Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 272
Cập nhật lúc: 2025-12-01 13:55:35
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạng Đình xem bảng thành phần của "nước vui vẻ", nhưng uống: "Hóa các cô gọi cái là 'Hội chứng cảm xúc khu lây nhiễm', thực đây chỉ là do cơ thể thích nghi với từ trường và sương mù dày đặc ở đây thôi. Thông thường, khả năng tự điều chỉnh cơ thể của dị năng giả mạnh, lâu dần sẽ tự kháng cự ảnh hưởng của môi trường."
Mộc Chiêu nhướng mày – thảo nào là chịu ảnh hưởng ít nhất trong , quả hổ danh là từng sống trong khu lây nhiễm suốt ba năm.
Có điều, từ trường và sương mù trong khu lây nhiễm rõ ràng mạnh hơn so với rừng Liên Tinh đó.
Lần tuy cô thấy khó chịu suốt cả chặng đường nhưng đến mức ảnh hưởng hoạt động bình thường, nghĩ đến đây, cô uống cạn chỗ đồ uống trong tay.
Đừng chứ, mùi vị cũng khá ngon, vị trái cây, thơm ngọt, cảm giác sệt sệt.
Uống xong, nghỉ ngơi năm phút, trạng thái của dần trở bình thường.
Tuy cảm giác căng tức đầu vẫn còn thấp thoáng, nhưng ít nhất còn cảm giác ảo giác khó tả nữa.
Tranh thủ lúc nghỉ ngơi chỉnh đốn, Mộc Chiêu chia mấy chai nhỏ chứa chất đ.á.n.h dấu cho Sở Nhất Ngưng, Sở Thiệu Vũ, Đinh Phiếm Hải và Sở Tự, mỗi một chai.
Cô dặn dò bọn họ nếu lỡ lạc , hoặc gặp tình huống khẩn cấp bắt buộc mở cổng gian thì mới dùng đến cái .
Đối với cô ở giai đoạn hiện tại, quản lý lượng điểm đ.á.n.h dấu là một bài toán khó, nên thể tùy tiện dùng dịch chuyển đường dài bừa bãi.
Phát xong chất đ.á.n.h dấu, cô một chút trong phạm vi hoạt động quy định, quan sát môi trường xung quanh.
Xuyên qua màn sương trắng dày đặc, những cây hồng sam khổng lồ khiến bọn họ trông như tí hon, sương mù và ngọn cây lọc hết ấm của ánh mặt trời, thứ trông đều âm u lạnh lẽo.
Dường như còn thấy tiếng nước chảy, cô đầu hỏi Đinh Phiếm Hải xem sắp đến sông An Cách .
Người trả lời cô là Sở Tự: "Cách dòng chính còn một đoạn nữa, quanh đây chắc là nhánh của sông An Cách."
Sở Thiệu Vũ : "Mọi tuyệt đối đừng tự tiện gần bờ sông, trong nước chừng loài biến dị hung tàn nào từng thấy, nếu cuốn xuống nước thì phiền phức lắm."
Trước khi lên xe, Sở Tự bỗng bảo Phương Túc Tham chuyển sang xe 2 phụ trách lái xe, còn Hạng Đình sang xe 1.
Vừa nghĩ đến việc xe 2 chứa chấp ba kẻ kỳ quặc là Sở Tự, Phương Túc Tham và Liễu Vọng – một luôn tỏa áp lực vô hình, một thói quen mặt thối, một là tên biến thái đầy bụng , Mộc Chiêu liền cảm thấy bầu khí chiếc xe đúng là địa ngục.
Sau khi tiếp tục lên đường, Sở Nhất Ngưng bỗng qua bộ đàm xe: [Thủ trưởng... rẹt rẹt... phía xuất hiện khu vực thời tiết cực hàn bất thường... diện bao phủ khá lớn... rẹt rẹt... vòng ...]
Mặc dù thiết liên lạc xe lắp thêm lớp bảo vệ chống nhiễu điện từ, nhưng lẽ do từ trường bất thường trong khu lây nhiễm ảnh hưởng quá lớn, bộ đàm vẫn nhiễu nặng, âm thanh rõ ràng.
May mà những thông tin quan trọng đều đủ, ảnh hưởng quá nhiều đến việc sử dụng.
Sở Tự : [Đi thẳng qua đó... rẹt rẹt... thu hẹp cách xe, giảm tốc độ...]
Thời gian thời tiết bất thường kéo dài xác định, trong tình huống thể vòng, chờ đợi tại chỗ quá động, lỡ như dụ bầy dị thú tới thì càng phiền phức, cho nên băng qua là cách nhất.
Sau khi Mộc Chiêu đến đây từng trải qua một đợt sương giá, ngoài việc mưa đá rơi lâu ảnh hưởng đến sự phát triển của cây trồng thì thực tế gây tác hại gì lớn hơn.
trời cực hàn thì khác, đặc biệt là cực hàn trong khu lây nhiễm.
Trong tập thiết lập từng nhắc đến, khu lây nhiễm hai loại là khu vực dị tượng và khu vực khí hậu cực đoan, hơn nữa phần lớn trường hợp là hai loại khu vực kết hợp với .
