Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-10-17 18:05:12
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vài phút , hai tài xế xuống xe để lấy dị hạch thành công việc cuối cùng một cách thuận lợi.

Lớp lông tơ phủ xe và họ dần bắt đầu bong , theo gió rừng bay tán loạn.

Hai , dám nhận: “Đội trưởng Đinh, cái …”

Đinh Phiếm Hải nhiều, dùng giọng lệnh: “Cầm lấy, bán lấy điểm tích lũy chia .”

“Vâng! Cảm ơn đội trưởng Đinh!” Hai từ chối nữa, nhận lấy dị hạch đồng thanh cảm ơn.

Mộc Chiêu nhận lấy viên của cô, cô : “Coi như là phí xe của .”

Đinh Phiếm Hải kiên quyết đưa cho cô: “Cầm lấy.”

Sở Thiệu Vũ thò nửa qua cửa sổ, phụ họa: “Mộc Chiêu cô cầm lấy , A Hải thiếu cái , thật cũng thiếu, nếu cô thể đưa cô 10 viên lúc .”

Đinh Phiếm Hải liếc một cái, chê nhiều, dùng khuỷu tay đẩy ngoài.

Mộc Chiêu từ chối nữa, nhận lấy, bỏ túi.

Dị hạch ở thế giới là tiền tệ mạnh, càng nhiều càng .

Cô lúc nãy tranh giành chỉ vì đòn quyết định cuối cùng là Đinh Phiếm Hải tay, cô là nhờ xe, tiện mặt dày quá.

Trên đường trở về chỗ đỗ xe tải, Mộc Chiêu ghế , đổi cho Sở Thiệu Vũ lái xe.

Cậu đầy sức lực chỗ dùng, tiện thể bao hết việc nặng nhọc.

Trời sắp tối, rừng cây tối sầm, tốc độ xe giảm xuống.

Trong xe bật điều hòa, hai tài xế xe tải cởi mũ bảo hộ, thở một .

Đầu họ là mồ hôi, như gội đầu xong.

Mộc Chiêu và hai tài xế xe tải chen chúc ở ghế , họ giới thiệu tên với cô, đàn ông tên Lý Mạc, phụ nữ tên Tiền Đồng.

Đinh Phiếm Hải lớp lông tơ ngoài cửa sổ hỏi: “Bây giờ chúng đợi cho lớp lông tơ bay hết ?”

Mộc Chiêu : “Không cần, cây c.h.ế.t, chúng giờ yếu, thể ký sinh lên con .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-27.html.]

Chúng chỉ thể trôi dạt theo gió, may mắn thì thể tìm một xác c.h.ế.t đối tượng ký sinh trong vòng đời của .

Sở Thiệu Vũ là đầu tiên mở cửa xe, lớn tiếng kêu “Sống ”, nhảy xuống xe chạy điên cuồng mấy vòng.

Mộc Chiêu nên lời, thầm nghĩ: Thật giống chó.

Đinh Phiếm Hải cũng đầu Sở Thiệu Vũ ngoài xe, hỏi Mộc Chiêu: “Cô từng thấy loại cây biến dị ?”

Mộc Chiêu : “Từng xem tư liệu.” Tập hợp bản thiết lập chẳng là một loại tư liệu ?

Đinh Phiếm Hải hỏi: “Cô là nghiên cứu viên ?”

Anh quen một nhà khoa học nghiên cứu gen dị năng, đó là một dị năng giả tiến hóa não bộ, từng dị năng Hệ Tinh thần thực cũng thuộc về một loại tiến hóa não bộ.

Mộc Chiêu: “Không .” Rõ ràng là lười nhiều.

Đinh Phiếm Hải nghiêng đầu liếc cô một cái, vẻ mặt trầm tư, nhưng cũng hỏi thêm.

Lúc , hai lấy dị hạch mang về, giao cho Đinh Phiếm Hải.

Tuyền Lê

Cả hai viên dị hạch đều lớn hơn viên bi một chút, dị hạch của chim ba đầu màu xanh nhạt, của hoa bìm bì huyết nhục màu cam đỏ.

Đinh Phiếm Hải đưa dị hạch của chim ba đầu cho hai , viên còn đưa cho Mộc Chiêu.

“Chắc chắn là đường chứ?” Lý Mạc do dự hỏi, “Lúc nãy tầm hạn chế, nhớ dấu hiệu nào hết.”

Tiền Đồng giữa chỉ ghế lái: “Thiệu Vũ lái xe, thể lạc đường.”

Lý Mạc đầu hỏi Mộc Chiêu: “Mộc Chiêu, cô đến từ Căn cứ nào , đây thường ngoài nhiệm vụ ?”

Tiền Đồng đồng tình: “ , thấy cô chỉ huy chính xác, cảm giác như từng đội trưởng đội tác chiến ngoài Căn cứ?”

Mộc Chiêu trả lời lấp lửng: “Không đội nhiệm vụ bên ngoài, nhưng quả thật từng nhiệm vụ vài .”

Lý Mạc nhiệt tình đề nghị: “Cô xem xét đến Căn cứ 7 , cho cô Căn cứ của chúng bầu khí , đều tìm vị trí của , ngay cả những bình thường thức tỉnh dị năng như chúng cũng học một kỹ năng sinh tồn, cô còn là dị năng giả, đến đó chắc chắn sẽ coi trọng.”

Mộc Chiêu nhếch môi nhàn nhạt, tiếp lời.

Tiền Đồng: “Ôi, đừng tự khoe khoang nữa, điều kiện của Căn cứ 12 hơn bọn nhiều, hơn nữa Mộc Chiêu tài giỏi như , ở Căn cứ 12 chắc chắn cũng coi trọng.”

Loading...