa Đinh Phiếm Hải nơi dự trữ nhiều nhu yếu phẩm, so với việc gọi là doanh trại thì gọi là kho dự trữ đúng hơn.
"Đừng vội, sẽ thấy ngay thôi." Phương Túc Tham xong liền áp lòng bàn tay vách tường, lẽ đang thực hiện một thao tác nào đó mà Mộc Chiêu hiểu.
Một lát , một phiến đá hình tròn vách tường mở từ trong ngoài – hóa bên trong còn gian khác.
Ban đầu Mộc Chiêu thắc mắc tại Phương Túc Tham cũng điều khiển đất đá, đó thấy bên trong phiến đá thực chất là cấu tạo tấm kim loại – thế thì dễ hiểu , Phương Túc Tham điều khiển tấm kim loại để tạo lực đẩy.
Cô khỏi thắc mắc: "Thế nếu Thượng tá Phương đến thì chẳng mở ?"
Đinh Phiếm Hải đáp: "Không , cánh cửa nhiều cách mở."
Bước qua cửa tròn, bên trong là một nhà kho nhỏ sâu trong lòng núi, chứa hơn mười thùng container kim loại, mỗi thùng đều ghi chữ.
Không chỉ xăng, mà còn thức ăn, nước uống, đạn dược, t.h.u.ố.c men...