Khu vực khí hậu cực đoan thì dễ hiểu, ví dụ như thời tiết cực hàn mặt bọn họ.
Còn khu vực dị tượng – đó là sự tồn tại đáng sợ hơn cả khí hậu bất thường, ví dụ như vùng trọng lực bất thường, địa hỏa bất thường, vùng khí độc bất thường, v.v.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-272.html.]
Những khu vực thường diện tích lớn, thể là hình tròn bán kính vài chục mét đến tối đa vài trăm mét, nhưng đôi khi nó ẩn cực trong môi trường rừng rậm thế , nếu phân biệt kỹ, thể đang thì đột nhiên dính chưởng.
Tuyền Lê
Cho nên mới cần đến dị năng giả hệ trinh sát, ở trong môi trường , đôi khi dị năng giả đáng tin cậy hơn máy móc nhiều.
10 phút , đoàn xe tiến khu vực thời tiết cực hàn.
Cảm giác thật sự quỷ dị, cứ như chơi game chuyển bản đồ mượt mà một vết xước, chẳng chút chuyển tiếp nào lao sầm giữa bão tuyết.
Trong xe bật chế độ sưởi, tạm thời chống chọi bão tuyết lạnh giá bên ngoài.
Nhìn qua cửa sổ xe, mặt đất trong tầm mắt đều băng tuyết dày bao phủ, cây cối gió mạnh thổi đến mức nghiêng ngả.
"Sao còn cả tượng băng thế ?" Quản Nhiêu chỉ một vật thể trắng khổng lồ ở đằng xa.
Sở Thiệu Vũ kỹ một chút: "Đó chắc là dị thú thật đóng băng đấy."
Mặt đất đóng băng, để đảm bảo an , tốc độ của đoàn xe càng lúc càng chậm .
Cửa sổ đóng kín, tiếng bão tuyết gào thét ngăn cách phần lớn, nhưng tiếng lốp xe nghiến qua mặt băng kèn kẹt cực kỳ rõ ràng, ngay cả cửa sổ xe cũng kết một lớp băng.
Chỉ nhiệt kế trong xe liên tục giảm xuống, lúc vượt qua vạch -30 độ C, hơn nữa vẫn đang giảm...
Mộc Chiêu nhịn hỏi: "Chiếc xe chịu nhiệt độ lạnh thế ?"
Đinh Phiếm Hải : "Thời gian ngắn thì đến nỗi ảnh hưởng, nhưng lâu dần hiệu suất động cơ sẽ kém , hao mòn cũng tăng lên. Ngoài , mức tiêu thụ nhiên liệu sẽ lớn hơn, điều ảnh hưởng lớn đến khả năng di chuyển của chúng ."
Mộc Chiêu gì, chằm chằm xe phía – chiếc mà nhóm Sở Tự đang – thầm nghĩ: Dị năng thứ hai của Thiếu tướng Sở là điều khiển nhiệt độ, cũng đến lúc trổ tài chứ?
Quả nhiên, lúc bộ đàm xe vang lên.
Sở Tự ở đầu bên : [ bật kiểm soát nhiệt độ... rẹt rẹt... bán kính 50 mét, nhiệt độ trong phạm vi điều chỉnh về 5 độ C... xe 1 và 3... cách xe, tất cả xe giảm tốc độ xuống 30, đề phòng... rẹt rẹt...]
Anh dứt lời, liền thấy trong phạm vi hình tròn lấy xe 2 trung tâm, lớp băng mặt đường và xe bắt đầu tan chảy.
Tuyết rơi xuống, khi tiến phạm vi hình cầu liền hóa thành nước nhỏ xuống.
Đinh Phiếm Hải liếc bảng điều khiển : "Mức tiêu thụ nhiên liệu giảm ."
Quản Nhiêu hé cửa sổ một khe nhỏ, áp lòng bàn tay mép để cảm nhận: "Nhiệt độ bên ngoài đúng là tăng lên."
Cứ như , phạm vi kiểm soát nhiệt độ của Sở Tự, duy trì tốc độ đều đặn chạy hơn hai tiếng đồng hồ, cuối cùng đoàn xe cũng an rời khỏi khu vực thời tiết cực hàn bao phủ, trở trong khu rừng sương trắng bao trùm nhưng ít nhất vẫn còn thấy màu xanh của sự sống.
Băng thiên tuyết địa bỏ phía , giống như bọn họ lỡ bước một chốn ảo cảnh nào đó, mà con đường phía vẫn còn nhiều nguy hiểm .
...
Đi bao lâu, sương mù dày đặc dường như tan bớt một chút, đỉnh đầu ánh nắng vàng kim xuyên qua tầng sương chiếu thẳng xuống, tông màu lạnh lẽo trong tầm mắt ấm lên đôi chút.
Xem , đến cái gọi là "khung giờ chính ngọ" .
Mộc Chiêu hiển thị thời gian thiết liên lạc: 10 giờ 50 phút.
Không đúng nha, chính ngọ là 12 giờ chứ, thế sớm ?